SERIES NỮ CHƯỞNG MÔN MAO SƠN - Liễu Bạch Tiên - Chap 3

Cập nhật lúc: 2025-08-11 07:10:24
Lượt xem: 79

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AA6sdG3Unh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

3.2

Trên xe, trẻ con thét, lớn mặt mũi trắng bệch, bộ ánh mắt đều dồn cả về phía .

 

Tài xế đập mạnh tay lên đùi, run giọng: “ bảo… chắc chắn đụng thứ bẩn thỉu ! Không thì lái xe đến tận đây? Đại sư… cô nghĩ cách cứu chúng … đưa chúng ngoài…”

 

liếc ông một cái: “Nếu cố ý lái xe vòng đây… thứ đó vốn tìm thấy chúng .”

 

Mọi chột , bắt đầu lờ mờ hiểu .

 

Ông chú mặt đỏ bừng, giọng khản đặc: “Là… là ông cố tình đưa xe tới đây!”

 

Những còn xong, ai cũng thấy uất ức lây, tức giận bùng lên.

 

“Đồ khốn! Ông trả thù ông chú đó thì mặc kệ ông, lôi cả chúng hại cùng!”

 

“Nếu chúng chuyện gì, ông chịu hết trách nhiệm!”

 

Tài xế sững , tức tối gào lên: “Cô… cô vớ vẩn cái gì! Rõ ràng là gặp ma, các vu oan cho gì!”

 

thản nhiên hỏi: “Vậy che camera khoang lái? Có để tra thời điểm che camera ?”

 

Tài xế há miệng, lắp bắp cả buổi cãi nổi câu nào.

 

Không khí xe càng lúc càng hỗn loạn, giận dữ.

 

vỗ tay, cắt ngang: “Giờ lúc truy cứu trách nhiệm. Hiện tại chúng chỉ mới Quỷ mê lối quấn chặt thôi. Vẫn còn cách thoát . nếu còn chần chừ, lát nữa mấy thứ khác trong núi mà đánh thấy, dám chắc đưa nổi sống qua đêm nay .”

 

cần hai khoẻ mạnh xuống xe cùng . Ai tự nguyện?”

 

Mọi , chân tay lúng túng, ai dám lên tiếng.

 

lúc , trong livestream, bình luận bắt đầu xôn xao:【Thật sự là livestream đụng ma kìa! Hưng phấn quá, nửa đêm xem cái , khỏi ngủ luôn cho !】

đang mơ ? Vào trúng buổi bắt ma trực tiếp! Quá hời!】

【Đám khán giả ngây thơ thật. Rõ ràng đang diễn trò câu view thôi! Đêm hôm livestream để hút xem, xạo lắm cô ơi!】

 

để ý đến những lời bàn tán, chỉ lặng lẽ chờ đợi, ánh mắt quét qua dãy ghế hành khách đầy mong đợi.

 

Ngoài cửa sổ, gió rít lên như tiếng ma quỷ gào. mỉm trong xe, ánh sáng từ đèn chớp nháy phản chiếu lên mặt, tạo thành một nụ tà dị, tựa như nụ của Satan. Bọn trẻ con sợ đến co giật, cũng dám to.

 

Vượng Tài thì gầm gừ ăng ẳng, bất ngờ giơ móng vuốt chỉ thẳng tài xế.

 

vỗ tay một cái: “Rất ! Mày xung phong nhiệt tình, tính cho mày một suất!”

 

Tài xế giật b.ắ.n , bật dậy khỏi ghế như điện giật: “Không ! Con chó nó chỉ bừa mà cũng tính hả?!”

 

liếc xéo, giọng lạnh tanh: “Sao? Anh coi thường chó ? Phân biệt ‘chó cách’ đấy hả?

 

“Huống hồ, là tài xế. Xe khỏi đây , vẫn trông đấy.”

 

Mọi xe đổ dồn ánh mắt như d.a.o sang, ánh mắt ai cũng sáng quắc như sẵn sàng c.h.é.m . Tài xế nghẹn giọng, cãi nổi, cuối cùng chỉ thể nghiến răng nuốt giận, gật đầu cam chịu.

 

Hắn hỏi nhỏ: “Cô hai còn là ai?”

 

Ánh mắt lướt về phía ông chú đang co rúm phía , ý định rõ ràng đến mức cần .

 

khoát tay: “Không cần. Thật , một là đủ .”

 

Sắc mặt tài xế lập tức như nuốt ruồi, méo xệch tả.

 

“Đi thôi, xuống xe với .”

 

bước tới cửa xe đợi, tài xế thì lầm bầm lưng: “Nếu , cô chờ đấy…”

 

Cửa xe mở , run rẩy bước theo xuống xe.

 

Vừa ngoài, một luồng gió âm bất ngờ thổi tới. Lạnh buốt, như ai dùng bàn tay con gái giữa mùa Đông quất thẳng da thịt.

 

Cả sống lưng lạnh toát.

 

Tài xế sợ quá, nép sát gần . liếc mắt, gắt nhẹ: “Từ giờ trở nấy. Mà chậm một chút thôi, để mấy thứ núi ngửi thấy mùi mà mò xuống, thì chạy . Anh tự lo .”

 

Tài xế hoảng hốt cầu xin: “Đừng, đừng mà! Pháp sư ơi cứu với, cô bảo hết!”

 

gật đầu: “Vậy thì quỳ xuống.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/series-nu-chuong-mon-mao-son/lieu-bach-tien-chap-3.html.]

Tài xế hình. giơ tay chỉ về phía rừng cây: “Cái bóng to đùng kìa, giận đến mức bốc khói luôn . Anh thấy ?

 

“Anh lái xe tông thẳng địa bàn , dập đầu tạ , thì cũng chịu thua, cứu .”

