Hạ Thiên Ca: “... Anh đúng là thiên tài.”
Cô ngước lên , trần nhà cao lắm, nếu bàn thì đúng là thể với tới.
Cô hít một thật sâu, lùi một chân về . Trong tiếng “ding ding ding” báo động điên cuồng của hệ thống, cô dùng hai tay chống mạnh lên bàn, bật nhảy một cách duyên dáng và vững đó.
“Ding dong...”
Con búp bê máy kịp gì thì Tống Thanh Hứa lên tiếng: “Hệ thống, cho kỹ , cô rời khỏi vị trí của .”
Vừa , chỉ tay xuống chân Hạ Thiên Ca.
Mọi theo hướng tay của Tống Thanh Hứa, thấy Hạ Thiên Ca đang tấm thẻ của .
Hệ thống: ...
[Hệ thống: là đồ chó mà!]
[Chiêu quá đỉnh luôn haha!]
[Hệ thống kiểu, mày đến để tìm game !]
Hạ Thiên Ca sợ nó thấy, còn nhấc gót chân lên một chút, để lộ nửa 1.
Hệ thống im bặt.
Lúc , Hạ Thiên Ca mới ngẩng đầu cái lỗ nhỏ trần nhà.
[Oa, nhan sắc bùng nổ!]
[Chị Thiên Ca nhất, chấp nhận phản bác!]
[Ngày nào cũng tỏ tình với Hạ Thiên Ca!]
Hạ Thiên Ca thử vươn tay lên, vẫn còn thiếu nửa ngón tay.
.
Hạ Thiên Ca lấy từ trong n.g.ự.c cây d.a.o găm xương nhọn. Vừa đủ để chọc cái lỗ nhỏ đó. Mũi d.a.o nhỏ sắc bén, cắm thẳng trong!
[A, cảm giác mắt mù !]
[Đau đau đau!]
[Cứu với, chị Thiên Ca xinh nhất chọc mù mắt !]
Khung chat tràn ngập tiếng than .
Tuy nhiên, camera cũng nhanh chóng chuyển sang một mặt khác.
Hạ Thiên Ca thấy tiếng “rắc” giòn tan, là camera d.a.o găm xuyên thủng.
Cô còn kịp vui mừng thì thấy hệ thống vang lên: “Còn mười giây đếm ngược, chơi bỏ phiếu hãy nhanh chóng bỏ phiếu nhé!”
“Mười, chín, tám...”
Đồng hồ tử thần bắt đầu.
Hạ Thiên Ca mím môi, quét mắt xung quanh.
Khi đồng hồ đếm ngược đến 1, một tiếng s.ú.n.g “pằng” vang lên, bà cụ già ngã xuống.
“Ai mà độc ác thế, đến cả bà cụ cũng tha!” Hồ Tụng nhảy dựng lên, “Người bảo bỏ phiếu cho bà thì các bỏ phiếu thật !”
Mọi đều im lặng.
“ thấy, nhất định là trong chúng bỏ phiếu .” Triệu Hoan chợt .
Ánh mắt cô rơi phụ nữ mang thai.
Trên mặt phụ nữ mang thai thoáng hiện vẻ hoảng loạn: “, ...”
“Phụ nữ mang thai cũng dễ dàng gì.” An Sơ Nguyệt , “Ai cũng sống sót, ai sai cả, chỉ là lựa chọn khác mà thôi.”
Triệu Hoan bĩu môi, hừ một tiếng gì nữa.
“Cô phát hiện gì?” Tống Thanh Hứa vẫn luôn Hạ Thiên Ca. Thấy cô vẫn bàn nhúc nhích, hỏi.
“ thấy tiếng động phát từ phía đó.” Hạ Thiên Ca chỉ về phía bên , “ ở đây tối quá, viên đạn quá nhanh, thấy vị trí cụ thể.”
“Có thể đến đó xem thử.” Tống Thanh Hứa , “Dù chúng vẫn còn ba phút.”
Có lý.
Hạ Thiên Ca nhảy xuống khỏi bàn: “Đẩy qua đó.”
Mọi cùng hợp lực. Lần ngay cả phụ nữ mang thai cũng im lặng giúp đỡ. Chẳng mấy chốc, chiếc bàn đẩy đến phía bên .
Hạ Thiên Ca trèo lên, tiên dùng d.a.o găm xương đ.â.m vỡ chiếc camera trong cái lỗ tầm tay.
Khung chat một nữa tràn ngập tiếng than .
Hạ Thiên Ca mới tập trung tìm kiếm họng s.ú.n.g ở khu vực .
Họng s.ú.n.g giống camera, thể quá nhỏ. Hạ Thiên Ca tìm khắp nơi vẫn thấy.
