Si Mê - Chương 297
Cập nhật lúc: 2025-10-06 07:42:56
Lượt xem: 15
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
nghĩ , nếu đổi thành Chu Luật Trầm, lẽ bộ công ty sẽ sa thải.
Kinh doanh quả thực dễ, và khách hàng cũng thể đắc tội.
Đây là bài học đầu tiên của Thẩm Tĩnh khi tổng giám đốc, một bài học trị giá 80 triệu.
Để kiếm tiền đó trong thời gian ngắn, Thẩm Tĩnh chỉ thể mở rộng lĩnh vực, tìm kiếm liên minh với các công ty khác để tận dụng thế lực cạnh tranh với đối thủ.
Người mà cô tìm đến giới thiệu bởi Tạ Khâm Dương.
Hợp tác diễn suôn sẻ.
Tạ Khâm Dương chút hài lòng với việc cô bận rộn như hiện tại, :
“Chỉ là chút tiền thôi, ai kinh doanh mà chẳng lúc thuận lợi, lúc trắc trở.”
Câu của thiếu gia, vẻ dễ dàng nhỉ?
Khi mệt mỏi, Thẩm Tĩnh thường lướt qua tài khoản mạng xã hội cá nhân mà đây cô sử dụng.
Số lượng theo dõi tăng cũng giảm.
Những bài đăng về căn hộ tại Vân Đỉnh, chú mèo của cô ở đó, đều xóa.
Thậm chí, những hình ảnh chụp lén tay của Chu Luật Trầm và bộ vest của vẫn còn trong các video của cô.
Cuộc sống của cô đơn giản và bình thường: một , phiền muộn, tiêu tiền, quẹt thẻ, thỉnh thoảng mua sắm vài món đồ giá 1.800.
Tiếc là đôi tất đen mà cô thường mua đột nhiên tăng giá lên 2.200.
Tháng Sáu.
Trong một buổi hội thảo tài chính kín tại New York, Thẩm Tĩnh khó khăn lắm mới giành vé tham dự.
Cô sang Mỹ để học hỏi, ý định tình cờ gặp vị tổng tài của Liên Hành.
Cô ở khu thượng lưu, còn Liên Hành đặt trụ sở tại Manhattan, nơi đất đai đắt đỏ nhất thế giới.
Cô kỳ vọng, nhưng thật xui xẻo, khi một , cô theo dõi.
Cảm giác bám theo, cô cảnh giác đầu .
thật, một đàn ông cao lớn, mạnh mẽ với nụ đáng ngờ đang tiến gần.
Cô sợ hãi, bước nhanh hơn, nhưng gã lang thang cũng tăng tốc theo.
May , cô bắt một chiếc taxi kịp thời.
Quay , cô thấy gã giơ ngón tay giữa về phía .
Thẩm Tĩnh hừ nhẹ, giọng điệu chút trẻ con.
Không ngờ tài xế là Hoa kiều.
Thấy hành động của cô, ông mỉm :
“Lần nếu gặp tình huống tương tự, hãy cửa hàng gần nhất để tìm sự giúp đỡ.
Đừng thương hại những kẻ ăn xin như , chúng giả vờ, tham lam đáy.”
Cô gật đầu: “Vâng.”
Thẩm Tĩnh điều , chỉ vì gương mặt cô dễ bắt nạt.
Đối mặt với một gã lang thang, ánh mắt cô trông như sắp .
Vì thế, tài xế mới nhiệt tình khuyên nhủ.
Cô trở về khách sạn, hôm liền bay về nước.
New York nơi dành cho cô – một thành phố đầy rẫy hai thế giới đối lập: một bên là trung tâm tài chính xa hoa, một bên là nơi kẻ mạnh khinh thường kẻ yếu.
Phía bên New York.
Trong một ngày mưa âm u.
Bên bờ hồ công viên Brooklyn, hai chiếc ghế tối giản đặt cạnh , với hai chiếc cần câu.
Joanna cạnh Chu Luật Trầm, giữ cách .
Cá câu thể mang , cô hiểu vì luôn thích đến đây câu cá.
