Si Mê - Chương 58

Cập nhật lúc: 2025-08-11 06:59:05
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đôi chân dài gác chéo, đó, biểu lộ cảm xúc gì, chậm rãi châm một điếu thuốc.

Không nhị công tử đang chuyện với ai, giọng trở nên khàn khàn đầy mê hoặc, “Về nhà.”

“Chu Luật Trầm.”

Thẩm Tĩnh gọi tên , giọng cô dịu dàng, êm tai.

Chu Luật Trầm khẽ dùng ngón tay dài kẹp điếu thuốc, kéo lỏng cà vạt, giọng lười nhác, “Ừ?

Em thích gọi tên ?”

Giọng như sát bên tai, trầm ấm vang vọng.

Nghe đến mức gần như khiến rơi lệ.

Anh luôn thích cách trêu đùa thế , cố ý khơi gợi cô.

Cô thật sự thích gọi tên .

Cổ họng Thẩm Tĩnh như nghẹn , “Anh quên mất chuyện lạnh nhạt với em suốt 17 ngày ?”

Chu Luật Trầm vẫn thản nhiên, “Có ?”

?

Giọng trầm, khàn.

Thẩm Tĩnh đầy uất ức, 17 ngày , dù ở khách sạn, du thuyền, trong phòng họp xe sang, bất cứ lúc nào cũng thể cùng cô mật; 17 ngày , cũng thể lạnh lùng liên lạc.

“Rõ ràng là .”

Cô gái xinh oán trách.

Giọng điệu dịu dàng, nũng nịu, mang chút hờn dỗi.

Chu Luật Trầm khẽ cúi đầu, ánh mắt dừng điếu thuốc cháy dở trong tay, khóe môi thấp thoáng nụ , giọng trầm khàn mang theo chút gì đó mơ hồ, “Vậy , bù đắp cho em thế nào đây.”

Thẩm Tĩnh thật sự sợ lỡ sa vẻ dịu dàng giả tạo .

“Anh vứt hết đồ trong tủ quần áo của em ?”

Anh hồi tưởng đáp, “Anh lâu về đó.”

Sau khi Thẩm Tĩnh rời , Chu Luật Trầm về khách sạn nữa; để tiện công việc, chuyển sang căn hộ cao cấp gần công ty con biển.

Thẩm Tĩnh trêu chọc, “Nếu vứt thì bồi thường cho em đấy.”

“Ừ.”

Chu Luật Trầm khẽ cong khóe môi, giọng kéo dài, “Em cứ .”

Đèn neon phố chớp nháy, cơn lạnh khiến Thẩm Tĩnh khoanh tay ôm lấy , “Em xem một vở múa rối phun lửa.”

“Có thời gian sẽ dẫn em xem.”

Anh trả lời, giọng hờ hững.

Một cuộc điện thoại dễ dàng lay động cảm xúc của cô, khiến trái tim cô mềm nhũn.

“Thượng Hải nhiều cô gái như thế, đừng chỉ lừa mỗi em thôi.”

Chu Luật Trầm bật , chậm rãi rít một thuốc, động tác nhàn nhã.

Qua cuộc trò chuyện, chỉ thấy thở của cũng đủ khiến cảm thấy sự lạnh nhạt xa cách.

Trong khoảnh khắc , Thẩm Tĩnh bất giác thốt lên:

“Hay là, chịu khó qua đón em một chút, em sẽ về.”

Cô hỏi, “Anh thể đến đón em , đến thì em sẽ về.”

Chu Luật Trầm ngoài cửa sổ sân bay, “Đừng nhõng nhẽo nữa.”

Thẩm Tĩnh im lặng.

Chu công tử hiểu rõ tâm lý phụ nữ hơn ai hết, nhưng chỉ theo ý nếu điều đó đáng giá.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/si-me/chuong-58.html.]

Không khí lặng yên kéo dài trong im lặng, cuối cùng dụi tắt điếu thuốc gạt tàn, “Còn gì nữa ?”

“Không gì nữa.”

Thẩm Tĩnh dịu dàng , “Hạ cánh an , Chu Luật Trầm.”

Anh đáp .

Phía bên cuộc gọi vang lên giọng của Trần Dao, “Cô chú ý an đấy nhé.

Hay về cùng chúng , cát-xê của Tào gia thế nào nhị công tử cũng trả gấp đôi.”

Thẩm Tĩnh lời tạm biệt và cúp máy.

Ngay cả ánh đèn đường cũng vẻ lạnh lẽo.

Sau đó, cô đón Lương Ánh Ninh.

Lương Ánh Ninh nằng nặc qua chơi, kéo theo cả một vali, là sẽ đến liền.

Thẩm Tĩnh đành dẫn cô đến Red Pavilion xem buổi diễn Let’s Get Wet.

Lương Ánh Ninh phấn khích đến mức giọng khàn cả , cứ ngỡ là Thẩm Tĩnh đến Hồng Kông để chơi cùng .

Mặc cho Lương Ánh Ninh phấn khích vì Lâm Phong đến , Thẩm Tĩnh vẫn thể tập trung buổi diễn.

“Cậu về cùng bọn họ, mấy đó về Thượng Hải mà thấy bóng , đang quỳ từ đường .”

Lương Ánh Ninh hỏi.

Thẩm Tĩnh thẳng thắn, “Không đến đón tớ.”

“Thì gọi .”

Lương Ánh Ninh khoác tay Thẩm Tĩnh, “Anh chắc chắn sẽ cử đến đón.”

Ngay cả Lương Ánh Ninh cũng thốt ba chữ “cử đến,” hiểu quá rõ tính cách của Chu Luật Trầm.

Đó chính là Chu Luật Trầm.

Anh sẽ dễ dàng chiều chuộng, nhưng sẽ sai khác đến.

Thẩm Tĩnh chút kiêu hãnh của một cô gái.

Nếu chỉ cần sai đến đón, thì chi bằng về.

Hồng Kông chán, cũng khá vui mà.

Công việc mệt, bà Tào cũng dễ tính.

Thẩm Tĩnh lướt điện thoại, để Lương Ánh Ninh tự chơi.

Lương Ánh Ninh thích bám lấy Thẩm Tĩnh, cô thơm phức, mềm mại, dịu dàng.

Cũng dễ hiểu tại Chu công tử thích.

Cô là con gái cũng còn thích mê.

Hôm đó, Thẩm Tĩnh dùng chiếc thẻ khác, tiền là của Chu Luật Trầm đưa, tiêu sắm cho bõ ghét.

“Cả hai cùng tính chung nhé.”

Lúc thanh toán, cô thanh toán cả phần của Lương Ánh Ninh.

Quay .

Thấy Lương Ánh Ninh sững, tay lướt nhanh mạng xã hội, “Tống Đình Đình về Thượng Hải , trời ạ, chơi kiểu chắc Trần Dao nghiện quỳ từ đường quá.”

Thẩm Tĩnh đưa túi hàng cho Lương Ánh Ninh, , “Cậu chẳng từng bảo là chỉ mong Trần Dao hư thêm chút nữa để bố coi trọng ?

Thế chẳng hợp ý còn gì, kích động gì chứ.”

Rồi cô trêu, “Ghen ?”

Lương Ánh Ninh nhíu mày, “Cũng hẳn, là xứng với , chứ xứng với .”

Thẩm Tĩnh gật đầu.

Loading...