SERIES PHÙ THẾ TRU YÊU LỤC - Ngoại Truyện - Thanh Từ - Chap 7

Cập nhật lúc: 2025-08-14 18:21:52
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LVWYnJ7HL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

6.

Lâm Thanh Tuyết rạch lòng bàn tay, nhỏ m.á.u lên lá cờ trận pháp.

Lá cờ trận pháp bỗng sáng lên, pháp lực mạnh mẽ bùng phát.

Ta chỉ cảm thấy trói chặt, thể cử động.

"Ca ca, cố nhẫn nại thêm một thời gian nữa, đợi hấp thụ hết âm khí ở đây là thể ngoài." Lâm Thanh Tuyết lấy một cái lọ sứ, đổ nước thuốc lên mắt trận: "Tam Thi Bổ Thần Thủy thể giúp hấp thụ âm khí hơn, cứ ở đây tĩnh tâm tu luyện . Muội sẽ đến thăm ."

"Tiểu ..." Ta cảm thấy bao bọc bởi một cảm giác mát lạnh, dễ chịu hơn nhiều. Nhìn Khinh Trần đạo nhân bên ngoài trận pháp, "Sư phụ vẻ bất thường, cẩn thận, ông ..."

"Chuyện phiền ca ca lo!" Lâm Thanh Tuyết ngắt lời , giọng vui, "Huynh nên lo cho bản ."

Trạm Én Đêm

Muội nữa, đỡ Khinh Trần đạo nhân bỏ .

Lạc Phi theo họ, đầu , vẻ mặt gì đó, nhưng cuối cùng cũng gì, cắn răng, dậm chân rời .

Ba tháng tiếp theo, một ai đến thăm .

Từ khi thấy những hành động bất thường của Khinh Trần đạo nhân, lòng vẫn luôn bất an, nhưng cách nào ngoài. Ta đành đẩy nhanh tốc độ hấp thụ âm khí, để bản thể sớm ngày rời khỏi nơi đây.

Ngày hôm đó, bất ngờ , Lạc Phi đến.

Bây giờ hấp thụ một lượng lớn âm khí, thần trí hồi phục hơn. Làn da chuyển từ xanh lục sang trắng bệch, móng tay và răng nanh cũng trở bình thường. Ngoài những hoa văn đen sẫm mặt và tay, về cơ bản cũng khác gì thường.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/series-phu-the-tru-yeu-luc/ngoai-truyen-thanh-tu-chap-7.html.]

Lạc Phi thấy hồi phục như cũng mừng: "Sư , xem chỉ cần thêm một tháng nữa là thể hấp thụ hết âm khí ở đây, lúc đó là thể ngoài ."

"Hy vọng là ." Ta cũng bày tỏ sự thiết với Lạc Phi, nhưng đây khi còn là , quan hệ của bọn mấy gần gũi. Bây giờ trở thành cương thi, khuôn mặt càng cứng đờ, cố nhếch khóe môi mấy cũng thể nặn nổi một nụ .

Lạc Phi khẽ giật giật khóe miệng: "Sư , thì đừng cố gắng..."

"Xin ." Ta : "Ta thấy cũng hồi phục tệ, xem những vết thương đây cũng lành. Sư phụ quả nhiên là diệu thủ hồi xuân." Ta vốn định dò hỏi tình hình gần đây của sư phụ, ngờ Lạc Phi thành thật, tuột hết .

Thì , sư phụ thương từ lúc chữa trị và cho máu, nhưng hề ảnh hưởng đến căn cơ. Chỉ cần từ từ điều dưỡng là thể hồi phục. Không ngờ đó Lạc Phi trọng thương, sư phụ dùng mạng sống của để đổi lấy mạng sống cho .

Kể từ đó, sức khỏe của sư phụ ngày càng tệ , chỉ là mặt bọn , ông cố gắng chống đỡ để bọn phát hiện .

"Lúc đó hết chuyện đến chuyện khác xảy , sư tỷ cũng thể phân lo hết, nên để ý đến sức khỏe của sư phụ." Lạc Phi cúi đầu: "Sau chuyện ở Lâm phủ... sư phụ dùng chút linh lực cuối cùng còn sót để phong ấn sư ở đây, nhằm bảo tính mạng. Còn ông thì... cạn kiệt sinh lực, bảy ngày thì qua đời..."

Ta nhắm mắt , lòng đau như cắt, nhưng thể chảy một giọt nước mắt nào. Thì trở thành cương thi, ngay cả nước mắt cũng còn.

Thật sự là một cái xác hồn.

Lạc Phi tiếp tục: "Sau khi sư phụ mất, sư tỷ gần như sụp đổ. Tỷ giấu , dùng cấm thuật Sưu Hồn, đưa hồn phách của sư phụ trở ... Chỉ là đó, sư phụ, ông ..."

"Đó thật là sư phụ ?" Ta ngẩng đầu Lạc Phi: "Đệ nghĩ sư phụ sẽ biểu cảm gì với chúng , thậm chí còn đói, uống m.á.u ? Hơn nữa, nếu cũng nghĩ đó là sư phụ, thì hôm nay đến gặp ."

Sắc mặt Lạc Phi cũng . Hắn cố gắng phản bác , môi mấp máy vài , cuối cùng thất vọng : "Đệ cũng cảm thấy đó là sư phụ..."

Ta hỏi: "Cái 'sư phụ' khi dương gì đặc biệt ?"

Loading...