Cô dám lãng phí ba phút quý giá , đành tạm thời từ bỏ việc tìm súng, chỉ thể tìm camera .
“Vòng bỏ phiếu thứ tư sắp kết thúc, xin các chơi nhanh chóng bỏ phiếu nhé!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/show-thuc-te-kinh-di-khan-gia-toan-cau-xem-toi-chieu-hu-dai-lao/chuong-429-tro-choi-ban-tron-hinh-phat.html.]
Giọng đáng ghét đó vang lên. Hạ Thiên Ca đ.â.m vỡ chiếc camera thứ năm thì thấy tiếng đếm ngược.
“Pằng!”
Một tiếng s.ú.n.g vang lên.
Triệu Hoan mở to mắt.
Cô vô thức đầu về phía Hồ Tụng.
Cô thấy vẻ mặt kinh hoàng của Hồ Tụng.
Cô cố gắng nắm lấy tay Hồ Tụng, nhưng ngay đó, cô rơi bóng tối.
“Tiểu Hoan!”
Hồ Tụng hét lên, cả lao tới!
“Cảnh báo cảnh báo, chơi 3 xin đừng tự ý rời khỏi vị trí, nếu sẽ trừng phạt!”
Hồ Tụng phớt lờ.
Anh cũng để ý.
Không Tiểu Hoan, trừng phạt cái chết, đối với đều còn ý nghĩa.
Anh thấy tiếng ai đó gọi bên tai, là ai, giây tiếp theo, âm thanh tiếng gió gào thét thế, một viên đạn b.ắ.n trúng .
Anh cảm thấy đau.
Anh chỉ cảm thấy đầu nặng.
khi ngã xuống, lờ mờ thấy Triệu Hoan trong bóng tối.
Cô ngã mặt đất, bất động.
Anh cố gắng bò tới, dùng sức nắm c.h.ặ.t t.a.y cô , khóe miệng nở một nụ thật lớn nhắm mắt .
Hạ Thiên Ca lạnh toát.
Khi cô nhảy xuống khỏi bàn thì quá muộn, chỉ thể trơ mắt Triệu Hoan và Hồ Tụng b.ắ.n trúng.
Hai tay cô siết chặt.
Đã năm .
Trước mặt cô, năm chết.
Ngay cả những bạn đồng hành từ đầu cũng bỏ mạng tại đây.
Cô , rốt cuộc c.h.ế.t bao nhiêu nữa thì trò chơi mới dừng .
“Hạ Thiên Ca, ở đây còn bao nhiêu camera nữa?” Giọng Tiêu Mặc Ảnh khàn khàn chợt hỏi.
Hạ Thiên Ca đầu , bình tĩnh mở lời: “Ở những chỗ thể thấy, chắc còn năm cái.”
“Nhanh lên , lẽ, vẫn còn kịp.” Tiêu Mặc Ảnh khẽ , “Có lẽ vẫn còn trong chúng thể ngoài.”
Hạ Thiên Ca mím chặt môi.
Cô gì, nhưng động tác thì ngừng.
Ngay từ ngày đầu tiên thế giới , cô , họ đang một sợi dây thép, chỉ cần sơ sẩy là sẽ ngã xuống.
Cô sớm chuẩn tâm lý cho cái c.h.ế.t của bản và những bên cạnh.
Cho dù trong lòng khó chịu đến , cô cũng thể bi lụy quá lâu, bởi vì cô còn đưa những còn sống ngoài.
“Mọi giúp đỡ.” Cô chỉ một câu duy nhất.
“Tuy chúng chỉ còn năm , nhưng sức lực vẫn đủ.” Tống Thanh Hứa đột nhiên đầu phụ nữ mang thai, “ ?”
Người phụ nữ mang thai sững một chút, gật đầu: “ cũng giúp!”
Vừa , cô nhanh chóng tiến lên để đẩy bàn.
Tống Thanh Hứa thấy hành động của cô , khóe miệng khẽ cong lên, nhưng trong mắt lóe lên những cảm xúc khó tả.
“Pằng!”
Vòng thứ năm, An Sơ Nguyệt ngã xuống.
Hạ Thiên Ca đầu .
Lúc , trong đầu cô chỉ một suy nghĩ duy nhất là phá hủy tất cả camera.
[Vẻ mặt của chị đáng sợ quá!]
[Ánh mắt thờ ơ , mà lòng tan nát.]
[Huhu chị sẽ phá hủy chiếc camera cuối cùng ?]
[Vậy còn thể thấy chị Thiên Ca nữa ?]
[Còn Phong Hữu, !]
[Cặp đôi Thiên Phong của , sẽ mãi yêu các ...]
“Tách.”
Chiếc camera cuối cùng, tắt.