SERIES PHÙ THẾ TRU YÊU LỤC - Ngoại Truyện - Thanh Từ - Chap 2

Cập nhật lúc: 2025-08-14 18:18:31
Lượt xem: 19

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2qKMmfTlXl

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

2.

Trẻ con thường lớn nhanh, cũng gần đến mười tuổi.

Ta phát hiện gần đây kỳ lạ, cứ chuyện một ở những nơi ai, hơn nữa còn thường xuyên những điều khó hiểu với hàng xóm.

Ban đầu ai tin, nhưng một , con của nhà họ Tôn đột nhiên sốt. Muội với họ rằng thằng bé ngoài gặp hồn ma, hồn ma theo về nhà. Muội bảo nhà họ Tôn hãy ngã tư đốt vàng mã để tiễn hồn ma , thằng bé sẽ khỏi.

Lúc đó, đứa bé sốt mê man, các thầy lang đều bó tay. Nhà họ Tôn đành "còn nước còn tát," đốt vàng mã. Ai ngờ, đứa bé đêm đó liền hạ sốt.

Nhà họ Tôn mang lễ vật đến tạ ơn, gõ chiêng gõ trống khắp nơi, chuyện ai cũng .

Kể từ đó, thỉnh thoảng mang quà đến tận nhà. Cha từ chối mấy , nhưng ngoài gặp thì vẫn sẽ mách cách giải quyết.

Đối phương đương nhiên là cảm ơn rối rít.

Chỉ là, lâu dần, tin đồn rằng là điềm gở, quỷ quái đều là do dẫn đến. Chỉ cần hiến tế cho Quỷ Vương thì sẽ bình an. Cha đương nhiên đồng ý, cãi với trong trấn nhiều .

Dần dần, ít ngoài hơn, ít hơn, cho đến cuối cùng thì khỏi nhà nữa.

Trạm Én Đêm

Cha lo lắng đến bạc cả tóc, còn thì tìm khắp nơi những món đồ tinh xảo, lạ mắt để chọc .

"Ca ca, cần tốn công chuẩn ." Muội , đôi mắt mờ nhạt vô hồn: "Dù thì cũng là mang điềm gở, chỉ mang tai họa đến cho gia đình thôi."

"Không !" Ta lớn tiếng phản bác: "Muội cứu sống bao nhiêu , là điềm gở chứ?! Tất cả là họ bậy, đừng những lời đó."

"Muội mệt ." Muội xoay tấm bình phong, nữa: "Ca ca, xin hãy về ."

"Muội…" Ta an ủi , nhưng bắt đầu từ , đành rời .

Cứ như , năm năm trôi qua, càng trở nên im lặng, bao giờ khỏi nhà. Cha ngày nào cũng .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/series-phu-the-tru-yeu-luc/ngoai-truyen-thanh-tu-chap-2.html.]

Ai ngờ, thềm sinh nhật của , chuyện một bước ngoặt.

Sáng hôm đó, vốn dĩ định tiệm bánh nướng nhà họ Ngưu mua bánh và thịt bò xào, nhưng cùng phố mua đồ. Cả nhà mừng rỡ vô cùng, đích đỡ lên xe, còn dẫn theo mấy gia đinh cùng.

Đến tiệm bánh nướng, thấy khá đông, bảo một gia đinh xếp hàng, còn thì đưa mua sách . Đang yên đang lành, bỗng cạnh một cái kệ sách và mặt mày tái mét.

"Có chuyện gì ?" Ta luôn để mắt đến , thấy liền đến, hạ giọng hỏi, "Có gì ?"

Muội gật đầu, liếc nhanh qua kệ sách , cũng nhỏ: "Trên kệ sách thứ gì đó..."

Ta qua kệ sách, đương nhiên là chẳng thấy gì, nhưng tin dối, vội vàng thanh toán, cầm sách lên xe.

Đến tiệm bánh nướng, lúc gia đinh mua xong. Ta vốn định bụng hiếm khi ngoài nên đưa dạo, nhưng xem nên về nhà sớm thì hơn.

Vừa mới đầu ngựa, thì một từ bên đường xông chặn .

"Hơ!" Ta dùng sức ghì cương ngựa, móng ngựa giơ cao, may mà giẫm .

Ta tức giận: "Ngươi ! Không sợ giẫm c.h.ế.t ?!"

Người đó ăn mặc rách rưới, đầu bù tóc rối, khắp nồng nặc mùi rượu, loạng choạng đến kéo cương ngựa của : "Tiểu công tử, cỗ xe phía ngươi màn sương đen bao phủ, trong xe chẳng mấy chốc sẽ gặp tai ương đổ máu, cần giúp phá giải một hai ?"

"Nói nhảm!" Lòng giật , gặp chuyện , chỉ là bịa chuyện để lừa tiền. Ta giả vờ tức giận: "Ngươi điên điên khùng khùng, năng bậy bạ, mau tránh ! Nếu sẽ khách sáo !"

Người đó những tránh mà còn quấn dây cương tay áo: "Không tránh, ngươi cho cứu, càng cứu! Ta chỉ cứu mạng cô bé, mà còn nhận cô bé đồ nữa chứ!"

Ta phiền đến nỗi hết cách, giơ roi ngựa dọa : "Ngươi buông ? Không buông là đánh đó!"

"Ối trời ơi, đánh c.h.ế.t , đánh c.h.ế.t !" Người đó ôm cổ ngựa lớn, "Đại công tử Lâm phủ đánh !"

Dân chúng vây xem ngày càng đông, còn chỉ trỏ cỗ xe.

Ta sợ họ những lời khó khiến thấy, vươn tay túm lấy thắt lưng của đó, nhấc bổng lên quăng lên lưng ngựa, quất một roi m.ô.n.g ngựa: "Về phủ!"

Loading...