Sinh Tồn Nơi Hoang Dã: Ảnh Đế Leo Cửa Sổ Muốn Chui Vào Lòng Tôi - Chương 121 + 122: Lần đầu gặp Hạ Châu Ngữ (3)
Cập nhật lúc: 2025-10-01 02:26:13
Lượt xem: 37
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nghe thấy , trong lòng Hạ Châu Ngữ âm thầm khinh bỉ hai , ngoài miệng chỉ qua loa mà :
“Ờ… tớ sẽ cố gắng !”
Đi xin chữ ký hộ khác, đó phong cách việc của Hạ Châu Ngữ cô ?
Cô tuyệt đối sẽ vì bọn họ mà xin cái thứ chữ ký vớ vẩn !
Không chỉ hạ thấp bản , mà còn mất hết thể diện.
Thật hiểu nổi bọn họ lấy cái gan để nghĩ chuyện .
Hai cô gái chẳng hề , trong nháy mắt cảm động vô cùng:
“Ôi ôi ôi~ Tiểu Ngữ, thật là quá !”
là đồ ngu!
Hạ Châu Ngữ thầm c.h.ử.i một câu, nhưng ngoài mặt vẫn mỉm dịu dàng với họ:
“Được , hai cứ ! Tớ sẽ qua ngay.”
“Không vội vội, cứ ở chuyện nhiều hơn với chị gái, bọn tớ .”
Chờ ba cô gái rời , nụ mặt Hạ Châu Ngữ mới dần biến mất.
Cô liếc về phía cửa phòng bao một cái, xoay về hướng nhà vệ sinh.
Đứng bồn rửa tay, Hạ Châu Ngữ chằm chằm gương, ngắm khuôn mặt tinh xảo phản chiếu trong đó.
Ánh mắt cô ánh lên vẻ sắc bén, đó lạnh lùng lấy thỏi son từ trong túi xách , mở nắp, vặn lên ung dung tô môi.
“Chỉ dựa con Hạ Tầm Song , cũng xứng kết giao với đám Niên thần ?”
Một đôi môi đỏ rực, kết hợp cùng gương mặt toát vẻ âm hiểm lúc , quả thật chẳng khác nào mụ dì ghẻ độc ác trong Nàng Bạch Tuyết.
Chẳng mấy chốc, bóng dáng Hạ Châu Ngữ xuất hiện cửa phòng bao 01.
lúc cô định đẩy cửa bước thì bất ngờ nhân viên phục vụ chặn :
“Xin tiểu thư, bên trong khách quý dùng bữa, cô thể trong .”
Trong khoảnh khắc , vẻ mặt Hạ Châu Ngữ vốn duy trì khéo léo liền thoáng nứt vỡ, bàn tay đang giơ lên khẽ siết chặt .
Cô hít sâu một , ép xuống sự khó chịu trong lòng giải thích:
“ chị gái đang ở bên trong, chúng lâu gặp , chỉ chào hỏi một câu thôi.”
“Cái …” nhân viên phục vụ lập tức lộ vẻ khó xử.
Theo quy định của quán lẩu, trong lúc khách quý đang dùng bữa, tuyệt đối cho phép ngoài quấy rầy. Đó cũng là để ngăn chặn những kẻ ý đồ hoặc liên quan phiền.
lúc , vị quản lý bưng từ trong , bắt gặp Hạ Châu Ngữ cửa với sắc mặt mấy thì khẽ nhíu mày, khách khí mà hàm ý rõ ràng:
“Tiểu thư, cô cần chúng giúp gì ? Hay là… cô nhầm phòng ?”
Trong từng lời đều toát lên ý “ ngoài mau rời ”.
Bị chặn ngoài cửa cho , Hạ Châu Ngữ cảm thấy chút mất mặt.
Cô nhấn mạnh:
“Phiền chị với vị tiểu thư bên trong một tiếng, rằng em gái cô – tức là – chuyện tìm cô .”
Ngừng một chút, cô vội bổ sung thêm:
“ , tên là Hạ Châu Ngữ.”
Quản lý cô từ xuống mấy lượt, đó mới xoay phòng bao.
Cô bước đến bên cạnh Hạ Tầm Song, khẽ cúi đầu nhỏ giọng hỏi:
“Hạ tiểu thư, bên ngoài một vị xưng là em gái cô, tên là Hạ Châu Ngữ. Xin hỏi… cần để cô ?”
Nếu sự cho phép của khách quý, cho dù là bậc đế vương cũng chỉ thể ngoài cửa mà thôi.
“Hạ Châu Ngữ? Đến tìm ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sinh-ton-noi-hoang-da-anh-de-leo-cua-so-muon-chui-vao-long-toi/chuong-121-122-lan-dau-gap-ha-chau-ngu-3.html.]
Nghe , Hạ Tầm Song liền nhướng mày.
Theo ký ức của nguyên chủ, vị “em gái ngoan” , nào loại dễ đối phó.
