SERIES PHÙ THẾ TRU YÊU LỤC - Giọt Lệ Giao Nhân - Chap 6 - Hết phần 6
Cập nhật lúc: 2025-08-11 04:49:02
Lượt xem: 126
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/AA6v53KHZz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
6.
Chúng một cánh cửa sắt lớn, cao tới ba tầng lầu. Trên cánh cửa vẽ một bức tranh về Giao Nhân Nam Hải. Những con Giao Nhân trong tranh nhiều dáng vẻ khác : con ghềnh đá ngắm trời, con nô đùa trong nước, và vài con đang , giọt lệ rơi xuống tay hóa thành những viên minh châu lấp lánh.
Bức tranh sinh động như thật, đến gần xem, khỏi ngạc nhiên thốt lên: "Đây là tơ mây trời ?"
Người phụ nữ hài lòng vẻ kinh ngạc của : "Cậu đúng là sành sỏi. Chính là tơ mây trời, trộn với nước Quy Khư và bạch ngọc Côn Luân, mài thuốc màu."
Lại là bạch ngọc Côn Luân? Sao bây giờ ngọc Côn Sơn bán sỉ, ai cũng thể ?
Trong lòng thắc mắc, nhưng miệng vẫn : "Có thứ bảo vật quý hiếm như , thật đáng ngưỡng mộ. Xem con Giao Nhân hôm nay nhất định sẽ thất vọng, thật sự mong đợi!"
Thấy vẻ nóng lòng, phụ nữ bĩu môi, ấn một viên Giao Châu do một con Giao Nhân trong tranh đang nâng niu.
Cánh cửa lớn mở , để lộ một hàng bậc thang dài.
xuống, bậc thang uốn lượn quanh co, dẫn đến , chỉ loáng thoáng tiếng nước chảy.
Người phụ nữ cầm một ngọn đuốc tường, bước qua cánh cổng và từng bước xuống.
Lâm Thanh Từ một cái, theo phụ nữ, Lâm Thanh Từ , Tiểu Đinh cuối cùng, đóng cửa. Bậc thang dài, mãi thấy điểm cuối. nhẩm tính gần 20 phút mà phía vẫn chỉ là bậc thang. Lại thêm 15 phút, chân thấp thoáng thấy nước, phụ nữ phía mới dừng .
Bà giơ tay sờ soạng bức tường bên , vặn vài cái một viên gạch lồi , một cánh cửa đá từ từ nâng lên.
"Vào ." Người phụ nữ dẫn chúng nhà, thổi tắt đuốc, "Đợi một chút."
quan sát xung quanh, căn phòng lớn, chỉ 10 mét vuông, bài trí đơn giản, chỉ vài chiếc ghế và hai cái bàn. Tuy nhiên, tường đính hơn mười viên minh châu lớn bằng nắm tay trẻ con để chiếu sáng.
"Hai vị ." Tiểu Đinh kê hai chiếc ghế phía , "Sắp bắt đầu ."
thản nhiên liếc Lâm Thanh Từ, khẽ gật đầu, chúng xuống ghế, xem xem bọn họ định giở trò gì.
Người phụ nữ đến một bức tường, lấy xuống một viên minh châu, cầm trong tay, từ từ đến bên cạnh chúng : "Xem ."
Bức tường mặt từ từ nâng lên, để lộ cảnh tượng phía .
Vừa thấy, khẽ hít một . Ngay cả Lâm Thanh Từ cũng sững sờ.
Phía bức tường là một tấm cửa kính lớn, một vùng biển. Vô Giao Nhân đang bơi lội trong nước, hệt như bức tranh nãy chúng xem.
Những con Giao Nhân nô đùa vui vẻ. Có hai con bơi đến cửa kính, hai tay bám cửa, hiếu kỳ bên trong.
giả vờ si mê, đến cửa kính, gần quan sát những con Giao Nhân .
Nhìn gần mới thấy chúng to lớn kinh . Con Giao Nhân mắt bàn tay to bằng nửa , đôi mắt như hai ngọn đèn sáng, chiếc đuôi cá ẩn hiện trong nước ước chừng dài ít nhất hai mét.
Thấy đến gần, Giao Nhân há miệng, để lộ những chiếc răng sắc nhọn, phát tiếng kêu rào rào.
Nhiều năm , từng đến Nam Hải. Khi đó vẫn còn khá nhiều Giao Nhân, dáng vẻ cũng tương tự như đang thấy. Chỉ là khi đó việc gấp, lướt qua trung, đến gần như hôm nay.
