Đi một đoạn, một luồng âm phong bất ngờ lướt qua đỉnh đầu .
theo bản năng rụt cổ , thấy rõ một Thi nô đang vung móng vuốt về phía . vươn tay túm lấy tóc . Kéo xuống đất và đè chặt, đó là một đàn ông trung niên mặc áo sơ mi xám, lẽ cũng là một thành viên của Đội khảo cổ mất tích.
Trạm Én Đêm
“Ngươi từ nhảy ?”
Gã đàn ông áo sơ mi xám gào thét. rút một lá trấn thi phù dán lên ấn đường của . Ngẩng đầu lên, những cây cột đá hai bên cầu đá, từng cái đầu lắc lư, đều là hành thi tẩu nhục (xác ), đang trèo cột đá chằm chằm. Số lượng của chúng vượt xa con của Đội khảo cổ.
Lông gáy dựng lên.
“Khách sáo quá nhỉ, chào đón nồng nhiệt thế. dơi, treo lơ lửng thế ban đêm chút nguy hiểm đấy.” nhanh chóng nắm một nắm gạo nếp từ trong túi, mạnh mẽ vung , như Thiên nữ tán hoa.
Từng đốm lửa nhỏ bùng lên trong bóng tối, kết nối thành một mảng, đó là những tiếng kêu thảm thiết!
Như nấu sủi cảo, Thi nô rơi xuống vách đá, từng con một biến mất. Số ít còn , gầm gừ liên hồi trong cổ họng, nhưng thấy tiếng gì, chúng lũ lượt trèo lên đỉnh cột đá, biến mất khỏi tầm mắt .
Chúng dễ đối phó đến mức chút ngỡ ngàng.
Những Thi nô thể so với Ngụy Tiểu Vũ, chúng chỉ thể xem là những con thí mạng đánh chạy, hề còn chút linh trí nào. Xem , chủ nhân nơi cũng ai cũng cần.
Tuy nhiên, chuyện đó liên quan gì đến . Biết rằng những Thi nô dễ bắt nạt là đủ !
lùi hai bước, lấy đà, nhảy lên cột đá!
Trên cột đá những bức tượng đồng tử chạm khắc, bám một chỗ nhô , nhẹ nhàng leo lên.
Quả nhiên, khi leo lên đến nơi cao, cột đá đột nhiên mọc những nhánh cây, từng nhánh dày đặc như mạng nhện, trải , kết nối với , tạo thành một nền tảng để thể !
Từng đốm lửa ma mị tô điểm, quỷ phủ thần công đủ để miêu tả cảnh tượng !
leo lên, nhẹ nhàng gõ một nhánh cây đá kéo dài, tiếng vọng rỗng tuếch, bên trong cột đá hình như lỗ rỗng. liền nghĩ đến một loại cây.
Trong truyền thuyết của Viêm Hoàng, một loại cây bất tử, tên là Cam Mộc. Sơn Hải Kinh – Đại Hoang Nam Kinh ghi chú:【Cam Mộc chính là cây bất tử, ăn trường sinh bất lão.】
Tương truyền, Cam Mộc chính là ria mép của Xi Vưu, là một loài ma vật ông thôi hóa khi chết, với ý đồ sống .
Ăn đá thành đá, ăn gỗ thành gỗ, bất tử bất diệt.
Thứ , chẳng lẽ chính là Cam Mộc đ.â.m rễ long mạch đá ?
Vậy thì lăng mộ mà nó trong…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/series-nu-chuong-mon-mao-son/de-thi-doanh-cau-chap-6.html.]
Đây là thứ ba trong ngày hối hận vì bước lăng mộ .
“Đột nhiên cảm thấy Kỷ sư tỷ là tự tướng trời giúp…”
ngay lúc , lờ mờ thấy một giọng quen thuộc.
“Bọn mi ăn cái gì mà việc tệ thế? Đông như mà hạ nó, bảo tao giao phó với Quốc sư đây! Mau tìm nó cho tao, chủ nhân cần linh huyết của kẻ tu đạo. Nếu mà còn thất bại, tất cả bọn mi sẽ biến thành xác c.h.ế.t đấy!”
Đó là giọng của Ngụy Tiểu Vũ.
thăm dò nhánh Cam Mộc. Từ xa, thấy Ngụy Tiểu Vũ đang trong đám Thi nô lệnh. Và theo lệnh của cô , tất cả Thi nô tản như đàn kiến, trèo xuống Cam Mộc để tìm .
Ngụy Tiểu Vũ một Cam Mộc, Kỷ Diêu đang trong tay cô - khóe môi nhếch lên.
Giẫm lên cành Cam Mộc, bước nhanh hơn, chạy về phía cô . Khi đến gần, cô dường như nhận gì đó .
Bất ngờ đầu , cô thấy khuôn mặt đen nhẻm của ló từ trong bóng tối, nở một nụ trắng bóc: “A!!”
vươn tay nhét một nắm gạo nếp miệng cô , đè đầu cô xuống đất: “Mới c.h.ế.t quen đúng ? Không , c.h.ế.t thêm vài nữa là sợ .”
Gạo nếp nóng bỏng khiến miệng Ngụy Tiểu Vũ kêu lên “dứ dứ”. Cô còn giãy giụa, nhấc chuôi kiếm gỗ đào lên và ấn ấn đường của cô : “Bình tĩnh một chút, nếu sẽ cắm kiếm đầu cô, luộc cho cô một bộ não!”
Thân thể Ngụy Tiểu Vũ run lên, hai tay giơ lên vô lực buông xuống. buông tay , mặc cho Ngụy Tiểu Vũ nhổ gạo nếp trong miệng : “Bây giờ hỏi cô trả lời, dám một chữ “”, dám kéo dài một chút thời gian, sẽ cho cô một cách thoải mái, hiểu ? Câu hỏi đầu tiên, chủ nhân của cô là ai?”
Ngụy Tiểu Vũ thở hổn hển: “Chủ nhân! Chủ nhân sẽ tha cho mày !”
“Trả lời lắm, chắc ông cố của cô hài lòng với câu trả lời , bởi vì ông sắp gặp cháu gái của !” vung kiếm gỗ đào , chút do dự đ.â.m thẳng đầu cô .
Ngụy Tiểu Vũ kinh hãi, miệng cô còn gì đó, nhưng cô rằng thực sự chút hứng thú nào với phận của chủ nhân lăng mộ.
Cứu Kỷ Diêu về là .
vung kiếm xuống, Ngụy Tiểu Vũ kinh hãi nhắm chặt mắt. Thế nhưng, một chiếc quạt xếp bất ngờ cản .
Một chiếc quạt gỗ đào chặn kiếm gỗ đào của , thuận thế hất lên, đẩy .
Một gã y quan cầm thú, vẻ ngoài giống Phương Đường Kính trong phim [Cửu phẩm chi ma quan], chắn mặt .
Hắn chắp tay chào, lộ một nụ cực kỳ đáng ghét: “Hội trưởng Ngọc Tu Hội, Phùng Tu Viễn, xin chào đạo hữu.”
chắp tay: “Xin cáo từ!” Mũi chân chạm đất, kéo giãn cách bỏ chạy.