Sau năm năm đi làm, tôi và tổng tài lạnh lùng kết hôn chớp nhoáng - Chương 105: ---
Cập nhật lúc: 2025-11-09 08:50:19
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7KpGpug9Aa
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tạ Minh Nghĩa tỏ thái độ
"Bên đó cần quan tâm." Tạ Quyết trực tiếp ngắt lời Dịch Ứng, cũng giải thích nhiều.
Lương Giác Giác hề bất ngờ, khi gặp La Thiếu Dục và những khác, cô chuyện đều trong tầm kiểm soát của Tạ Quyết.
Dịch Ứng , cau chặt mày, nghi ngờ liệu Tạ Quyết thật sự từ bỏ Quyết Ý Khoa Kỹ .
Tuy nhiên, đây là chuyện mà những công như họ nên lo lắng, nên cũng gì thêm.
Mèo con Kute
Lương Giác Giác mở lời chuyển chủ đề.
"Hai đều nghỉ việc , giờ tìm công việc mới ?"
Lý Lệ Tư ở ghế phụ lái đầu , cẩn thận liếc Tạ Quyết một cái, với Lương Giác Giác: "Vẫn , bọn em xem Tổng Tạ ý định khởi nghiệp , bọn em đến ứng tuyển thử."
Nghe , Lương Giác Giác bật .
Hai thật trung thành.
"Hiện tại tạm thời vẫn ý định đó, nhưng hai cũng đừng vội tìm việc, sắp xếp gì sẽ tìm hai ."
Lương Giác Giác Tạ Quyết chắc chắn sẽ Quyết Ý Khoa Kỹ, nghĩ đến lúc đó thể để họ trở về.
Lương Giác Giác hỏi ý kiến Tạ Quyết, trực tiếp đưa lời đề nghị như , điều khiến Lý Lệ Tư chút do dự, cô Tạ Quyết một cái.
Chỉ thấy Tạ Quyết cúi đầu điện thoại, bình tĩnh đến mức dường như thấy lời của Lương Giác Giác.
Lương Giác Giác cũng chú ý đến ánh mắt của cô , bất lực : "Chuyện nhỏ vẫn thể chủ , cần ."
"Có câu của cô, yên tâm ! Ha ha ha ha!"
Lý Lệ Tư lập tức thở phào nhẹ nhõm, : "Vậy nhân cơ hội , về quê thăm bố một chuyến !"
Cô thấy Dịch Ứng cau mày cô một cái.
Lương Giác Giác cũng để ý Dịch Ứng, tán thành : "Ừm, bố ở nhà cũng lớn tuổi , cơ hội điều kiện thì vẫn nên thường xuyên về thăm họ."
Lần về nhà , Lương Giác Giác cảm thấy bố trẻ nhiều, khỏe mạnh, tâm trạng cũng vui vẻ, thứ đều .
Những đổi đều khi Lương Nghị về quê phát triển, thể thấy, sự đồng hành của con cái là vô cùng quan trọng.
Dịch Ứng đưa Tạ Quyết và Lương Giác Giác về nhà xong, liền lái xe rời cùng Lý Lệ Tư.
Nhà trống một thời gian, nhưng vẫn sạch sẽ, cần dọn dẹp nhiều, Tạ Quyết nhân lúc Lương Giác Giác tắm, hết bộ ga trải giường.
Đột nhiên, điện thoại bàn rung lên, Tạ Quyết tới một cái, là Tạ Minh Nghĩa.
Từ khi nước ngoài, Tạ Minh Nghĩa thường xuyên gọi điện cho Tạ Quyết, nhưng Tạ Quyết bao giờ máy.
Cho đến nay, ông vẫn từ bỏ việc liên lạc với .
Tiếng nước chảy trong phòng tắm vọng đến, Lương Giác Giác nhất thời ngay .
Tạ Quyết suy nghĩ một chút, cầm điện thoại ban công, nhấn nút , chầm chậm đưa lên tai.
Vừa kết nối, giọng lo lắng của Tạ Minh Nghĩa liền truyền tới.
"Mày còn điện thoại của tao ? Mày vì hành động tùy hứng của mày mà công ty sắp sập ? Giờ đây, phần lớn đơn hàng của công ty cướp mất, mấy khách hàng lớn cũng giành hết..."
Tạ Quyết thờ ơ ngắt lời ông , "Chuyện liên quan gì đến ? còn cổ phần nào trong tay..."
Ngừng một chút, khẩy, "Hơn nữa, chạy sớm, giá bán cũng khá cao, mấy chuyện ông chẳng ảnh hưởng gì đến cả."
"Mày!" Tạ Minh Nghĩa hít sâu một , kiềm chế cảm xúc, kiên nhẫn giải thích, "Bây giờ là chuyện ảnh hưởng đến mày ! Mày hãy nghĩ đến các nhân viên trong công ty! Bao nhiêu là do mày đưa lên, mày trơ mắt họ thất nghiệp ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-nam-nam-di-lam-toi-va-tong-tai-lanh-lung-ket-hon-chop-nhoang/chuong-105.html.]
