Si Mê - Chương 316

Cập nhật lúc: 2025-10-13 06:53:19
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Người đến chùa đón Thẩm Tĩnh là Tôn Kỳ Yến.

phiền đôi vợ chồng đang cầu con.

Buổi chiều, cô cùng Tôn Kỳ Yến đến khu phố cũ ăn mì bò.

Tôn Kỳ Yến lo cô sẽ buồn khi ban tổ chức bỏ qua Thắng Bằng.

Anh lo lắng suốt quãng đường từ Thượng Hải đến gặp cô.

cô bước từ chùa Dung Hòa, dáng vẻ bình thản, nhận tự trấn an bản .

Cô luôn giỏi giấu nỗi buồn lòng.

Ánh mắt Tôn Kỳ Yến dịu dàng hơn khi cô, bàn tay khẽ chạm tóc mai, ánh mắt tràn đầy thương yêu.

Một lát , tô mì mang lên.

Ông chủ quán quên dặn dò của , khiến tô mì đầy hành lá.

Tôn Kỳ Yến cầm đũa, kiên nhẫn gắp từng cọng hành .

“Biết thần linh sẽ hiển linh.”

Cô bật , cuối cùng cũng mở lời:

“Chỉ là dạo một vòng chùa để tĩnh tâm thôi.

Đơn xin nộp hơn 30 ngày, em chẳng đợi hồi âm.

Nếu Thắng Bằng triển vọng, em đành về công ty truyền thông.”

“Sẽ như .” Anh đẩy tô mì đến mặt cô, bổ sung:

“Máy tính ?

Về nhà giúp em nộp nữa.”

Thẩm Tĩnh cúi đầu ăn mì:

“Em nghĩ thông , ban tổ chức thể mắc sai lầm đến mức bỏ sót.

Khả năng cao là họ thèm xem hồ sơ của Thắng Bằng.”

Cô hiểu ánh mắt và tiêu chuẩn cao của họ, những nhỏ bé như cô khó lòng lọt mắt xanh của họ.

Nỗ lực của cô lẽ tan thành mây khói.

Khi cô và đều nghĩ đến việc từ bỏ…

Không thần linh của chùa Dung Hòa thật sự hiển linh , thư mời của ban tổ chức bất ngờ gửi đến công ty, lẫn trong một chồng tài liệu.

Nếu kiểm tra kỹ, sẽ chẳng ai phát hiện .

Phong thư đen, in logo EMEAP, niêm phong bằng dấu sáp theo phong cách cổ điển, mang đến cảm giác trang trọng và đầy nghi thức.

Cô cẩn thận mở , bên trong là một tấm thiệp mời bằng mica trong suốt, chạm khắc tay bằng vàng nổi bật chữ F.

I.

T.

Góc là con dấu đặc trưng của ban tổ chức.

Họ yêu cầu cô mang theo hồ sơ dự án sản phẩm quỹ mới.

Còn thời gian để chuẩn .

Ngoài việc thông báo với ông nội và chị cả, cô quên mất chia sẻ niềm vui với một mà cô luôn tin tưởng vô điều kiện.

khi bước xuống công ty, cô thấy chiếc xe Mercedes màu trắng quen thuộc.

Người đàn ông bên cạnh xe, mặc áo len cao cổ màu be.

Đây là một đàn ông kín đáo, ngay cả yết hầu cũng giấu kín cổ áo len.

Khi ngẩng lên, đôi mắt sạch sẽ của đang cô và nở nụ .

thể tin nổi, Tôn Kỳ Yến hôm qua sẽ về Thượng Hải giải quyết công việc, mà hôm nay mặt cô.

Cô hiểu.

Hiểu tấm lòng , hiểu sự quan tâm của .

Trong chuyện tình cảm, bao giờ gây áp lực cho cô, cưỡng ép, mà luôn kiên nhẫn, dịu dàng đồng hành cùng cô.

Cô từng hứa sẽ tặng một bó hoa hồng.

cô cảm thấy vẫn thiếu một điều gì đó.

Thiếu gì nhỉ?

Nếu đó là Chu Luật Trầm, lẽ cô sẽ ngần ngại lao tới, gạt điếu t.h.u.ố.c khỏi miệng , với rằng cô thành công.

