SERIES NỮ CHƯỞNG MÔN MAO SƠN - Cổng Phong Đô - Chap 9 - Hết phần 8
Cập nhật lúc: 2025-08-24 08:43:27
Lượt xem: 22
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thần sắc trở nên căng thẳng, lập tức tay. Từng con thức thần xuất hiện, lao thẳng về phía !
lớn: "Gia tộc Thổ Ngự Môn, vẫn câu đó, các nghĩ hôm nay là các tìm , nhưng bao giờ nghĩ rằng, thực là tóm các ?" giơ tay: "Phong Đô chi môn, khai!"
Hai cánh cổng đồng thời mở mặt .
Các thức thần đang lao đến lập tức dừng , sợ hãi bước thẳng bên trong cánh cổng.
nắm lấy cơ hội, xách hai con ma nhỏ nhảy lên. Phía , mấy con búp bê giấy đánh lén tức thì nổ tung mặt đất. Tiếng nổ dữ dội cùng khói lửa bụi bặm bao trùm lấy hình .
Thổ Ngự Môn Trụ gầm lên, kết ấn. Một cơn gió sắc lẹm vội vàng thổi về phía khói bụi, tìm xem ở .
Khi khói bụi tan , hai cánh cổng, trường bào bay trong gió.
"Đừng nghĩ Đạo pháp Mao Sơn của chúng suy tàn, mà các , một quốc gia bé tí, cơ hội lợi dụng. Hãy nhớ rằng rồng ẩn nơi vực sâu, cất cánh ắt bay cao chín tầng trời."
"Một ngày xa, sẽ đích đến quốc đảo của các để thỉnh giáo. Còn hôm nay, các xâm phạm biên giới của , hãy để cái giá trả !" bước một bước, một trong hai cánh cổng.
Và mặc dù trở nhân gian, hai cánh cửa vẫn đóng .
Sắc mặt Thổ Ngự Môn Trụ cực kỳ khó coi. Thổ Ngự Môn Kỳ nghiến răng, : "Không , chọn thôi, chúng thể ở đây!"
Mọi về phía hai cánh cửa.
Một cánh cửa là nơi bước , với ánh nắng, bãi biển, biển xanh và bầu trời trong vắt, trông vô cùng hài hòa. càng như , bọn chúng càng dám bước .
Và cánh cửa còn , là non xanh nước biếc, suối trong đá trắng.
Thổ Ngự Môn Trụ dám chần chừ, sợ sẽ đóng cửa. Hắn thẳng: "Lý Tương Liễu sẽ lấy mạng đùa giỡn, chúng cánh cửa !" Hắn dẫn xông cánh cửa non xanh nước biếc.
Sau đó…
"Đây, đây là cái gì?"
Xung quanh đột nhiên trở nên âm u. Hàng loạt yêu ma phong ấn bằng bùa chú đột nhiên xuất hiện, khí tức đáng sợ, hung tàn ngút trời.
Thổ Ngự Môn Trụ kinh hãi: "Đi! Mau !"
Thế nhưng…
"Kẻ nào dám xâm phạm cấm địa Thiên Sư Phủ của ?"
"Giặc lùn?"
"Mẹ nó, đánh cho ! Đánh c.h.ế.t bọn họ cho !!"
7.
Bước từ cửa Phong Đô, ánh nắng Mặt trời chiếu , chút sững sờ. Nơi là Hawaii.
Nửa tháng , vị Thủy tổ cương thi, Bất Tử Đế Quân Doanh Câu, đưa thẻ bài Âm ty cho , đang đưa đến đây để phơi nắng.
Và khí tức của lưu trữ trong thẻ bài Âm ty, trở thành một tọa độ truyền tống. Về phần các tọa độ khác lưu trữ trong thẻ bài, thực sự đó là nơi nào, là khí tức của ai.
chỉ đơn giản là chọn cái khí tức trông tà ác nhất, đáng sợ nhất và cuồng bạo nhất. Cầu mong thần c.h.ế.t phù hộ cho bọn họ.
duỗi vươn vai. Hai con ma nhỏ đang trốn trong túi áo của . đầu cẩn thận tìm kiếm Doanh Câu, theo lý mà , truyền tống đến đây, đáng lẽ ở ngay mặt . tìm một hồi, thấy.
