Sinh Tồn Nơi Hoang Dã: Ảnh Đế Leo Cửa Sổ Muốn Chui Vào Lòng Tôi - Chương 109 +110: Anh có muốn cùng nghe nhạc không? (4)

Cập nhật lúc: 2025-09-24 21:56:55
Lượt xem: 42

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cảm nhận sức nặng và ấm từ bờ vai, Lâm Vãn Niên lập tức cứng đờ . Mắt mở to, như thể sốc, ngây ngốc im dám cử động.

 

Tóc cô gái dài, búi tóc cao cô tháo từ lúc lên xe, mái tóc buông xõa vai, lúc một phần rơi xuống cánh tay và n.g.ự.c Lâm Vãn Niên.

 

Anh từng những hành động mật như với cô gái nào đây, giờ chỉ cảm thấy mặt nóng ran.

 

Có lẽ vì quá mệt mỏi, Hạ Tầm Song ngủ say, đầu cô trượt xuống cũng cô tỉnh giấc.

 

【Oa~ phát đường , phát đường , đây là tương tác trong phim thanh xuân vườn trường ? Thật trong sáng và ngọt ngào!】

 

【Hahaha, Niên thần lâu như , đầu tiên thấy biểu cảm , đường cứ rắc từng nắm thế , sợ chúng tiểu đường ? Huhu~】

 

nữa, giống như con ch.ó ngang qua, đột nhiên đá một cái.】

 

【Ngọt đến sâu răng!! Không ... thấy bình luận , đá con ch.ó nhà đang ngủ ngáy ở cửa phòng mới .】

 

【Hahaha, c.h.ế.t mất thôi~ tiếng heo kêu , ông còn "khốn" hơn cả chó nhà ông .】

 

Sau khi lên xe lâu, cả xe đều ngủ la liệt, ngay cả Giang Dã cũng gục xuống ngủ ở cửa sổ bên trái, vì ai chú ý đến tình hình ở hàng ghế .

 

Có lẽ vì tóc Hạ Tầm Song cọ ngứa, Lâm Vãn Niên chỉ khẽ nhúc nhích một chút, nhưng trong giấc mơ, Hạ Tầm Song một câu đầy nũng nịu khiến dám nhúc nhích nữa: "Ưm, đừng nhúc nhích mà~"

 

Vừa dứt lời, Hạ Tầm Song vô thức ôm lấy cánh tay , đầu cọ cọ vai , tìm một góc thoải mái hơn, mới mỉm hài lòng.

 

"!!!"

 

Cảm nhận hành động của cô, cơ thể Lâm Vãn Niên lập tức cứng , cảm giác nóng bừng mặt lan đến tận vành tai.

 

Đừng dám cử động, lúc còn nín thở luôn .

 

【Rõ , Niên thần nhất định là một chồng sợ vợ.】

 

【Vừa nãy gõ cửa phòng, hỏi đang nuôi vịt trong phòng , ha ha.】

 

【Mọi , đang chụp màn hình điên cuồng. Lát nữa sẽ chỉnh màu ảnh, đăng lên siêu thoại "Song Niên cp", chào mừng đến xem nhé.】

 

Chiếc xe chạy bao lâu, cuối cùng dừng ở cổng chính của sân bay. Đạo diễn ở hàng ghế đầu, một giấc ngủ tỉnh dậy một lúc. Thấy đến nơi, ông liền dậy, cầm loa với phía : "Mọi dậy , sân bay đến . Xe chỉ dừng ba phút ở cổng chính, mang theo hành lý cá nhân và nhanh chóng xuống xe."

 

Hạ Tầm Song tiếng loa tỉnh giấc. Khi cô từ từ mở mắt, mới phát hiện đang tựa đầu vai Lâm Vãn Niên ngủ!

 

Chuyện ... chuyện ... là thế ?

 

Hạ Tầm Song từ từ ngẩng đầu Lâm Vãn Niên, sự kinh ngạc mặt cô hiện rõ mồn một. Cô chớp chớp mắt đầy vẻ thể tin nổi.

 

Cô mong đây chỉ là một giấc mơ!

 

"Em còn định giữ tay đến khi nào?" Lúc , đàn ông lên tiếng nhẹ nhàng, khẽ nghiêng đầu cô.

 

Theo lời , Hạ Tầm Song cúi đầu tay , cô mới muộn màng nhận , cô chỉ tựa đầu ngủ Lâm Vãn Niên, mà... mà còn ôm chặt lấy !

 

"Á... chuyện ..."

