Si Mê - Chương 326

Cập nhật lúc: 2025-10-15 16:53:02
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Quá xa, tiếng pháo nhỏ.

Có lẽ là pháo hoa b.ắ.n từ khu Công viên Trung tâm New York.

Không cảm thán, chỉ buông một câu:

“Ồ, thật.”

Chiếc ghế xích đu đung đưa chầm chậm.

Thẩm Tĩnh dựa ghế, chẳng lúc nào ngủ .

Cốc nước trong tay suýt rơi xuống, may mà đàn ông phía nhanh chóng bước lên, lấy chiếc cốc thủy tinh khỏi tay cô.

Đầu ngón tay vô tình chạm , lướt qua mu bàn tay cô, cảm giác ấm áp mềm mại.

Thẩm Tĩnh lập tức mở mắt:

“Anh xong việc ?

Em đợi ăn tối , đói quá mà.”

Tôn Kỳ Yến đặt chiếc cốc xuống:

“Xong việc , ăn .”

Pháo hoa kéo dài hơn nửa giờ, ánh sáng chiếu rọi lên bầu trời cao, đôi lúc hắt lên cô.

Khuôn mặt cô trong ánh sáng mờ nhạt.

Tôn Kỳ Yến cô thật lâu, khẽ :

“A Tĩnh, ngoài dạo một chút ?”

Cô lắc đầu:

“Không quen ai ở đây, đây cũng pháo hoa để xem mà.”

Tôn Kỳ Yến khẽ :

“Đêm giao thừa, ngoài một chút cũng .”

Cô chẳng buồn đồng hồ, chỉ đầu , nhẹ:

“Chúc mừng năm mới, Ông chủ Tôn.

Chúc ăn phát đạt, vạn sự như ý.”

Tôn Kỳ Yến dừng một chút, mỉm ánh sáng pháo hoa rực rỡ:

“Anh cứ tưởng sẽ em hoảng sợ.”

Thẩm Tĩnh thẳng , chống cằm, ánh mắt cong cong:

“Áo len cashmere của thơm thật, mùi thanh thanh dễ chịu, dễ nhận .”

Tôn Kỳ Yến tựa ghế xích đu, vắt chéo chân dài:

“A Tĩnh, ở bên .

Biến những lời Chu Luật Trầm từng thành sự thật, là điều ?”

Có vẻ như thực sự nhường cô cho Chu Luật Trầm, dù Chu Luật Trầm thể cho cô tất cả những gì cô cần: một con đường rộng mở, nguồn lực.

, Tôn Kỳ Yến nghĩ, ở lĩnh vực của , cũng thể cho cô ít.

Không bất ngờ, Thẩm Tĩnh dậy, bước đến ban công, lặng lẽ pháo hoa nở rộ:

“Lúc mà hỏi, sợ em vì chọc tức Chu Luật Trầm mà đồng ý với ?”

Không ngờ, Tôn Kỳ Yến mỉm :

“Dù thế, cũng cả.”

Thẩm Tĩnh đầu , còn , ánh mắt bình thản cô.

Không là do pháo hoa quá lãng mạn do tiếng xe phố vọng lên, đột ngột nắm lấy vai cô, cúi xuống.

Thẩm Tĩnh giật , vô thức lùi một bước.

Đèn pha từ một chiếc xe phố chiếu sáng lên ban công, soi rõ hình ảnh hai sắp hôn .

Trong chiếc xe phố, Chu Luật Trầm kẹp một điếu t.h.u.ố.c cháy đến nửa, tay xoay vô-lăng, phanh gấp, đồng thời bật đèn pha xa.

Ánh đèn chói lóa soi rõ khung cảnh ban công — nơi hai dường như sắp hôn .

Anh khẽ , một nụ mấy ấm áp.

Hôm nay, chỉ tiện đường ghé qua từ nhà tiệc mừng năm mới của ông Jost.

Thật thú vị.

Khói t.h.u.ố.c từ miệng nhả , Chu Luật Trầm lấy điếu t.h.u.ố.c khỏi miệng, thò tay cửa sổ, gõ nhẹ để rơi tàn thuốc.

Ánh sáng đèn xe quá mạnh, khiến Thẩm Tĩnh như đ.á.n.h thức.

Đứng khoảnh khắc đó, cô kịp giữ lý trí, đẩy nhẹ Tôn Kỳ Yến, lùi một chút, và :

“Chúng như thế lắm.”

