Nhiệt độ quen thuộc lòng bàn tay, và thở gần gũi, khiến Hạ Thiên Ca đầu là ai.
"Sao hôm nay về sớm ?" Hạ Thiên Ca đầu hỏi Tần Phong Hữu.
"Quay xong sớm hơn dự kiến." Ánh mắt Tần Phong Hữu lướt qua mái tóc dính bết của cô, trong mắt lóe lên một tia tối tăm, nghiêng mặt sang, như thể hôn lên má cô, nhưng thực dùng giọng chỉ hai thấy: "Có ở phía ."
Ánh mắt Hạ Thiên Ca lạnh .
"Đi thôi, chúng về nhà." Tần Phong Hữu , hôn cô thật một cái, về phía căn nhà khác.
Hai rẽ khu dân cư mà Hạ Thiên Ca từng đến đó, ba hai động tác cắt đuôi phía , mới biệt thự.
Vừa cửa, Hạ Thiên Ca : "Lại là của Sơn Lang?"
"Lần chắc ." Tần Phong Hữu , "Vừa nãy ở phía thấy, lẽ là fan của ."
"Fan?" Hạ Thiên Ca sững sờ, nghĩ đến những fan ném trứng cô hôm nay, "Em còn tưởng họ em dọa cho chạy hết chứ, hóa vẫn còn sót ."
"Vậy nãy, em cũng gặp những fan ?" Tần Phong Hữu đưa tay vuốt lọn tóc bết dính của cô, trong mắt lóe lên một tia nguy hiểm, "Đây cũng là 'kiệt tác' của họ?"
Hạ Thiên Ca nhạy bén cảm nhận sự nguy hiểm trong lời của , lập tức : "Em dạy cho họ một bài học ."
Tần Phong Hữu "ừ" một tiếng, ánh mắt thâm thúy, đang nghĩ gì.
Hạ Thiên Ca nhanh chóng chuyển chủ đề: "Dù nữa, là fan thì hơn là của Sơn Lang, nếu để của Sơn Lang chúng sống ở đây, thì rắc rối to."
"Bên đó tạm thời sẽ hành động gì nữa." Tần Phong Hữu .
"Sao ?" Hạ Thiên Ca thắc mắc.
"Em nghĩ Triệu Hoan vì của Sơn Lang mà xảy chuyện, Hồ Tụng sẽ bỏ qua ?" Tần Phong Hữu bình thản , "Triệu Hoan bây giờ đang viện, nếu là hại cô , khi sự việc bại lộ, nhất định sẽ tay để c.h.ế.t đối chứng."
"Vậy trừ khi chuyện bại lộ, những thể động thủ, mà còn tìm cách phủi sạch liên quan đến chuyện ." Hạ Thiên Ca hiểu ý trong lời của Tần Phong Hữu, " bây giờ cũng chỉ là lời một phía của Hồ Tụng, nếu Triệu Hoan tỉnh , chẳng cô thể chứng ?"
"Vậy nên Hồ Tụng mới luôn ở bệnh viện, để ngăn Trần Khúc dùng cách khác để hại Triệu Hoan." Tần Phong Hữu .
"Ví dụ như... tạo tai nạn y tế." Hạ Thiên Ca , đều cảm thấy tay chân lạnh buốt.
Những trong những tổ chức , như những con quỷ đến từ địa ngục, mỗi đều đáng sợ hơn.
Nghĩ đến việc những đối đầu với những đáng sợ đó, mà còn đề phòng những , cô liền thấy đau đầu.
Nếu thể một sức mạnh để chống ...
Ý nghĩ đó dập tắt, âm ỉ bùng lên.
Hạ Thiên Ca liếc Tần Phong Hữu, suy nghĩ xem với về chuyện của Hồ Tụng như thế nào, thì đúng lúc đối diện với ánh mắt của Tần Phong Hữu.
Anh khẽ mím môi: "Anh đồng ý."
"Gì cơ?" Hạ Thiên Ca sững sờ.
"Em Hồ Tụng gia nhập tổ chức đúng , đồng ý." Tần Phong Hữu .
Hạ Thiên Ca: "..."
Cô đưa tay sờ lên mặt: "Em biểu hiện rõ ràng đến thế ?"
"Ừ, khá rõ ràng." Tần Phong Hữu một cách nghiêm túc, "Vừa là ngay."
Hạ Thiên Ca: "...Thật ?"
Tần Phong Hữu hiếm khi thấy vẻ mặt ngây thơ của cô, nhịn cong môi, trong mắt lóe lên tia sáng, cúi đầu hôn một cái môi cô, mới hài lòng : "Đùa thôi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/show-thuc-te-kinh-di-khan-gia-toan-cau-xem-toi-chieu-hu-dai-lao/chuong-328-mot-suc-manh-de-chong-lai.html.]