 

"Thật sự... quá mất mặt !"

 

Hạ Tầm Song cảm giác như điện giật, lập tức buông tay bật dậy: "Cái đó... xin ! cố ý."

 

Khoan , cô vốn dĩ hề cố ý mà. Mấy chuyện lúc ngủ đều là hành động vô thức. Ngượng thì ngượng thật, nhưng gì mà cô sợ chứ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sinh-ton-noi-hoang-da-anh-de-leo-cua-so-muon-chui-vao-long-toi/chuong-109-110-anh-co-muon-cung-nghe-nhac-khong-4.html.]

 

Thấy biểu cảm phong phú mặt cô, Lâm Vãn Niên nhướn mày, kìm trêu chọc: "Không cố ý, là cố ý ?"

 

Hạ Tầm Song thẳng lưng, cố tỏ vẻ bình tĩnh đáp: "Anh quản cố ý gì, dù thì ngủ . Anh cũng mất miếng thịt nào , cùng lắm thì đổi , để ngủ."

 

Khoan ...

 

"Dù thì ngủ , cùng lắm thì đổi , để ngủ."

 

Lời là cô ?

 

ngủ ... đổi , để ngủ... quả thật là quá kích thích mà!】

 

【Chị Song coi chúng như nhà ! Nói mấy chuyện cũng chẳng ngần ngại gì ? Ha ha.】

 

【Chờ , lấy cái ghế hóng drama đây.】

 

Nhất thời, khí trong xe như trở nên loãng hẳn.

 

Câu quá dễ gây hiểu lầm...

 

Hạ Tầm Song chỉ cắn đứt lưỡi . Chắc chắn là cô ngủ dậy nên đầu óc còn lơ mơ, mới linh tinh như . Giờ phút , cô thể ở đây thêm một giây nào nữa.

 

Mặc dù đôi khi cô cũng thích "buôn chuyện" và vài điều nhạy cảm, nhưng khi liên quan đến bản , thế nào cũng sẽ lật thuyền.

 

Đối diện với đôi mắt đen sâu thẳm như mực của Lâm Vãn Niên, Hạ Tầm Song chỉ cảm thấy má càng ngày càng nóng. Để cho đối phương sự khác thường, cô sải bước dài, vượt qua đầu gối : "Cho... cho nhờ..."

 

Rồi cô nhanh chóng chuồn xuống xe...

 

【Chạy trối c.h.ế.t ? Chị Song cũng ngày hôm nay, hahaha!】

 

Nhìn bóng lưng vội vã chạy trốn của cô, Lâm Vãn Niên bỗng thấy tâm trạng vui vẻ lạ thường. Khóe môi nhếch lên nụ nhẹ, đó cũng dậy khỏi ghế.

 

chiều cao vượt trội, Lâm Vãn Niên khom lưng. Thấy Giang Dã vẫn đang ngủ say như một con lợn chết, dùng chân đá nhẹ: "Xuống xe!"

 

"Á..." Giang Dã giật tỉnh giấc, khuôn mặt vẫn còn mơ màng: "Nhanh thế đến ?"

 

Những khác xuống xe từ lâu.

 

Giang Dã thấy các ghế đều trống, chỉ còn , hoảng hốt vội vàng cầm đồ lên đuổi theo: "Anh Niên đợi em với..."

 

Cả đoàn sân bay, phát hiện Lương Tư Tư, biến mất vài ngày, đang đợi sẵn ở phòng chờ.

 

Sau hôm heo đụng và giẫm lên tay, buổi chiều hôm đó cô nhân viên của đoàn đưa về bệnh viện thành phố để điều trị.

 

Lúc tay Lương Tư Tư vẫn còn quấn băng gạc, nhưng trạng thái hiện tại thì vẻ cô .

 

"Chào ! Mấy ngày gặp, nhớ em ?" Lương Tư Tư giờ rũ bỏ vẻ lúng túng khi ở trong rừng, khoác lên chiếc váy xinh , đôi giày cao gót duyên dáng, khuôn mặt trang điểm tinh xảo và mái tóc dường như cũng cẩn thận.

 

Giọng của cô cũng trở với vẻ nũng nịu, ngọt ngào thường thấy màn ảnh, dường như quên mất những loạn trong rừng.

 

Lương Tư Tư nở nụ ngọt ngào với , nhưng chẳng ai đáp .

 

"..."

 

Bầu khí trong phòng chờ bỗng trở nên vô cùng gượng gạo.

 

 

Loading...