Tôn Kỳ Yến khẽ cúi đầu, giọng trầm thấp:

“Xin , là vượt quá giới hạn, em sợ.”

Ánh mắt vô tình liếc xuống chiếc xe đỗ phố.

Tiếng xe lao đến lúc nãy, âm thanh của động cơ và cách lái đầy xâm lược, khiến gần như chắc chắn trong xe chính là Chu Luật Trầm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/si-me/chuong-326.html.]

Chu Luật Trầm tắt đèn.

Anh hút hết một điếu thuốc, châm thêm một điếu khác, thong thả thưởng thức khung cảnh ban công, như đang thách thức hai phía .

Thẩm Tĩnh định phòng, nhưng Tôn Kỳ Yến kéo .

Bốn mắt .

Thẩm Tĩnh cúi xuống, bàn tay đang giữ lấy tay , những ngón tay khớp xương rõ ràng, giữ chắc kiềm chế lực, sợ cô đau.

“Anh uống chút rượu nào ?”

Cô liên tưởng đến rượu qua hành động .

Tôn Kỳ Yến thẳng thắn đáp:

“Anh uống.”

Sự dứt khoát của khiến Thẩm Tĩnh bối rối.

Ánh đèn từ chiếc xe phố vẫn tắt, chiếu thẳng cô, khiến cô cảm thấy như l*t tr*n ánh sáng.

“Pháo hoa hứng khởi ?

Ngủ , ngày mai chúng cần nghiêm túc nghĩ .

Mối quan hệ tình bạn, nhưng cũng chẳng giống tình yêu.

Em nghĩ cần xử lý rõ ràng.”

Nhìn vẻ lúng túng của cô, Tôn Kỳ Yến trầm giọng :

“Không cần xử lý, là của .

Cứ để cảm giác dẫn lối, phức tạp .

Còn em thì ?

Có cảm giác gì ?”

Cô nhẹ nhàng hỏi :

“Anh ở bên em lúc , thấy thiệt thòi ?

Không sợ em bỏ rơi ?”

“Em đang nghĩ cho ?”

“Không nên ?”

Nếu thực sự tình cảm, lẽ cả hai tự nhiên mà tiến tới một nụ hôn, cần thử.

rõ ràng, trong lòng cô vẫn còn một khác.

Tôn Kỳ Yến khẽ :

“Tình cảm chỉ thiệt thòi thiệt thòi.”

Lúc , Thẩm Tĩnh chỉ đôi mắt của , sáng ngời, chân thành, đầy kiên nhẫn.

Anh đúng là một đàn ông , ngốc nghếch lãng phí thời gian với cô như thế?

Có lẽ vì quá lâu, cô cuốn hút sự yên bình đó.

Tôn Kỳ Yến bỗng bật .

“Cười gì , ông chủ Tôn?”

Ánh mắt dễ dàng lướt qua đỉnh đầu cô:

“Cười em, lúc nào cũng nghĩ cho .

Với , tình cảm chuyện thiệt thòi , chỉ chuyện hối hận .”

tìm cô khi Chu Luật Trầm xuất hiện, chẳng cần đúng sai, chỉ quan tâm đến việc hợp hợp.

Chu Luật Trầm những gì họ , chỉ thấy họ , bật .

Anh dập điếu thuốc, ngón tay gõ nhẹ chiếc nhẫn bạch kim.

Hai khác giới ở chung một nơi, nửa đêm thế , nếu đàn ông ý đồ gì, thì chỉ hai khả năng: hoặc bất lực, hoặc quá kiềm chế.

Hoặc đơn giản hơn, yêu.

Thẩm Tĩnh xuống:

“Phía xe, trong chuyện .

Chủ xe đúng là ngang ngược, đèn xe chói đến đau mắt, chịu tắt.

Nhìn thêm chút nữa chắc em mù mất.”

xong, Tôn Kỳ Yến cũng giữ cô , cùng cô nhà.

Anh kéo cửa kính , về phía chiếc xe phố.

Rèm voan trắng khẽ lay động, tạo cảm giác mờ ảo.

Chu Luật Trầm đạp mạnh ga, chiếc xe lao vút đường.

Điện thoại từ ông Jost gọi tới, bấm nút kết nối qua Bluetooth.

“Ngài Chu, ngài còn định qua ?”

Giọng phẳng lặng:

“Một lát nữa.”

 

Loading...