 

Tài xế hoảng quá, lập tức quỳ phịch xuống đất: “Địa chủ đại nhân! cố ý! Ngài đại nhân đại lượng, xin tha cho một mạng!”

 

khoanh tay lắc đầu: “Không ! Lời lẽ nhạt nhẽo quá, xong Địa chủ còn buồn ngủ hơn cả . Phải như thế nè.”

 

ưỡn ngực, mắt tràn đầy tôn kính, với giọng trang trọng: “Cảm vô thượng tiên ân, đạo sinh Vô Lượng Thiên Tôn. Hôm nay diện kiến quý bảo Địa phủ chủ, ba đời phúc, bốn biển thái bình. Nguyện Phủ chủ thánh thể an khang, muôn kiếp bất diệt, thiên phúc vĩnh hưởng. Nô gia… tên gì?”

 

“…Vương… Cương…”

 

“Ừ.” gật đầu, tiếp tục: “Nô gia Vương Cương nhất định ngày đêm cầu phúc, hết lời ca tụng sự khoan dung của Phủ chủ hôm nay. Mong Phủ chủ khai ân, thả bọn tiểu nhân rời khỏi đây. Ngày tái ngộ, cùng nâng chén đàm đạo, tạ đại ân!”

 

hài lòng vỗ tay: “Tốt! Cứ như . Bắt đầu .”

 

Tài xế Vương Cương đơ : “ là đàn ông mà? ‘Nô gia’ sai sai á…”

 

nhún vai: “Thì ? Ai chứ? Nếu ngại thì tự nghĩ bài khác .”

 

Tài xế á khẩu, nên lời, một lúc mới ủ rũ: “Thôi… cứ .”

 

Hắn quỳ xuống, hướng về phía rõ từng câu: “Cảm vô thượng tiên ân, đạo sinh Vô Lượng Thiên Tôn. Hôm nay diện kiến quý bảo Địa phủ chủ, ba đời phúc, bốn biển thái bình. Nguyện Phủ chủ thánh thể an khang, muôn kiếp bất diệt, thiên phúc vĩnh hưởng. Nô gia Vương Cương nhất định ngày đêm cầu phúc, hết lời ca tụng sự khoan dung của Phủ chủ hôm nay. Mong Phủ chủ khai ân, thả bọn tiểu nhân rời khỏi đây. Ngày tái ngộ, cùng nâng chén đàm đạo, tạ đại ân!”

 

bên cạnh lườm: “Ánh mắt, ánh mắt ? Có tâm một chút !”

 

“Đấy! ‘Nô gia’ thần đấy! Địa chủ xong cũng bật !”

 

Hắn lồm cồm dậy, vỗ tay , giơ ngón cái: “Tốt lắm! Rất lễ phép! Rồi, bên nữa, quỳ thêm cái . Đây là bà Địa chủ, tính tình dữ dằn, nãy suýt trợn rớt con mắt ngoài.”

 

Tài xế hình: “Còn… còn nữa ? Thế… lời thoại thì ?”

 

“Tương tự thôi. Dỗ ma chứ thi mà khắt khe quá.”

 

Gã hít sâu một , quỳ sang hướng bên cạnh: “Cảm vô thượng tiên ân, đạo sinh Vô Lượng Thiên Tôn…”

 

Hai mươi phút .

 

chỉ về một gốc cây: “Đây là Tứ cô của Phủ chủ. Những khác khấn đủ , còn thiếu mỗi bà . Bất kính lắm.”

 

Vương Cương đỏ bừng cả mắt, giọng sắp : “ mới quỳ hướng Bắc xong, chẳng khấn Tứ cô ?!”

 

sững , đó khẽ “ồ” lên: “À, nhớ . Vừa nãy là cô ruột. Còn cái là… chị họ xa của cô . Vừa đến góp vui thôi.”

 

Vương Cương suýt nữa thì ngất: “Cô … đến góp vui á?!”

 

đồng hồ, thấy thời gian cũng đủ , bèn đập trán một cái: “Ờ nhỉ! Người góp vui thì khấn quái gì! Thôi , thôi. Còn cho các là thành bất lịch sự thật đấy!”

 

Gió cũng ngừng thổi. Vương Cương lập tức rơi lệ.

 

Vài thanh niên trẻ từ xe xuống, đầy khâm phục, nhanh chóng đỡ lên xe .

 

Lần nổ máy, xe lập tức khởi động .

 

Anh đầu đinh vội gọi lên xe, giục: “Đi thôi thôi! Lên xe mau!”

 

chỉ mỉm , vẫy tay: “Các . … đến nơi .”

 

Quay đầu, về ngọn núi lưng thôn Giang Gia. Trời sắp sáng. Một tia sáng ban mai rọi xuống sườn núi, nhưng ngay lập tức sương mù đặc quánh nuốt chửng.

 

Chiếc xe rời .

 

Tiểu Bạch chui tọt túi áo , trong tay đang nắm một con tiểu quỷ - chính là kẻ gây trận “Quỷ mê lối” ban nãy.

 

khẽ : “Nơi quả thật là ổ chứa rác rưởi của Âm giới… Vượng Tài, gầm lên hai tiếng cho oách ! Để bọn chúng , bọn đến !”

 

“Gâu!”

 

“…Không kiểu đó.”

 

Vượng Tài nghiêng đầu như đang suy nghĩ, duỗi cổ, một cái đầu hổ đầy vằn vện từ từ hiện .

 

Trạm Én Đêm

“GROARR!!”

 

Tiếng gầm vang vọng khắp núi rừng, khiến chim chóc hoảng hốt bay tán loạn.

Hổ yêu con gầm thét trong cốc, trăm thú đều run rẩy!

Loading...