Tìm thêm một lúc nữa, đột nhiên thấy một ông chú mặc quần bơi tứ giác màu xanh, áo ba lỗ kiểu ông già, đang xổm một cái dù che nắng và sách. Miệng lẩm bẩm.
tiến gần.
“Abandon, abandon…”
“…” Mắt mở to. nắm lấy cuốn sách từ vựng cấp 4 và kéo xuống.
Lông mày sắc như kiếm, khuôn mặt góc cạnh như đục đẽo, đôi mắt màu hổ phách, chính là Doanh Câu!
“Trời ơi…”
(Hết phần 8) Mọi chờ Én up tiếp phần 9 nha.
Én giới thiệu một series linh dị do Én đăng MonkeyD nè:
Tên truyện: Phù Thế Tru Yêu Lục 1: Hương Phản Hồn
Tác giả: Hi Hòa
sinh ở thời Bắc Tống, theo sư phụ học đạo, diệt trừ yêu ma.
Sau , sư phụ viên tịch, cha qua đời thảm khốc, còn trưởng hóa thành Thi Vương.
Và , chỉ thể nương nhờ một ma nữ xinh nhập hồn để kéo dài sự sống.
Ngàn năm , giúp Đội Đặc nhiệm điều tra, diệt trừ yêu quái, chạm trán với một đại yêu khả năng hủy diệt Thế giới.
Trong lúc giao chiến, vô tình tấm mặt nạ của rơi xuống.
"Sư phụ, vẫn còn sống..."
1.
"Tiệm ăn ?" Lạc Phi đẩy cửa bước , vẻ mặt đầy vẻ chán chê khi thấy cửa tiệm vắng vẻ, đìu hiu.
khẽ mở mí mắt liếc một cái nhắm mắt , tiếp tục đung đưa chiếc ghế bập bênh, lười biếng : "Vị khách đây ấn đường vầng đen, yêu khí quấn , trong vòng ba ngày ắt gặp tai ương đổ máu. Tiệm chúng bán bùa trừ tà, giá hữu nghị 1998 tệ một lá, thể quét mã QR."
"Ối chao, cướp tiền !" Lạc Phi chạy đến mặt , phẫn nộ : "Lâm Thanh Tuyết! Chị ngay cả sư của cũng " thịt", uổng công lòng giới thiệu mối ăn cho chị."
búng một cái lên trán : "Con cáo con lớn nhỏ, thể giới thiệu mối ăn nào cho chứ?"
Lạc Phi ghé sát , thần bí : "Phản Hồn Hương."
chợt thẳng dậy, chằm chằm Lạc Phi: "Cậu chắc chứ?"
Lạc Phi giơ tay lên, nhẹ nhàng vẫy một cái trong trung, một chiếc lư hương bằng phỉ thúy chỉ bằng bàn tay bỗng nhiên xuất hiện.
Một mùi hương nhàn nhạt thoang thoảng bay .
vẫy tay, chiếc lư hương bay tới. Mở nắp bên trong, chỉ thấy một miếng hương liệu màu đen nhỏ bằng móng tay.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/series-nu-chuong-mon-mao-son/cong-phong-do-chap-9-het-phan-8.html.]
"Đen như quả dâu tằm... hương thơm bay xa hàng trăm dặm, mấy ngày dứt..." ngây làn khói xanh lượn lờ, trong lòng từng trận đau nhói âm ỉ.
Những ký ức phong ấn từ lâu chợt ùa về như thủy triều, mắt cay xè, như sắp rơi lệ.
Tiếng mở cửa cắt ngang dòng hồi tưởng của .
Một luồng độc chướng màu xanh lục u ám bay .
Một đàn ông cao lớn, mặt mày xanh xao bước , gấp chiếc ô màu đen và đặt bên cửa.
