Từ ngày chiếc thẻ đen trả , Thẩm Tĩnh gặp Chu Luật Trầm.
Nghe gần đây ở trong đại viện khu phía Tây, cùng nhị lão thái thái đón Tết.
Thượng Hải từng cử và máy bay riêng đến đón vài , nhưng đại viện khu Tây đều từ chối.
Không khí Tết rộn ràng, nhưng đối với Thẩm Tĩnh, cũng chỉ mà thôi.
Khi trở về Thượng Hải, cô tình cờ gặp Văn Hân.
Cả hai chạm mắt một cái lướt qua .
Chỉ là một sự trùng hợp.
Họ gặp trong cùng một nhà hàng.
Thẩm Tĩnh đưa bà ngoại đến đổi khẩu vị, còn Văn Hân cùng khách hàng.
Thật bất ngờ, ngày như cô tiểu thư họ Ngụy vẫn kết hôn với Chu Luật Trầm?
Phải chăng hai hợp tuổi ?
Hay là… cô qua đêm với Chu Luật Trầm, và điều đó khiến Văn Hân nổi giận?
Bà ngoại nhận sự thất thần của cô, gõ nhẹ đũa tay cô: “Có quen cô gái nhỏ bên đó ?”
Thẩm Tĩnh giải thích: “Trước đây là một nữ doanh nhân khá nổi tiếng.”
Bà ngoại : “Khí chất giống cô gái bình thường.”
Thẩm Tĩnh chỉ “” nhẹ, cúi đầu múc canh.
Ngụy gia bất ngờ cách chức chủ tịch của Văn Hân, đó là Ngụy Túc Lâm.
Mọi chuyện diễn quá đột ngột.
Bên ngoài ai , và Thẩm Tĩnh cũng chẳng gì.
Giữa bữa ăn, Thẩm Tĩnh nhà vệ sinh, mở cửa thấy Văn Hân đang rửa tay và hong khô tay ở bồn rửa.
Hai vốn quen, Thẩm Tĩnh chào hỏi.
“Cô gì ?” Văn Hân bất ngờ lên tiếng .
Thẩm Tĩnh đưa tay vòi nước cảm ứng: “Ý cô là Chu Luật Trầm?”
Văn Hân nghiêng , : “Anh dùng cách đe dọa, lợi dụng lãnh đạo chi nhánh của 72 quốc gia công cụ.
Điều kiện để kết hôn với là rời khỏi Ngụy gia, bỏ họ Ngụy.
Thậm chí, còn ép buộc Chu gia.
Anh tất cả trong Chu gia, từ các chú, cha, đến bà nội, ai can thiệp quyết định của .
Anh tự quyết .”
Cha tệ đến , ai trong Ngụy gia cũng tệ.
Chu Luật Trầm cô từ bỏ gia đình, phản bội họ hàng.
Nếu rời khỏi Ngụy gia, cô còn đường lui nào, còn chốn nào để tựa lúc mệt mỏi?
Một theo Chu Luật Trầm, thắng cũng do , thua cũng do , phận của cô sẽ nắm trọn trong tay.
Anh quá khôn ngoan, xây dựng một “nhà tù” hảo cho cô.
liệu cô dám bước thử ?
Không, Văn Hân dám.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/si-me/chuong-293.html.]
Thẩm Tĩnh rõ, chậm rãi rửa tay: “Vậy các thật ngốc.
Chuyện như mà còn để phản công.
Sau điều khiển cũng chẳng còn cơ hội .”
Văn Hân nhạt, dựa tường, khoanh tay: “Không ngờ thể tuyệt tình đến mức .”
“ cô quả thật hiểu Chu Luật Trầm.”
Thẩm Tĩnh rút giấy lau tay, lạnh nhạt đáp: “Hiểu cái gì? Ở New York, ngoài cô, còn Joanna.
Thật khâm phục cô, giận cũng trách, thậm chí còn dung túng cho .”
“Chỉ vì còn hy vọng gì ở nhân cách của nữa.” Văn Hân xong, bước .
Thẩm Tĩnh bóng lưng cô cô độc, trống trải, nghĩ thêm gì nữa.
Sau bữa tối, cô đưa bà ngoại về khu nhà cũ.
Bà ngoại thích những nhà hàng đông đúc ồn ào, nhưng hiểu đồng ý nhanh đến .
Khi cô đầu rời , bà ngoại ở khung cửa tiễn cô.
Thẩm Tĩnh ngoảnh , mỉm .
“Cười gì?
Hôm nay cô gái nhỏ bắt nạt con trong nhà vệ sinh ?
Sao về nhà cứ buồn buồn ?”
Thẩm Tĩnh lắc đầu : “Không .”
Chỉ ở Thượng Hải một ngày, cô thu dọn đồ đạc và trở về Bắc Kinh.
Nơi đây ngoài sự phồn hoa, vẫn lạnh lẽo vô tình như cũ.
Nghe Trần Dao và Hình Phi thỉnh thoảng vẫn cãi nhưng chia tay.
Lại Hình Phi mang thai, nhưng vì áp lực từ gia đình Trần Dao, cô thêm gánh nặng nên âm thầm bỏ đứa trẻ.
Khi Trần Dao đến bệnh viện, đứa trẻ còn.
Người nó bỏ trong thùng rác y tế.
Hình Phi giường bệnh, t.h.u.ố.c mê còn hết, ý thức .
Cô thấy đàn ông đang ở góc phòng lặng lẽ rơi nước mắt, đôi mắt đào hoa đẽ sưng đỏ vì .
Thật đáng tiếc, ai thấy Trần Dao – công tử ngông cuồng của nhà họ Trần – rơi lệ.
Hình Phi tỉnh , câu đầu tiên cô thều thào hỏi là: “Anh định bảo vệ đứa trẻ thế nào?
Đợi em sinh đưa về nhà họ Trần nuôi , Trần Dao?”
Quay lưng về phía cô, Trần Dao cô thấy đôi mắt đỏ hoe vì .
Anh cố giữ giọng bình tĩnh, như chẳng chuyện gì xảy : “Em thể với , chúng sẽ cùng đối mặt.
Em lúc nào cũng thích để theo ý em, luôn chiều em.
, thể chiều theo tính trẻ con của em nữa, Phi Phi.”
“Em đối mặt cùng nữa, tự đối mặt .” Giọng cô lạnh lùng.
“Được thôi, cho em tự do.