Si Mê - Chương 367

Cập nhật lúc: 2025-10-26 05:36:00
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hồi tưởng lời , cô nhận Chu Luật Trầm đang hỏi điều khác.

Thẩm Tĩnh nhất thời trả lời thế nào.

Cô thích ở điểm nào nhỉ?

Thích sự thẳng thắn, phóng khoáng của .

Thích những điều kiện bề ngoài của .

Thích sự điềm tĩnh, chững chạc khi thâu tóm những tài sản lớn.

Thích cả khi uống rượu say gõ cửa đầy bực bội.

Thích dáng vẻ mơ hồ, khó đoán khi khói nicotine vương quanh .

Từ gặp gỡ đầu tiên trong hành lang bệnh viện đến tận bây giờ, bánh xe phận cứ xoay vần, những lúc cô yếu đuối, bất lực, Chu Luật Trầm luôn xuất hiện đúng lúc, vươn tay giúp cô.

Nếu bản tính phóng túng, thì hôm đó, trong hành lang bệnh viện, một công tử nhà giàu cũng chẳng dư thời gian để nhặt thẻ dự thi của cô.

hận phóng túng, ơn vì điều đó, và cũng hối tiếc khi quen .

Thẩm Tĩnh , Chu Luật Trầm chính là kiếp nạn của cô.

Cô khẽ nhếch môi:

“Định mệnh sắp đặt để em gặp .”

Chu Luật Trầm úp mặt hõm vai cô, giọng trầm thấp pha chút lẫn lộn:

“Chúng bắt đầu , từ nay phép bận lòng về đàn ông khác nữa.”

Càng , giọng điệu của càng thêm cứng rắn.

Gì cơ?

Cô bận lòng vì ai?

Anh suy nghĩ trong lòng cô ?

Trong tim cô, vị trí của Chu Luật Trầm dễ thế.

Thẩm Tĩnh ngẩng cằm lên:

“Anh kích động ở ?

Nếu còn rõ, em mặc kệ đấy, ?”

Thật , thể giận cô vì điều gì?

Nếu Chu Luật Trầm, một kiêu ngạo như thế, thực sự chấp nhất, cả đời sẽ để cô xuất hiện mặt .

Tính khí thì đấy, nhưng với cô, khi cô đang đeo tạp dề chuẩn bữa tối, chẳng thể tìm lý do để bộc lộ.

Thẩm Tĩnh hỏi :

“Hải sản em sắp nguội , ăn ?”

Chu Luật Trầm nhướng mày:

“Ra lệnh cho anhà?”

“Ai dám lệnh cho chứ.”

Cô vẫn vòng tay qua cổ , đôi mắt trong veo đầy vô tội:

“Thế… ăn cơm ?”

Chu Luật Trầm bất ngờ cúi xuống c.ắ.n nhẹ vai cô, động tác chút thô bạo, nhưng với bộ vest trang nghiêm, cấm d.ụ.c đang mặc, hề lạc điệu chút nào.

Cú c.ắ.n khiến cô khẽ run, bật tiếng “á” nhỏ.

Chu Luật Trầm lúc mới cong môi hài lòng, nụ từ khóe miệng lan dần, nhẹ nhàng mà mê hoặc:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/si-me/chuong-367.html.]

“Anh thích em ở điểm nào đây, Thẩm Tĩnh?”

Rốt cuộc, cô thể mang đến cho điều gì?

thể cho bất kỳ thứ gì.

Là nhan sắc ?

Trước đây, bên cạnh Chu Luật Trầm cũng thiếu những cô gái xinh , chỉ cô.

vẫn nỡ để cô rời , nỡ để cô tìm đến đàn ông khác.

Rõ ràng, cô chính là vật trong tay .

Thẩm Tĩnh đùa:

“Vì em là độc nhất vô nhị.”

Có lẽ, đúng là như , Chu Luật Trầm nghĩ.

Nghe chỉ thốt hai chữ ngắn gọn, chút nhiệt tình:

“Ăn cơm.”

Đêm buông xuống.

Bên bàn ăn kiểu Pháp mang phong cách cổ điển, hai đối diện dùng bữa.

Chú mèo nhỏ giúp việc cho ăn thức ăn hạt, giờ cuộn tròn thành một đám trắng tinh ngủ ngon lành ghế khác, ngoan ngoãn kêu, quấy.

Món ăn Thẩm Tĩnh nấu thật sự ngon.

Gia vị quá nặng, Chu Luật Trầm chỉ ăn vài miếng.

Người giúp việc dùng đũa riêng gắp một phần nhỏ đặt lên đĩa của , ý bảo thử.

Nếm miếng đầu tiên, Chu Luật Trầm lập tức nhíu mày.

May mà đến mức chê đến nỗi nhổ , nể mặt cô .

Khi ăn, Chu Luật Trầm luôn giữ quy tắc “ chuyện”.

Tiếng bát đũa va chạm lách cách vang lên trong sự im lặng.

Mùi vị của món chính thực sự .

Thẩm Tĩnh gẩy cơm trong bát liếc Chu Luật Trầm vài .

Anh khẽ giơ tay, hiệu cho giúp việc mang ly nước đá đến.

Trong bữa ăn, vẫn giữ thái độ lạnh nhạt, phong thái cao quý.

Cả đời, một công tử nuông chiều bởi quyền thế và giàu sang như Chu Luật Trầm, chắc chắn từng ăn món hải sản đậm vị nặng thế .

Quả nhiên, sớm đặt đũa xuống, thong thả lấy khăn lau tay, cầm ly nước đá, một tay đút túi, thản nhiên lên lầu.

Thẩm Tĩnh nhịn , bật thành tiếng:

“Ngon ?”

Chu Luật Trầm dùng ngón tay gõ nhẹ lan can cầu thang, giọng nhàn nhạt:

“Thật sự bình thường.

Lần đừng nữa, bẩn tay.”

Anh vẫn là Chu Luật Trầm như .

Người phụ nữ ở bên , vốn dĩ để cúi nấu cơm cho .

Cũng giống , Thẩm Tĩnh chẳng buồn thêm nữa.

Rõ ràng, cô năng khiếu nấu nướng.

 

Loading...