6.1
Trận địa dàn loa vang lên, sóng âm ầm ầm lao thẳng về phía núi!
Tiếng ca sục sôi, hừng hực khí thế, chấn động đến mức chim muông trong rừng hoảng hốt bay loạn!
Và cuối cùng, hậu duệ của đại sơn cũng chịu nổi nữa.
Từ lưng chừng núi vang lên tiếng gầm rít liên hồi, những đôi mắt đỏ rực như m á u từ trong bóng tối lặng lẽ ló , Bạch Quân Chi cùng đám yêu đến!
Người đầu tiên phản ứng là Cung Ngạn.
Con Kim Hỏa Giải Trĩ đỉnh đầu lao lên trung, thò đầu từ tầng khí bồng bềnh, đôi mắt pháp rực lửa chằm chằm đám yêu ma đang ẩn nấp trong bóng tối!
Nó nhận , chính bọn chúng là lũ gây án!
Đám yêu ma lập tức xôn xao, rõ ràng từng chịu thiệt tay Cung Ngạn, nên thấy , liền chút rối loạn.
Trạm Én Đêm
Bạch Quân Chi chẳng buồn quan tâm, ông từ bóng tối hiện , gằn giọng trừng trừng: “Ngươi dám đùa giỡn !”
mỉm : “Căn cứ mà thế?”
“Người nhà họ Giang chạy thoát ! Ngươi dối gạt !”
nhún vai: “Có thể là đũa của sư phụ linh nghiệm đấy.”
Bạch Quân Chi giận dữ quát: “Lên!”
“Hay lắm!” bước nửa bộ, chân vẽ một vòng Âm Dương Bát Quái.
“Thái Thượng Tam Thanh, ứng biến bất hoặc! Chư tà chư ma, chân bước Khôi Cương! Trái phù Lục Giáp, hộ Lục Đinh! Trước Hoàng Thần, Việt Chương! Trừ ma khử ác, cấp cấp như luật lệnh!” Chân nện mạnh xuống đất, bốn phía kim quang bừng sáng, Lục Đinh Lục Giáp, Hoàng Thần Việt Chương hiển hóa hình thần, tứ tán trừ tà!
Kim Hỏa Giải Trĩ đầu Cung Ngạn đợi lệnh cũng lập tức lao , một giây đánh thẳng giữa đám yêu, tiếng kêu rên vang dội!
dừng , tiếp tục tay, năm lá cờ ngũ sắc lượt ném , cuối cùng là Trung kỳ, Mậu Kỷ Hạnh Hoàng Kỳ, tung lên giữa trung, tức thì vô tia sét như xích dài giáng xuống, lôi quang lấp lóa, yêu tộc kinh hoảng!
“Đừng sợ!” Bạch Quân Chi quát lên: “Ả thi pháp thế tổn hao cực lớn! Không đầy một khắc, sẽ mệt lả thôi!”
tới một khắc, Kim Hỏa Giải Trĩ của Cung Ngạn đám yêu bao vây, đang dần lâm thế hạ phong!
Cung Ngạn nghiến răng, tuy thấy rõ trận chiến, nhưng cảm giác .
Vội vàng tiến sát về phía , chuẩn tinh thần: hễ chuyện, chắn cho đầu tiên.
chẳng chút áp lực, lập tức đẩy lên phía , “Đến lượt biểu diễn .”
Cung Ngạn ngẩn , kịp phản ứng, thì Bạch Quân Chi mắt lóe tinh quang, đột nhiên : “Ngươi bày trận là để bảo vệ... đống loa !”
Khóe môi cong lên: “Tất nhiên . Bởi vì chỉ cần nhạc nền của nhân vật chính còn tắt, ai thể đánh bại cả.”
ấn nút phát điện thoại, vỗ nhẹ lên vai Cung Ngạn, “Lên ! Trên đất của Hoa Hạ, ai thể đánh bại khi khúc vang lên!”
Tiếng trống trận nổi lên!
Đùng!
“Đây là...!?” Bạch Quân Chi sắc mặt đột nhiên đổi.
Cheng!
Tiếng chập chõa chấn động!
Kế đó là đại cổ, sáo trúc, đại la...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/series-nu-chuong-mon-mao-son/lieu-bach-tien-chap-10.html.]