Nhìn thấy ánh mắt Hạ Thiên Ca trở nên nguy hiểm, lập tức giải thích: "Thực cũng nghĩ đến chuyện , dù Hồ Tụng thể Sơn Lang chiêu mộ, chứng tỏ chắc chắn đơn giản, chỉ là từ đến nay, ngoài ồn ào , phát hiện tài năng của ."
Anh dừng : " đó, mới , hóa tài năng về mảng phòng kín."
Hạ Thiên Ca gật đầu, cô cũng mới .
"Phòng kín coi là một trong những đề tài khó nhất, nếu tài năng giải phòng kín, nghĩ chuyện mà truyền ngoài, sẽ trở thành mục tiêu tranh giành của các tổ chức lớn."
Tần Phong Hữu bình thản : "Không trong mấy sống sót ngoài , của tổ chức khác ."
Hạ Thiên Ca , tim chợt thắt : "Vậy bây giờ em tìm Hồ Tụng ngay!"
Hồ Tụng là mục tiêu mà cô nhắm đến, tuyệt đối thể để khác nhanh chân hơn !
Cô định , nhưng Tần Phong Hữu túm lấy cánh tay, chỉ tóc cô: "Em như thế ?"
Hạ Thiên Ca vuốt tóc, sờ thấy một bàn tay dính bết, mới nhớ tóc vẫn còn lòng trắng trứng.
Nghĩ đến việc cứ đội một mớ lòng trắng trứng như , mặt Tần Phong Hữu lâu như thế, mặt Hạ Thiên Ca lập tức nóng lên, vội vàng : "Em gội đầu!"
Rồi nhanh về phía nhà vệ sinh.
Không lâu cô gội xong , đến cửa thấy Tần Phong Hữu đặt điện thoại xuống.
"Anh gọi điện cho ai ?" Hạ Thiên Ca thuận miệng hỏi.
"Tiểu Vũ, nhờ một việc." Tần Phong Hữu hờ hững , "Gội sạch thì thôi."
Hạ Thiên Ca gật đầu, theo Tần Phong Hữu khỏi cửa, đến bệnh viện.
Hai đến bệnh viện thì gần hết giờ thăm bệnh, y tá vốn định ngăn họ , may mà Tần Phong Hữu là Ảnh đế, ba câu hai lời khiến y tá mê mẩn trời đất là gì, cho họ .
Hồ Tụng quả nhiên vẫn còn ở trong phòng bệnh của Triệu Hoan.
Hắn gần như trở thành chăm sóc 24/24.
Tình cảm sâu đậm thực sự đáng ngưỡng mộ, hy vọng khi Triệu Hoan tỉnh sẽ hiểu.
Nghe thấy tiếng bước chân, Hồ Tụng , thấy là Hạ Thiên Ca hai họ, liền dậy: "Sao hai đến đây?"
"Đến thăm Triệu Hoan." Hạ Thiên Ca đương nhiên tiện thẳng vấn đề.
Cô đến giường bệnh, Triệu Hoan vẫn nhắm mắt, dùng máy thở: "Cô vẫn ?"
"Ừ, gì đổi." Giọng Hồ Tụng vẻ thất vọng.
"Anh cũng đừng lo lắng quá, một ngày nào đó cô đột nhiên tỉnh ." Hạ Thiên Ca cũng giỏi an ủi khác, chỉ thể khô khan .
Hồ Tụng đầu Triệu Hoan một cái: " lo lắng, sống một ngày, sẽ đợi cô một ngày. Nếu may mắn, thể sống cả đời, sẽ cả đời để đợi cô ."
Lời khiến thấy chua xót.
Hạ Thiên Ca và Tần Phong Hữu , Hạ Thiên Ca mới lên tiếng: "Sống dựa may mắn."
Cô cũng vòng vo, thẳng vấn đề: "Hồ Tụng, bây giờ rời khỏi Sơn Lang , cân nhắc gia nhập một tổ chức mới ?"
Hồ Tụng khựng một chút, lắc đầu: "Trước khi Tiểu Hoan tỉnh , dính líu bất kỳ cuộc tranh chấp nào nữa, cũng thời gian để bán mạng cho tổ chức."
"Nếu cần bán mạng cho tổ chức thì ?" Hạ Thiên Ca hỏi, "Anh thể tạm thời gia nhập tổ chức, chuyện , đều đợi Triệu Hoan tỉnh ."
Hồ Tụng bật : "Làm gì tổ chức nào như ."
"Có chứ." Hạ Thiên Ca nghiêm túc , "Tổ chức của ."