Lúc tự dưng tìm đến, tám chín phần là giở trò gì đó !
Ánh mắt Hạ Tầm Song lướt qua ba đàn ông đang trong phòng, lập tức trong lòng rõ ràng.
Thì , cô nhắm điểm !
Hạ Tầm Song khẽ bật , nhưng vẫn lên tiếng.
“Chị Song, hóa chị còn em gái nữa ?” Lúc Giang Dã bất chợt hỏi, “Vậy thì mau để cô ! Thêm một càng náo nhiệt chứ ?”
“Cậu đừng mừng sớm quá!” Hạ Tầm Song bỗng buông một câu chẳng đầu chẳng đuôi, khiến Giang Dã mà mù mờ chẳng hiểu gì.
lúc định mở miệng hỏi thì Hạ Tầm Song sang với quản lý:
“Cho cô !”
Cô ngược xem thử, thủ đoạn “ xanh cao cấp” liệu thể khiến Hạ Châu Ngữ chơi trò gì mới mẻ .
“Vâng!” Được cho phép, quản lý lập tức mở cửa, một động tác mời:
“Hạ tiểu thư, mời !”
Khuôn mặt Hạ Châu Ngữ vẫn giữ nụ duyên dáng, nhưng ngay khi lướt qua bên cạnh quản lý, từ mũi cô phát một tiếng hừ lạnh.
Âm thanh nhỏ đến mức gần như thể bỏ qua, nhưng với quản lý sát ngay đó, thì rõ rành rành.
“Chị , chị cũng thật là, về nước chẳng báo với em một tiếng, để em còn sân bay đón chị chứ!” – Vừa bước , Hạ Châu Ngữ tỏ vẻ mật mà cất lời.
Tiến đến bên cạnh Hạ Tầm Song, cô còn cố ý nũng khoác lấy cánh tay cô, đó ánh mắt lướt sang ba đàn ông trong phòng.
Khuôn mặt cô lập tức hóa thành nét thẹn thùng, khẽ nở nụ ngọt ngào nhất:
“Niên thần, Lâm thần, Dã, chào các ! Em là Hạ Châu Ngữ, em gái của Hạ Tầm Song.”
Giang Dã và Quý Lâm khẽ gật đầu coi như đáp , duy chỉ Lâm Vãn Niên thì chẳng thèm đoái hoài, vẫn ung dung chuyên tâm nhúng đồ ăn trong nồi lẩu.
Lâm Vãn Niên đối với lời chào của cô để tâm, mà Hạ Châu Ngữ chẳng lấy thế giận.
Ngược , cô dán chặt ánh mắt , gương mặt tuấn mỹ mê hoặc, tim đập thình thịch ngừng, má cũng bất giác ửng hồng.
Người , dĩ nhiên thể để khách mãi, thế thì quá thất lễ.
Vì , Giang Dã liền hiệu cho quản lý thêm một chỗ , sắp xếp cô ngay bên cạnh Hạ Tầm Song.
Lần đầu gặp Hạ Châu Ngữ, quả nhiên cô còn khiến buồn nôn hơn cả ký ức của nguyên chủ!
Đối diện với cái sự mật giả tạo , Hạ Tầm Song cảm thấy gai , lặng lẽ rút tay về, dứt khoát buông lời châm chọc:
“ về nước, cả nước đều . Chẳng lẽ chỉ mỗi em là tin , em gái?”
Chữ “em gái” cô nhấn mạnh từng từ.
Hạ Châu Ngữ cô bất ngờ tát thẳng mặt bàn dân thiên hạ, biểu cảm thoáng ngỡ ngàng.
Cô im lặng vài giây, mới yếu ớt giải thích:
“Chị thế oan cho em … dạo em bận phim trong đoàn, chuyện bên ngoài thực sự chẳng nắm rõ. Nếu chiều nay đạo diễn sắp cảnh của em, bạn bè kéo ăn lẩu, thì em cũng chẳng ngờ thể tình cờ gặp chị ở đây. Chị đang trách em quan tâm chị đủ ?”
Nói xong, cô còn bĩu môi, bộ dạng như lỡ sai, ấm ức chịu trách mắng.
Đổi là khác, chắc chắn sẽ vì thế mà sinh lòng thương xót.
Thế nhưng lúc , ba đàn ông mặt, vẫn chẳng hề động lòng chút nào!
Đây rốt cuộc là mấy tên trai thẳng gì chứ?
Hạ Châu Ngữ lén liếc sang Lâm Vãn Niên một cái, thấy vẫn chuyên chú nhúng lẩu, thèm để ý đến , trong lòng cô âm thầm nghiến răng.
Chẳng lẽ do dạo phim ngoài nắng, nhan sắc sa sút, nên sức hấp dẫn cũng giảm?
Bằng , vì Niên thần chẳng thèm liếc cô lấy một ?