, một đôi cánh đen cản luồng sấm sét. Đôi cánh vỗ một cái, sấm sét lập tức tan biến, lá cờ Hạnh Hoàng Kỳ đánh bay tại chỗ! Đôi mắt của con thức thần Thiên Cẩu vốn gương mặt đỏ, mũi dài, dường như trong khoảnh khắc trở nên ngạo mạn.
thu hồi lá cờ Hạnh Hoàng Kỳ, chút do dự: “Đại Thiên Cẩu?”
Thiên Cẩu và Đại Thiên Cẩu chỉ khác một chữ, nhưng sức mạnh thể là chênh lệch cả trăm . Đại Thiên Cẩu nổi tiếng nhất trong lịch sử Nhật Bản, là một trong Tứ đại Oán linh cổ đại, xưng là “Đại ma vương nhất”, Sùng Đức Thiên Hoàng.
Năm Tống Tuyên Hòa thứ nhất, Đại Thiên Cẩu Sùng Đức Thiên Hoàng hoành hành ở Nhật Bản, bộ triều đình Nhật Bản thể chống , cầu cứu Đại Tống.
Lúc đó một vị cao nhân Mao Sơn của chúng đến đó. Sau khi trở về, Tổ sư Mao Sơn của chúng từ đó tôn là Tam Mao Chân Quân. Có thể thấy sức mạnh của Đại Thiên Cẩu lớn đến mức nào.
Phùng Tu Viễn từ phía Đại Thiên Cẩu tức giận : “Giết c.h.ế.t ả !”
còn chần chừ, giơ tay ném vài lá phù chú !
“Đi!”
Kỷ Diêu lập tức theo.
Phía truyền đến tiếng nổ, chạy về phía cầu đá.
phía tiếng xé gió truyền đến, thanh đao võ sĩ trong tay Đại Thiên Cẩu bay đến cực nhanh. lăn tránh , thanh đao lướt qua tai , cắm thẳng trong đá, đúng hơn là trong cây Cam Mộc.
Khoảnh khắc , vô cùng chắc chắn nó chính là Đại Thiên Cẩu!
“Chịu c.h.ế.t !” Phùng Tu Viễn đuổi đến.
chống lên lăn về phía , tránh chiếc quạt của .
Từ một bên, Kỷ Diêu đá mặt , nhưng kịp chạm tới, một chiếc cánh đen chắn mặt. Đại Thiên Cẩu cao lớn phía Phùng Tu Viễn. Cú đá hết sức của Kỷ Diêu hề nhúc nhích.
Sau đó, Đại Thiên Cẩu vỗ cánh, Kỷ Diêu đánh bay, va cột điện bất tỉnh nhân sự.
“Ả nhiều quá , g.i.ế.c ả ! Có m.á.u của ả, đủ để đánh thức Đế quân !” Phùng Tu Viễn trở nên hung ác.
thở dốc : “Phùng Hội trưởng, thừa nhận mạnh. Đại Thiên Cẩu, quả nhiên lợi hại. Cho phép dùng chiêu cuối cùng để quyết thắng thua nhé. aNH sẽ là đầu tiên thấy nó, cũng thể là cuối cùng.”
định nhịp thở, lùi một bước, tay thò trong túi.
Phùng Tu Viễn nheo mắt : “Bọ ngựa đòi cản xe, Hội trưởng cho mày cơ hội đó! Đại Thiên Cẩu, giao cho ngươi đấy.”
Đại Thiên Cẩu bước lên phía , thanh đao võ sĩ nó triệu hồi về tay vung lên, đao cương sắc bén đến rợn .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/series-nu-chuong-mon-mao-son/de-thi-doanh-cau-chap-10.html.]
lấy từ trong túi một quả cầu tròn màu trắng: “Phùng Hội trưởng, dám đến đây, một nửa là dựa thứ . Không ngờ thể dồn đến bước đường , . coi thường Mao Sơn chúng , cuối cùng sẽ trả giá thôi. chắc chắn chiêm ngưỡng chiêu của ?”
Phùng Tu Viễn. Sắc mặt đổi, nhưng lời chút do dự.
khoa trương : “Chắc dám chứ?”
“Nói bậy! Mày cứ việc tay!”
“Được!” Quả cầu trong tay lập tức giơ lên ngực: “Ngũ lôi ngũ lôi, từng bước theo, mặc giáp vàng, đội mũ kim cương! Ngũ lôi một đường, ngũ lôi uy lực, gặp trời trời mở, gặp đất đất nứt, thuận thì sống, nghịch thì chết! Nam Đẩu Lục Tinh, Bắc Đẩu Thất Tinh, phụng Thái Thượng Lão Quân, cấp cấp như luật lệnh! Lôi Thần Phạt Thế Chú! Tru tà!”
Quả cầu đột nhiên ném lên, lôi quang bùng phát, Phùng Tu Viễn kinh hãi, kìm lùi !
“Phòng ngự!” Đại Thiên Cẩu lập tức lùi về bên cạnh Phùng Tu Viễn, đôi cánh đen dang , bao bọc kín mít và nó.
Ánh sáng tím đen bao phủ lên ! Quả cầu trung chưởng tâm lôi của đánh nổ, từng bông pháo hoa rơi xuống, bỏ chạy.
Hiện trường trở nên yên lặng…
Vài giây , đôi cánh đen lộ một khe hở, Phùng Tu Viễn hé một con mắt, Nhìn chằm chằm hai giây: “Ả khốn kiếp!!”
Đại Thiên Cẩu dang rộng cánh đen, ngửa mặt lên trời gầm gừ giận dữ, đó một chân tóm lấy Phùng Tu Viễn, lập tức đuổi theo hướng chạy. bao xa, thấy cầu đá.
Phía , sư phụ, Vượng Tài và Tiểu Bạch, Cung Ngạn, Cố Diệp, họ đang dẫn theo đội cứu hộ xông mộ!
“Chính là !”
“Hắn là ai thế? Sao bay , thứ lưng là cái gì?”
“Chẳng lẽ là Phi cương! Trời ơi, bắt về cắt lát!”
“ cũng !”
Sắc mặt Phùng Tu Viễn đại biến, bỏ chạy. Một đám phía ào ào đuổi theo.
Trạm Én Đêm
Sư phụ hỏi: “Đại Thiên Cẩu từ , lai lịch gã thế nào?”
vội vàng kể những chuyện xảy : “Bây giờ Kỷ Diêu vẫn còn trong mộ thất. Sư phụ, thì cứu, Doanh Câu cũng xử lý, chúng mau đuổi theo !”
“Được.”
Cả bọn chạy về phía đại điện quan tài.