Lâm Thanh Từ biểu cảm gật đầu: "Tiểu Phi, đến . Cậu… hử?"
Anh hít hít mũi, ánh mắt khóa chặt chiếc lư hương tay , ngập ngừng : "Cái... cái... hương ..."
Thấy tròng mắt đen của dần lộn lên, răng từ từ nhô , vội vung tay dập tắt hương.
Lạc Phi thu hồi lư hương, gọi một cơn gió mát thổi tan mùi hương trong phòng.
nhanh chóng bước tới, dán hai lá Tĩnh Tâm Chú lên , nhanh chóng niệm: "Anh Cả, tĩnh tâm! Băng hàn ngàn năm, vạn vật đều tĩnh, lòng nên khí tĩnh, mong độc thần, tâm thần hợp nhất, khí nên tùy theo, cùng nếu còn, vạn biến kinh..."
Lâm Thanh Từ từ từ niệm theo : "... Vô si vô sân, vô dục vô cầu, vô xá vô khí, vô vi vô ngã."
Một tiếng , Lâm Thanh Từ cuối cùng trở dáng vẻ ban đầu, và Lạc Phi đều thở phào nhẹ nhõm.
"Mùi hương thật lợi hại, chỉ một chút thôi mà thể khiến Thi Vương phát điên." vẫn yên tâm, lấy nén An Thần Thi Hương đặc chế thắp lên, tạo một kết giới nhỏ để Lâm Thanh Từ trong đó nghỉ ngơi.
Xử lý xong xuôi, sang hỏi Lạc Phi: "Cậu lấy thứ ở ?"
Lạc Phi giấu giếm, thành thật kể .
Thì là mấy ngày về Tộc, một hậu bối nhận một ủy thác, là ủy thác gần đây luôn ngủ ngon, luôn mơ thấy nữ quỷ thời cổ đại quấn lấy , còn lóc gọi là Bệ hạ.
Lạc Phi : "Chắt của bèn đến nhà dạo một vòng, phát hiện buổi tối thắp cái , nhân lúc để ý cậy một mẩu nhỏ mang về. nghĩ sư tỷ chắc sẽ cần cái , nên cái ủy thác ..."
dứt khoát : "Nhận."
Dọn dẹp đồ đạc, ngày hôm dẫn Lâm Thanh Từ cùng Lạc Phi gặp.
"Sư tỷ, chị chắc chắn sẽ dẫn theo ?" Lạc Phi kéo một bên, lo lắng : "Anh là Thi Vương , mà phản ứng với Phản Hồn Hương còn lớn như , thể thấy thứ đó đối với cương thi nguy hiểm thế nào. Lỡ đến lúc thật sự nổi điên, hai chúng thể chế ngự ?"
vuốt chiếc chuỗi ngọc trai cổ tay, lơ đễnh : "Sẽ cách thôi. Hơn nữa, dáng vẻ mà xem, để ở nhà yên tâm ?"
Lạc Phi theo ánh mắt của .
Lâm Thanh Từ mặc một bộ quần áo đen, đeo kính râm, dựa một chiếc Maybach.
Mấy cô gái trẻ đỏ mặt, tim đập thình thịch, nhỏ giọng trò chuyện, thậm chí còn tiến lên bắt chuyện.
Lạc Phi thở dài: "Quả thật yên tâm, hiểu cái tên đàn ông già cứng nhắc đó sức hút. Còn hồ ly tinh như đây thì thị trường ?"
vỗ lên đầu : "Đừng nhảm nữa, thôi."
Người ủy thác họ Lưu, sống trong một biệt thự ở ngoại ô.
Lái xe một tiếng rưỡi đến nơi, xuống xe, ngẩng đầu lên : "Chà, Tiểu Phi, rút lời xui xẻo. Người ủy thác còn xui xẻo hơn nhiều, xem sắp báo danh ."
Lâm Thanh Từ hít hít mũi, từ từ : "Phản Hồn Hương..."
đầu , cẩn thận thăm dò hỏi: "Anh Cả, thích mùi ?"
