Tin  là,    thai, chỉ là rối loạn nội tiết do cảm xúc lên xuống quá mạnh.
 
Tiện thể,  còn cắt bỏ luôn một cái buồng trứng.
 
 thở phào nhẹ nhõm.
 
Nếu nuôi con mệt mỏi đến mức , chi bằng…  sinh nữa.
 
Sau khi mổ xong,  men theo tường từ từ xuống cầu thang.
 
Giang Chu đang  trong xe chờ   bao lâu ,
 
Anh  bấm còi  hiệu cho   gần.
 
 chợt nhớ  chuyện họ hàng nhà   vẫn  cắt đứt cho rõ ràng nếu ,   còn tìm  nữa thì ?
 
 mở cửa ghế phụ định lên xe Lưu Tranh   ở đó.
 
Cô  cau mày đánh giá  từ  xuống .
 
“Triệu Viên, đây là xe mới Tiểu Chu  mua, cô  thể cẩn thận một chút, mang túi bọc giày   mới  lên chứ?”
 
“Lại   chuyện sính lễ ? Nhà cô  cô ế  nên  hạ giá  ?”
 
Giang Chu gẩy gạt tàn thuốc, liếc  , lạnh lùng buông một câu:
 
“Có chuyện gì thì   xe mà , xe mới mua đấy.”
 
“Nhà cô bàn xong , tính bán cô bao nhiêu? Giờ  chẳng  bỏ  một đồng nào .”
 
 giơ tay ngăn   tiếp tục   mấy câu tự cho là đúng đắn.
 
“ chỉ  : mấy  họ hàng nghèo khổ nhà    đừng tìm đến  nữa,    trại tị nạn.”
 
Lúc , bình luậnđiên cuồng nổ  từng dòng tiếc nuối:
 
【Miệng nữ chính  mà cứng thế! Nếu cô     mổ xong, nam chính chẳng  sẽ đau lòng c.h.ế.t   ?】
 
【Xin  ,   cần sính lễ là  mà! Chỉ cần cô  mở lời, nam chính lập tức cầu hôn liền  chứ!】
 
【Không hiểu nổi, nam chính  cho cô  cái bậc thang to thế , cô  còn  gì nữa? Chẳng lẽ thật sự định lấy chút sính lễ  để cưới nam phụ?】
 
Trong ánh mắt như  nuốt  ruồi của Giang Chu.
 
 đạp ga, lái chiếc xe mới rời .
 
Chiếc xe cao cấp hơn đúng một đời so với mẫu xe của  .
 
Cũng đúng thôi, chỉ    mới coi xe như tổ tông.
 
Trên đường về nhà, đồng nghiệp gọi tới:
 
“Chị Triệu ơi, khoa  mới tiếp hai bệnh nhân,  là chồng với  chồng chị, đòi   ưu tiên đặc biệt. Chị quen  ạ?”
 
  hề do dự, đáp thẳng:
 
“Không quen. Cứ  theo quy trình bình thường là .”
 
Mẹ Giang Chu thì  sớm bắt đầu đăng ảnh Lưu Tranh lên WeChat, gọi cô  một câu  một câu “con dâu ngoan” .
 
Hai  tay trong tay, rõ ràng  sớm diễn trọn vai  chồng nàng dâu,   từ bao giờ  bắt tay kết liên.
 
Giang Chu   lưng, mỉm  , đúng là một bức ảnh gia đình ba   hảo.
O Mai d.a.o Muoi
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sinh-le/5.html.]
 lập tức  bài , thản nhiên bấm "thích",  bình luận:
 
"Hãy khóa chặt lấy  nhé. Nhớ trả tiền."
 
Về đến nhà,  bật chế độ   phiền  điện thoại,  ngủ một giấc trời đất tối mịt.
 
Khi tỉnh dậy, WeChat   spam bởi một tràng clip thoại 60 giây  là chửi bới từ  Giang Chu.
 
Còn Giang Chu thì nhắn ở bên:
 
“Em đừng  loạn nữa  ? Mau qua đây xin   một tiếng . Với  sắp xếp phòng đặc biệt, tiền viện phí cũng hết , mau chuyển thêm.”
 
“Nếu   đồng ý, dù em  cần sính lễ,  cũng  thể cưới em. Người  là trưởng bối  tiếng ở quê  đấy.”
 
 lập tức xoá, chặn và đen sổ một loạt  thương tiếc.
 
Dọn sạch mục ruỗng thì mới mọc   tế bào mới.
 
Biết   chia tay, Lâm Trầm bắt đầu theo đuổi  một cách nghiêm túc.
 
Ngày nào cũng kéo   tập gym, rèn luyện thể lực, mệt đến mức  về đến nhà là ngã lăn  ngủ, chẳng còn sức nghĩ đến chuyện gì khác.
 
Không ngờ, hai tháng , Giang Chu  bất ngờ xuất hiện  nhà .
 
“Em  ở nhà ? Anh sắp đến .”
 
Có thể là do hồi   nhập mật mã cửa, Giang Chu lén  .
 
Tóm  là khi   bước  thì   và    trong .
 
Hai  lấm lem bụi đường  ở cửa,  ngó xung quanh,  tay xách mấy hoa quả dập nát và mớ rau  rõ loại.
 
Giang Chu  chằm chằm ,  lâu   gì.
 
 còn tưởng  mặt  mọc hoa .
 
“Đích trưởng tử trong nhà, đích  đưa mẫu  lên thành phố bàn chuyện hôn sự đây đúng là lễ nghi cao nhất .”
 
Bình luận nổ tung:
 
【Phát điên vì cảm động , ánh   như xuyên qua ngàn núi vạn sông, ai mà   thời gian qua nam chính  sống thế nào trong căn nhà thuê chật chội.】
 
【Hy vọng nữ chính cũng  nghĩ thông, nam chính còn quý hơn cái sính lễ nhiều.】
 
Lên nhà cầu hôn á? Với ai? Với  á?
 
 còn đang ngơ ngác  hiểu gì, thì  Giang ho một tiếng, khạc một bãi đờm lên sàn nhà,   chằm chằm  bắt đầu mắng nhiếc:
 
“Giờ mới dậy hả? Ba  cô  dạy ? Dậy trễ như  thì nhà chồng  mà hài lòng nổi?”
 
Ánh mắt bà  đảo qua mấy túi đồ ăn ngoài  bàn, khóe miệng  càng kéo xệ xuống.
 
“Lớn thế   mà   nấu ăn ? Suốt ngày ăn ngoài thì  mà chăm sóc nổi cho Chu Chu nhà ?”
 
 hít sâu một ,   sang  thẳng  Giang Chu.
 
" hỏi thật, hai  đến đây  chuyện gì ? Nếu  thì  còn việc,  tiện tiếp khách."
 
Giang Chu hất cằm lên,  khẩy:
 
"Mau xin    . Chuyện   ở bệnh viện, nể tình cô  thai nên  bỏ qua đấy."
 
"Vì chút sính lễ đó mà cô  loạn đủ ? Làm tới nữa bụng to  cô mặc váy cưới kiểu gì?"