SERIES NỮ CHƯỞNG MÔN MAO SƠN - Liễu Bạch Tiên - Chap 4

Cập nhật lúc: 2025-08-11 07:17:51
Lượt xem: 80

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

4.

 

Bình luận trong livestream lập tức bùng nổ:【Trời má giật ! Tiếng gì ? Nghe như tiếng… hổ thật á?!】

【Nghe ! Chủ phòng đó là Vượng Tài đấy! Nó là yêu hổ thật sự đó!】

thấy ông mới là hổ, dễ lừa thế cơ mà…】

 

chậm rãi tiến thôn, tiện miệng trò chuyện với trong livestream: “Hôm nay đến đây, chỉ vì ba việc.”

 

“Một! Đòi ba ngàn hai trăm hai mươi tám tệ lẻ chín hào của !”

 

“Hai! Đòi ba ngàn hai trăm hai mươi tám tệ lẻ chín hào của !”

 

“Ba! Đòi ba ngàn hai trăm hai mươi tám tệ lẻ chín hào của !”

 

Từ trong thôn vọng vài tiếng gà gáy. Tiếng gáy kéo dài vang vọng núi đồi, ánh nắng đầu ngày cuối cùng cũng ló dạng đỉnh núi.

 

Làn khói bếp mỏng manh bay lên từ mái nhà các hộ dân, thôn xóm trông như một nơi bình thường, sống, mùi lửa, dấu hiệu sinh hoạt.

 

bước chậm rãi tiến thôn, trong livestream hỏi: [Phong cảnh thôn cũng đấy chứ. Có gì ?]

 

hờ hững đáp: “Có… yêu khí.”

 

Máy chuyển góc, một cảnh tượng mới lập tức hiện lên mắt xem livestream: Hai nhóm đang giằng co tại cổng thôn.

 

Bên trái là cảnh sát, kỹ thì nhận giữa chính là Cung Ngạn, Đội trưởng Đội Hình sự thành phố Lănh Hải. Xem “lực lượng cảnh sát đông đảo” mà tài xế nhắc tới, chính là nhóm .

 

Bên là một nhóm dân trong thôn, tay cầm nông cụ, gậy gộc, liềm hái. Hai bên rõ ràng đang tranh cãi kịch liệt.

 

Dẫn đầu đám dân trong thôn là một ông già, trông vẻ là Trưởng thôn. Ông giơ thẳng con d.a.o thái rau lên, vung mạnh về phía , giọng khàn mà to: “T h i thể nhà họ Giang, các mang ! Họ là Liễu Bạch Tiên chọn! Các đem , sẽ chọc giận tiên nhân đấy!”

 

Một cảnh sát sốt ruột hét lên: “Cụ ! Mong cụ đừng cản trở quá trình điều tra! Nơi xảy một loạt vụ án mạng nghiêm trọng, chúng nhanh chóng tìm manh mối, bắt hung thủ, nếu thể sẽ còn thêm chế* nữa!”

Cụ già dựng gậy, trừng mắt: “Hung thủ gì chứ! Các hiểu quy củ ở đây thì đừng tới gây loạn! Liễu Bạch Tiên chọn đủ thì Người sẽ tự rời . Các đừng tới nữa!”

Đám dân trong thôn cũng giận dữ phụ họa: “ đấy, đúng đấy! Nếu các tới đây loạn, chọc giận Liễu Bạch Tiên, thì con nhà lão Giang hôm qua chế*! là nghiệp chướng!”

“Đuổi họ ! Đuổi họ !”

Tiếng náo loạn, giận dữ như sóng vỗ. Đám cảnh sát nhất thời cứng họng, chỉ còn bất lực.

 

Cung Ngạn mặt mày cau , rốt cuộc cũng giơ tay hiệu cho cấp lui .

 

Từ đằng xa, giơ tay gọi lớn: “Cảnh sát Cung!”

 

Cung Ngạn đang cau mày. Nhìn thấy , nhướng mày, gì đó với mấy đồng nghiệp bước nhanh về phía .

 

“Cô đến đây gì? Nơi chỗ để tản bộ .”

 

tán thành gật đầu: “. Nếu chuyện, đến ma còn chẳng dám mò về đây.”

 

Anh nghẹn họng, đó bật : “Cơ bản vẫn đang trong tầm kiểm soát của chúng .”

 

cãi, chỉ nghiêm giọng nhắc: “Nếu , nên xin thêm chi viện tới . Rồi sẽ cần.”

 

Cung Ngạn gật đầu.

 

Ánh mắt lướt lên đỉnh đầu .

 

Lần đầu tiên gặp Cung Ngạn, để ý thấy đỉnh đầu Pháp thú – Giải Trĩ che chở.

 

Giải Trĩ là một Thần thú cổ xưa, hình dạng gần giống Kỳ Lân, phủ lớp lông đen rậm rạp, mắt sáng quắc, trán mọc một sừng.

 

Truyền thuyết thể phân biệt đúng sai, nhận thiện ác, chuyên bảo hộ công lý, cai quản luật pháp thiên hạ.

 

Có Giải Trĩ che chở, yêu tà bình thường mà dám đụng đến Cung Ngạn, chẳng khác nào tự tìm đường chế*.

 

giờ, Giải Trĩ đầu đang cúi thấp đầu, thần quang trong mắt u ám, rõ ràng thứ gì đó xâm hại, ăn mòn.

 

Nơi … đúng là vấn đề lớn thật.

 

đây. Lúc khác gặp chuyện.”

 

Cung Ngạn vội hỏi: “Cô còn rõ, rốt cuộc đến đây để gì?”