Cầm thư mời trong tay, cô bước về phía Tôn Kỳ Yến.

“Kỳ Yến.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/si-me/chuong-316.html.]

Cách gọi mật khiến tim khẽ rung lên.

Bầu trời Bắc Kinh giữa cuối thu se lạnh, nhiệt độ giảm dần.

thích mặc vest, cũng giữ phong cách riêng của : áo len mỏng màu sữa kết hợp với chân váy ngắn.

Từ xa, cô rảo bước nhanh hơn, giống như một chú nai nhỏ bối rối.

Tôn Kỳ Yến thở dài, bước lên bậc thềm hình vòng cung đón cô:

“Chậm thôi, đừng để ngã.”

Khi họ gần như chạm , cả hai đồng thời dừng .

Anh giữ lễ phép, cầm lấy túi laptop tay cô, khẽ:

“Chúc mừng em.”

Sau đó, bàn tay nắm nhẹ lấy cổ tay cô, dìu xuống bậc thềm.

Tay cô nhỏ nhắn, mềm mại, dù ngày ngày chăm chút, cô vẫn hề tăng cân.

“Anh ?”

“Ừ, theo dõi.”

Giọng ấm áp, mang theo niềm vui.

Niềm vui của lan tỏa sang cô, khiến cô cũng nở nụ .

“Người hiểu lòng em nhất, chắc chắn là thần linh ở chùa Dung Hòa hiển linh.”

“Ban tổ chức thật mắt .

Anh họ ?

Họ khen Thắng Bằng là một công ty hoạt động suốt 8 năm mà bất kỳ hồ sơ xử phạt nào từ cơ quan chứng khoán.

Họ khen ý thức tuân thủ pháp luật cao.

Ngay cả công ty là Thẩm thị, 40 năm hoạt động, cũng dính bất kỳ hành vi vi phạm thương mại nào.

Chính sách phúc lợi cho nhân viên cũng .

, ban tổ chức sẵn sàng trao thư mời.”

“Còn nữa, mấy năm gần đây, tỷ lệ lợi nhuận cũng tệ, phản hồi từ khách hàng .

Mọi mặt đều phù hợp với chính sách hỗ trợ doanh nghiệp nhỏ của hội nghị thương mại thế giới .

Tất cả đều nhờ sự xuất sắc của chị cả.”

hề khen bản , chỉ khen Thắng Bằng, khen chị cả.

trong mắt Tôn Kỳ Yến, cô mới là thực sự xứng đáng mời.

Anh hiểu rõ những nỗ lực của cô suốt tháng qua, từng lĩnh vực cô đều cố gắng đột phá.

Tôn Kỳ Yến mở cửa xe, dùng một tay che đầu cô khi cô bước .

“Hai năm qua, Thắng Bằng luôn ở trong tay em.

Em trưởng thành cùng nó, chẳng lẽ tự khen bản chút nào ?”

Cô ngẩng đầu, nhoẻn miệng :

“Em khen bản .

Mọi công lao là nhờ chị cả vạch kế hoạch.

Nếu chị, em còn hiểu nổi việc hội nghị quan trọng với Thắng Bằng đến mức nào.

Em từng nghĩ đến tương lai của nó một cách nghiêm túc như .”

Chưa vội đóng cửa xe, Tôn Kỳ Yến khẽ xoa đầu cô.

Những lọn tóc mềm mại như tơ lướt qua lòng bàn tay .

“Ngốc , em giỏi lắm.

Chính vì mà chị em mới tin tưởng em.”

Thẩm Tĩnh từng nghĩ rằng thực sự thể thành công.

Qua từng vòng xét duyệt nghiêm ngặt của ban tổ chức, cảm giác còn vui hơn trúng xổ .

“Anh cùng emnhé, New York.” Cô kéo dây an .

“Em sợ mấy vô gia cư.

lúc đó ông cụ nhà họ Tạ tổ chức đại thọ, chị cả rảnh với em.”

Tôn Kỳ Yến mỉm , cúi xuống cài dây an giúp cô:

“Được, chắc chắn sẽ cùng em.

Lịch trình, để sắp xếp.”

 

Loading...