Joanna tiếng Trung, chỉ trò chuyện bằng ngoại ngữ:
“Vị hôn thê của ngài bỏ chạy đấy.”
Chu Luật Trầm thói quen trả lời ngay những câu hỏi.
Dù cuộc trò chuyện, luôn ở thế chủ động, nhưng nếu trả lời, sẽ im lặng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/si-me/chuong-297.html.]
“Ngài , truyền thông rằng ngài giải trừ hôn ước vì một mẫu trẻ tên Joanna.
mà đến ch** n**c mắt.
Bọn họ thực sự giỏi sáng tạo câu chuyện.”
“Cũng may ngài cưới cô .
Cô hợp với ngài.
Cô trông như còn yêu ngài nữa.
Hai cưới chỉ thêm khổ.”
Chu Luật Trầm trả lời, chỉ chậm rãi hỏi: “Cuộc thi của cô, thuận lợi chứ?”
“Ngài đoán xem.” Joanna nghiêng về phía , khẽ .
Đôi môi đỏ mọng đầy quyến rũ, vẻ phương Tây của cô thật nổi bật và táo bạo.
Khi , ánh mắt cô toát lên vẻ nóng bỏng.
Chu Luật Trầm chẳng buồn đoán, ngả ghế, chờ cá c.ắ.n câu.
Anh bao giờ để lộ cảm xúc thật của .
Chỉ thỉnh thoảng, nở một nụ , nhưng với bất kỳ ai, ánh mắt cũng toát lên vẻ sâu sắc và dịu dàng.
Anh cô độc, vui, cũng đang dần sa ngã trong sự cô độc đó.
Joanna quen Chu Luật Trầm từ lâu, chỉ như bạn bè bình thường.
Cô thỉnh thoảng cạnh câu cá, trò chuyện.
Điều đó từng khiến vị hôn thê của tức điên, luôn điều tra phận của cô.
dù sống trong một xã hội phóng khoáng, Joanna cũng rõ ranh giới giữa họ.
Cô hiểu đàn ông mặt duy trì cách thế nào, bất chấp truyền thông luôn dựng chuyện.
“Vì ngài thích câu cá?”
Chu Luật Trầm hờ hững đáp: “Rèn luyện sự kiên nhẫn.”
Joanna quan sát : “ nghĩ ngài kiên nhẫn .”
Anh nhạt: “ thì .”
Joanna hiểu ý , chỉ mỉm .
Nhìn .
Đây là một đàn ông nét nam tính vượt trội so với đàn ông phương Tây.
Ngũ quan tuấn, sâu sắc, thời gian mài dũa thành phong thái trưởng thành đầy toan tính.
Cô thật tò mò, tấm ảnh bông hải đường trắng trong điện thoại nguồn gốc từ .
Trong khuôn viên vuông vức của một ngôi nhà cổ phong cách Trung Hoa, tuyết mỏng rơi phủ, những bông hải đường trở nên đến nao lòng.
Đây là nét giao thoa văn hóa mà Joanna từng thấy.
Joanna hỏi.
Chu Luật Trầm trả lời, chỉ khẽ qua loa.
Cô đoán, lẽ đó là những bông hoa trồng tại nhà .
Hôm đó, cha khiển trách.
Như khi, im lặng, mặc kệ những lời chỉ trích từ đầu dây bên .
Joanna phạm gì.
Có điều, dường như mấy để tâm đến những sai lầm của .
Chỉ thiếu chút nữa là ném luôn chiếc điện thoại xuống hồ.
Joanna an ủi: “Anh xuất sắc , đừng để tâm đến lời cha .”
Chu Luật Trầm thu cần câu, giao cho Trang Minh.
Anh chậm rãi cúi xuống bên tai Joanna, giọng lười biếng, như khẽ :
“ chẳng chút nào, cô sợ sẽ tổn thương cô ?”
Joanna mỉm , theo bóng lưng rời – dáng vẻ thanh lịch, tao nhã mà đầy khí chất:
“ hiểu gì, và gì.”