Con Giao Nhân dường như đặc biệt hứng thú với , cứ bơi vòng quanh , ngăn cách bởi tấm kính.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/series-phu-the-tru-yeu-luc/giot-le-giao-nhan-chap-6-het-phan-6.html.]
Trạm Én Đêm
"Nó để mắt đến đấy." Người phụ nữ từ lúc nào bên cạnh , "Nếu ý, thể mang nó về."
đưa tay , bàn tay và bàn tay to lớn của Giao Nhân áp qua lớp kính. : " cũng thấy nó tệ, lấy con ."
Người phụ nữ vẻ do dự một chút, : "Đây là con Giao Nhân nhất ở đây, chỉ là tính tình nóng nảy, đây từng trường hợp hại chủ nhân. Đương nhiên chúng huấn luyện . giá tiền..."
mỉm với Giao Nhân, ném cho phụ nữ một túi Càn Khôn, khí phách ngút trời : "Tiền bạc thành vấn đề!"
Giao Nhân thấy , nó cũng mỉm , lặn xuống biển, bơi đến một tảng đá ngầm, đó, ngửa đầu trăng sáng trời và bắt đầu cất tiếng ca.
Những con Giao Nhân khác cũng bơi đến bên cạnh nó, hòa giọng cùng, tiếng hát trong trẻo bi ai, động lòng .
Ánh trăng rọi xuống chiếc đuôi cá, những vảy cá to lớn phản chiếu ánh sáng, tạo nên một vẻ kỳ quái.
Lâm Thanh Từ cạnh , khẽ thở dài: "Sách xưa từng Giao Nhân hát, thuyền qua thể lật, lữ khách nhảy xuống biển tự vẫn. Trước đây tin, giờ xem , cũng vài phần đáng tin."
khẽ, trêu chọc: "So với 'Ngọc Côn Sơn vỡ, phượng hoàng kêu' thì ?"
Lâm Thanh Từ nhịn xoa xoa thái dương: "Diệu Hoa và Lộ Vũ quá ồn ào, thôi... bỏ ..."
Người phụ nữ và Tiểu Đinh bên cạnh cũng ngờ Giao Nhân đột ngột cất tiếng hát. Hát xong một khúc, họ đều ngỡ ngàng chúng .
hỏi: "Thế nào, thể mang nó ?"
Người phụ nữ nhấc chiếc túi trong tay, hài lòng gật đầu: "Để địa chỉ, trong mười ngày sẽ giao hàng tận nhà."
Không ngờ chuyện giao hàng tận nơi như . nếu thế, mục đích của chẳng là công cốc ?
Mắt đảo một vòng, toe toét : "Cứ cách một lớp kính thế rõ, thể xem tận mắt ?"
"Không !" Người phụ nữ lập tức từ chối, "Giao Nhân ăn thịt, tính tình hung bạo, nếu đó mà xảy chuyện, chúng sẽ chịu trách nhiệm !"
với vẻ bất cần: "Nó sẽ hại , và cũng cần bà chịu trách nhiệm."
Lâm Thanh Từ cũng : "Tự chúng chịu trách nhiệm."
Người phụ nữ kiên quyết đồng ý, còn nếu chúng mua thì hãy ngay.
Tiểu Đinh thấy con vịt đến miệng mà sắp bay mất, chút sốt ruột, kéo phụ nữ góc tường thì thầm.
Không họ gì, cuối cùng phụ nữ miễn cưỡng gật đầu.
Tiểu Đinh mừng rỡ, chạy đến với chúng : "Có một căn nhà nhỏ nối liền với chỗ ở của Giao Nhân, thể cho hai vị . Tuy nhiên, vài vị sư của cùng để đảm bảo an cho khách."
Người phụ nữ đẩy một tảng đá, một cánh cửa đá phía mở , mười đàn ông cao lớn, vạm vỡ bước .
Hơn nữa, khí tức của ai cũng thu liễm, ánh mắt lấp lánh, là đều chút tu vi.
thầm trong lòng, bảo vệ gì chứ, rõ ràng là giám sát. Chắc phụ nữ cảm thấy chúng gì đó , chuẩn sẵn sàng để tóm chúng , hoặc thậm chí là tay ngay tại chỗ.
Bề ngoài, giả vờ khó chịu, chửi bới đồng ý. Lâm Thanh Từ cũng diễn theo, liếc xéo Tiểu Đinh mấy cái, suýt hình.
(Hết phần 6)