Tim đám yêu thắt . Âm thanh mang đậm thở thời đại vang lên chân núi Ngọc Giang!
《Tần Vương Phá Trận Nhạc》!
quát lớn: “Bạch gia, Liễu gia dối Vua lừa dân! Hôm nay, theo luật Tần mà trị!”
Ánh mắt Cung Ngạn đột nhiên sắc bén từng !
Anh bước lên, m á u trong sôi sục, đầu Kim Hỏa Giải Trĩ ngửa đầu gầm rống, mây đen cuộn động, trời đất biến sắc!
Mà đó vẫn điều mong nhất!
ngửa đầu hô to: “Đất trời Hoa Hạ, cũng là lãnh thổ Viêm Hoàng! Cửu Giang long mạch! Ngươi đang bảo vệ ai? Còn hiện ?!”
Trong khoảnh khắc, long mạch rung chuyển, một bóng rồng mờ mịt xuất hiện trời cao!
Bạch Quân Chi kinh hãi gào lên: “Chạy mau!”
ngay lúc , một tiếng long ngâm vang dội, giữa gió mây hỗn loạn, tận mắt thấy một con Giải Trĩ chân chính từ thiên giáng xuống!
Hai mắt uy nghiêm, pháp tướng uy nghi ngập trời, đám yêu run như cầy sấy!
Ánh mắt nó rơi Cung Ngạn, như ký kết một khế ước thần thánh nào đó - Cung Ngạn hai mắt phát sáng, linh quang bừng bừng!
Giải Trĩ đầu lúc là huyết nhục hóa hình, vảy vàng lấp lánh, hóa thành Thần thú chân chính, gầm lên một tiếng lao thẳng về phía Bạch Quân Chi và đồng bọn!
“Có tội!”
“Có tội!”
“Có tội!”
“Phải phạt!!”
Tiếng tuyên án dội vang Thiên Địa, đám yêu sợ hãi đến mức hồn vía lên mây, vùng vẫy bỏ chạy!
… từ trung, vô xiềng xích bằng sắt đen rơi xuống, đám yêu chạy liền trói chặt! Hễ giãy dụa là lập tức thiên lôi giáng thẳng từ mây đen!
Mà lôi của trời, so với lôi pháp của còn kinh khủng gấp trăm !
Đám yêu kêu la thảm thiết, Bạch Quân Chi cuối cùng cũng sụp đổ.
Ông là ít yêu quái trói, nhưng lúc quỳ rạp xuống đất, gào van xin.
Chỉ bởi vì giờ khắc , tám phần yêu tu của nhà họ Bạch, họ Liễu ở Ngọc Giang Cung Ngạn bắt sạch!
Nếu định tội c.h.é.m giế*, Ngọc Giang Sơn sẽ tuyệt mạch!
Bạch Quân Chi quỳ xuống, cầu khẩn tha thứ: “Xin Đại Pháp sư khai ân! Ngọc Giang Sơn sai ! Bạch Quân Chi mạo phạm Đại Pháp sư, mắt mù tâm tối, mong Đại Pháp sư giáng tội xuống , tha cho tộc nhân ngu của một con đường sống!”
bước lên phía , trầm giọng : “Ta hạng giế* chóc bừa bãi. Bạch gia, Liễu gia ở núi Ngọc Giang hành sự lộng quyền, thảm sát dân trong thôn Giang Gia! Chuyện … nhất định cho một lời giải thích!”
“Những kẻ từng cầm d.a.o đồ sát, từng hạ lệnh, từng tham gia vụ , bước một bước! Ta sẽ tha cho những yêu tu còn !”
Bạch Quân Chi sắc mặt tái nhợt, chắp tay khom lưng: “Chuyện đều do một tay , Bạch Quân Chi cam nguyện chịu tội, xin Đại Pháp sư trừng phạt.”
Đám yêu tu còn đau đớn quỳ rạp, thanh niên mắt rắn kích động hét lên: “Bạch gia vì núi Ngọc Giang mà tất cả!”
liếc sang đỉnh đầu Cung Diện - nơi con pháp thú Giải Trĩ đang yên.
Giải Trĩ thể phân biệt trung gian, nhận rõ thật giả. Khi nãy Bạch Quân Chi khai nhận, nó hề phản ứng.
Chuyện thảm án Giang gia thôn… quả thật là do lão chủ mưu.
… chỉ thôi ?