Tạ Quyết hừ lạnh một tiếng, chẳng liên quan gì đến , nửa lời cũng .
Tạ Minh Nghĩa nhận đ.á.n.h tình cảm tác dụng, liền bắt đầu dùng lợi ích để mua chuộc.
"Thế ! Cổ phiếu trong tay thằng em trai mày nó bán hết ! Mấy ngày nay tao cũng rõ, nó năng lực quản lý công ty, tao sẽ gửi nó nước ngoài, vĩnh viễn để nó trở công ty, ?"
Tạ Quyết lúc mới mở lời, " cũng cổ phần nào mà? Cũng chẳng cần công ty nữa."
Anh cầm điện thoại, ngón trỏ nhẹ nhàng gõ hai cái mặt lưng điện thoại, chỉ hai tiếng gõ đó thôi khiến tim Tạ Minh Nghĩa thót lên tận cổ họng.
"Sao cổ phần?" Tạ Minh Nghĩa ngừng một chút, dường như đang phân vân.
Một lúc , ông mới : "Hiện tại tao vẫn còn hơn năm mươi phần trăm cổ phần trong tay, thế , tao cho mày mười phần trăm, mày quản lý công ty."
"Mười phần trăm?" Tạ Quyết khẩy một tiếng, châm chọc : "Ông nghĩ sẽ để mắt đến mười phần trăm cổ phần ? Hơn nữa là một công ty sắp phá sản."
Tạ Minh Nghĩa , Tạ Quyết hài lòng với mười phần trăm .
"Mày cũng , Phú La Khoa Kỹ gần đây đang thu mua cổ phiếu của Quyết Ý Khoa Kỹ, tao kiểm tra , vượt quá ba mươi lăm phần trăm , nếu tao cho mày quá nhiều cổ phần, tao sợ giữ vững quyền kiểm soát công ty."
Tạ Minh Nghĩa vẫn hẳn là ngu ngốc, vẫn còn nghĩ đến quyền kiểm soát.
Thế nhưng ông sinh một đứa con trai , bán hết hai mươi phần trăm cổ phần trong tay cho Phú La Khoa Kỹ, như thể chậm một chút là lỗ , thậm chí còn tròn .
ngu ngốc cũng vô dụng, Tạ Quyết nhiều hơn thế.
"Vậy thì gì để nữa ." Tạ Quyết trực tiếp cúp điện thoại.
Lương Giác Giác tắm xong , liền thấy Tạ Quyết mặc áo cộc tay ở ban công hóng gió, khỏi nhíu mày lo lắng.
Dạo thời tiết dần trở lạnh, gió đêm càng thêm buốt giá, mà Tạ Quyết mặc đồ mỏng manh ngoài.
Cô lấy một chiếc áo khoác mỏng, khi đẩy cửa ban công , một luồng gió lạnh ùa tới khiến cô khỏi run rẩy.
Nghe thấy tiếng động, Tạ Quyết đầu , nhíu mày trách: "Mau trong , ngoài lạnh."
Lương Giác Giác ngơ, sải bước tới đưa áo khoác cho , khoác lên, xoa xoa cánh tay quan tâm hỏi: "Anh đây lạnh ?"
"Không lạnh, đang đợi điện thoại mà!" Tạ Quyết xoa xoa mái tóc mềm mại của Lương Giác Giác, dỗ dành: "Em trong , sẽ ngay."
"Em ? Hơn nữa tại ngoài hóng gió? Trong phòng cũng thể điện thoại mà!" Lương Giác Giác cố chấp chịu .
"Đương nhiên là , nhưng trong phòng em, quá ấm áp , ở ngoài hóng gió đầu óc sẽ tỉnh táo hơn một chút."
Lương Giác Giác lập tức trợn mắt, "Ý gì chứ? Em ở bên cạnh ?"
"Tốt, chỉ là quá thôi." Tạ Quyết nhếch mép, ghé sát tai Lương Giác Giác, khẽ : "Đó là chốn dịu dàng."
Lương Giác Giác tâm trạng lập tức lên, nhịn gần như tràn khóe môi : "Vậy thôi! Miễn cưỡng chấp nhận lý do ."
Một cơn gió khác thổi qua, Lương Giác Giác khỏi dán sát Tạ Quyết hơn.
Thấy Lương Giác Giác lạnh như , Tạ Quyết nghĩ nhiều, cầm điện thoại định kéo cô nhà.
Ngay lúc đó, điện thoại trong tay Tạ Quyết sáng lên, dừng bước, qua.
Vẫn là ông , Tạ Minh Nghĩa.
Quả nhiên chịu đựng bao lâu.
Lương Giác Giác cũng thấy, đoán đây là kế sách của Tạ Quyết, thử.
Cô : "Nghe !"