 

, liếc qua đám dân trong thôn mặt mũi hầm hầm cách đó xa: “Ban đầu định livestream trực tiếp thực tế… giờ hả…”

 

thẳng lưng, giọng chắc nịch: “ quyết định… đập cho mấy fan một trận !” Nói xong, vẫy tay chào tạm biệt, bước thẳng về phía cổng thôn.

 

Đám dân trong thôn vẫn tụ tập ở đó. Vừa trông thấy trò chuyện với cảnh sát, ánh mắt lập tức đầy cảnh giác và hằn học.

 

Cung Ngạn  phía khẽ nhắc: “Cẩn thận đấy.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/series-nu-chuong-mon-mao-son/lieu-bach-tien-chap-4.html.]

 

đầu, chỉ giơ tay vẫy vẫy, hiệu khỏi lo.

 

Bước tới, chống tay lên hông, ngẩng mặt hét lớn: “Tam Béo – Tứ Hầu! Muốn chế* ?!”

 

Người dân giật . Ông lão Trưởng thôn bực gắt lên: “Gào cái gì mà gào!”

 

Ngay lưng ông, đột nhiên hai giọng kinh hoảng lẫn mừng rỡ vang lên.

 

Hai bóng một béo, một gầy – lảo đảo chạy từ trong thôn, thở dốc đầy kích động:

 

“Pháp sư! Cuối cùng chị cũng tới ! … thật sự cảm ơn chị quá!”

 

“Có chị ở đây, chúng sợ nữa!”

 

Tam Béo, Tứ Hầu chính là hai nick mà họ dùng trong phòng livestream của .

 

nhếch mép , cúi xuống mở túi áo, “Đi, tặng bọn họ mỗi đứa hai viên gạch.”

 

Tiểu Bạch khẽ đáp “”, ai thấy nó, chỉ . Nó nhẹ nhàng nhảy khỏi túi.

 

Nơi yêu khí dày đặc, dương khí yếu, Tiểu Bạch xuất hiện ban ngày cũng chỉ cau mày một chút.

Trạm Én Đêm

 

Sau đó…

 

Hai cục gạch từ trong ba lô bay vọt , xoay một vòng, đập thẳng gáy hai đứa béo, gầy!

 

“Bộp!”

 

Cả hai kịp kêu một tiếng, cùng ngã dúi dụi xuống đất.

 

Mọi xung quanh chế* lặng. nở nụ đắc thắng kiểu Vương Hữu Thắng.

 

Cung Ngạn thấy chuyện, lập tức chạy . Anh cảnh tượng khó tin , ánh mắt dần dần dừng mặt .

 

nghiêm mặt, chỉ hai kẻ đang sõng soài: “Cảnh sát Cung, xem! Tuổi trẻ đúng là thật, phát là ngủ luôn!”

 

Cung Ngạn  , thoáng như hiểu, bất đắc dĩ lắc đầu khổ: “Tốt nhất cô nên cho họ một lời giải thích hợp lý.”

 

đầu. Quả nhiên, đám dân trong thôn bắt đầu xôn xao, sắp nổi loạn đến nơi.

 

Ông Trưởng thôn run giọng chỉ thẳng : “Cô… cô tà thuật!”

 

trợn mắt: “Ông kỹ , hai đứa nó tỉnh kìa.”

 

vỗ tay “bốp” một cái.

 

Béo, Gầy đồng loạt bật dậy, trợn tròn mắt, ôm gáy rú lên: “Quỷ! Có quỷ đó! Ban ngày ban mặt mà nó bổ một gạch vô đầu !”

 

lén nhếch môi , nghiêm mặt bước tới mặt họ.

 

Tam Béo thấy , mắt đỏ hoe: “Chủ phòng! Cái thứ bẩn thỉu hung dữ lắm, ban ngày cũng dám giế* n g ư ờ i! Chị cứu tụi em!”

 

thản nhiên đưa tay : “Ba ngàn hai trăm hai mươi tám tệ lẻ chín hào.”

 

Tam Béo khựng : “Đây… đây là… giá bắt quỷ hả?” Nói , lục túi, móc một phong bì nhàu nát…

 

liếc qua, nhận ngay đó chính là tiền thưởng của .

 

Tam Béo líu lưỡi: “Ở đây… bao nhiêu… để đếm thử…”

 

hờ hững phẩy tay: “Không cần đếm. Không nhiều ít, ba ngàn hai trăm hai mươi tám tệ lẻ chín hào.”

 

Tam Béo sững sờ: “Sao… chị ?”

 

bật , tóm lấy tay giơ lên cao: “Có cướp đây! Cảnh sát! Hắn cướp tiền của , đây chính là bằng chứng !”

 

Cả hiện trường chế* lặng. Livestream suýt bùng nổ:【Ủa??? Không đang bắt quỷ hả? Quay sang bắt cướp luôn?!】

【Bạn ơi, chủ phòng còn từng bắt sát nhân đấy, chuyện thường thôi!】【Trời ơi, phấn khích quá! kiểu trực tiếp hiện trường mà thích!】

 

Cung Ngạn là phản ứng đầu tiên, nghiêng đầu , giọng bất lực: “Chẳng lẽ cô tới tận đây… chỉ để đòi tiền ?”

 

giả bộ sửng sốt: “Trời đất, ?!”

 

Tam Béo lập tức biến sắc, lắp bắp chỉ tay: “Cô! Cô là con nhỏ hôm đó cổng Sở Cảnh sát!”

 

khẩy: “Biết là Sở Cảnh sát luôn nhỉ! cầm tiền thưởng bước , hai liền nhào tới cướp chừa một hào!”

Loading...