Lâm Thanh Từ suy nghĩ cẩn thận, gật đầu: "Thơm, nhưng ở đây khó chịu." Vừa chỉ trán.
hiểu , Phản Hồn Hương thể khiến t.h.i t.h.ể mới c.h.ế.t sống , hiệu lực cực mạnh. đối với Thi Vương ảnh hưởng quá lớn, chỉ là ngửi nhiều cũng sẽ mất ý thức, Cả là tính kiểm soát cực mạnh, thích bất kỳ chuyện gì, bao gồm cả bản , ngoài tầm kiểm soát, vì đối với Phản Hồn Hương, cảm xúc của vẫn còn khá phức tạp.
Chúng đang chỉ trỏ bên ngoài biệt thự thì thấy cổng lớn mở , một đàn ông trung niên chạy nhanh .
Đến mặt chúng , đàn ông nhiệt tình : "Cảnh sát Lạc, hoan nghênh hoan nghênh! Sao gọi điện thoại cho , sẽ cho đến đón ?"
Lạc Phi để ý, vẫy tay: "Thư ký Vương, cần khách sáo."
Thư ký Vương và Đại ca, hỏi: "Cảnh sát Lạc, hai vị là?"
Lạc Phi giới thiệu: "Đây là sư tỷ và sư của , chuyện ông chủ của gặp nghiêm trọng, một chắc giải quyết , nên mới đặc biệt mời họ xuống núi. Sư tỷ tu luyện trong núi, pháp thuật cao cường, bình thường gặp ngoài, là duyên với ông chủ Lưu nên mới đặc biệt xuống núi một chuyến, lơ là nhé!"
"Nhất định, nhất định!" Thư ký Vương Lạc Phi dỗ một tràng, ánh mắt chúng trở nên trịnh trọng hơn, cung kính mở cổng mời chúng : "Mời , mời , ông chủ hiện giờ tiện ngoài, mấy vị theo !"
Trạm Én Đêm
Đi theo thư ký Vương biệt thự.
quan sát, biệt thự là cao nhân xem qua, từ cách bài trí đồ vật đến hướng nhà đều phong thủy, sống ở đây chỉ tài vận hanh thông mà còn phúc thọ miên trường.
Chỉ là…
dừng , ngước lên tầng hai.
Thấy yên, thư ký Vương cũng dừng : "Đại sư, ngài phát hiện điều gì ?"
chỉ về hướng đông nam lầu: "Có ở đó ?"
Thư ký Vương theo, lắc đầu: "Đó là phòng của phu nhân, từ khi bà qua đời hai năm thì ai ở nữa."
nheo mắt, bóng đen lắc lư ở đó, bước .
2.
Trên đường đến thư phòng, gõ cửa và thấy một giọng trầm thấp: "Vào ."
Đẩy cửa bước , tầm đột nhiên tối sầm . Trong thư phòng cửa sổ đóng kín, rèm cửa cũng kéo xuống, chỉ một ngọn đèn bàn bàn việc, một bóng cao lớn đang tựa ghế.
"Chào mừng các vị!" Lưu Triệt mệt mỏi xoa bóp thái dương, mắt hai quầng thâm, "Mời ."
đối diện với Lưu Triệt, cẩn thận quan sát sắc mặt của , nhanh chóng phát hiện cổ một dấu bàn tay màu đỏ sẫm, kích thước thì giống của một phụ nữ.
Lạc Phi hiển nhiên cũng thấy, dùng thần thức với : 【Là ấn ma quỷ, màu sắc thì là một con quỷ già ngàn năm, rắc rối đấy.】
định trả lời, Lâm Thanh Từ ho khan một tiếng, chen ngang thần thức của hai chúng : 【Không rắc rối, ăn là . Mùi vị, tệ.】
Nhìn dáng vẻ Lâm Thanh Từ khẽ l.i.ế.m môi, chút bất ngờ: 【Anh thấy ngon ?】
Lâm Thanh Từ dứt khoát gật đầu.
Thật thú vị.