Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Sáu Năm Cho Một Tình Yêu - Chương 4

Cập nhật lúc: 2025-06-29 09:10:08
Lượt xem: 25

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Thật , nếu xét đến cái tính bỡn cợt của Diệp Lận,” Phác Tranh vẻ thật lòng, “Thì là một .”

 

Tôi mỉm gì, Diệp Lận thế nào, đối với bây giờ còn quan trọng nữa, thời gian sáu năm làm lắng dịu tất cả.

 

Có gọi tên Giản An Kiệt nhiều hơn nữa... thì cuối cùng cũng chỉ tốn thêm một câu “chia tay ” cay nghiệt mà thôi.

 

Tháng Chín năm đó, đưa đến nhập học ở trường trung học, thời tiết mùa hè ngày quá nóng nực như bây giờ, những cơn gió thổi qua tán cây mang cảm giác mát mẻ. Trong ký ức của , khi đó thật , cũng thật bình thản.

 

Trên hành lang dài của phòng giáo vụ, ngoài cửa sổ đợi

 

Thành tích học tập của lắm vì lý do sức khỏe. Từ nhỏ, lên lớp của luôn ít hơn các bạn, thi cử cũng thường xuyên vắng mặt, thể trường trung học tầm cỡ nhất, nhì thành phố A cũng là nhờ sức mạnh của đồng tiền, nhưng chẳng bao giờ để tâm đến mấy chuyện , mà quan tâm cũng chẳng , đến bố còn chẳng bận tâm nữa là...

 

“Thì nữ sinh cũng mua chổ để trường cơ đấy!” Một giọng rõ ràng mang vẻ giễu cợt dội tai .

 

Tôi đầu sang , là một con trai tuấn, mái tóc mềm mại, da dẻ nhẵn nhụi, khuôn mặt điển trai và đôi mắt đen láy long lanh.

 

“Mình đang chuyện với đấy, thấy gì ? Nói !”

 

“Cậu điếc ?!” Thấy quan tâm, lập tức hét lên, giọng điệu thiếu kiên nhẫn.

 

Sự thực là đang nghĩ xem nên trả lời thế nào, nhưng quá thiếu kiên nhẫn.

 

“Cậu cái gì?!”

 

“Cậu thật ồn ào.” Tôi , tuy giọng nhưng khi hét lên thì cũng thật quái dị.

 

“Cậu cái gì?!”

 

Tôi quét ánh mắt qua về phía phòng giáo vụ, “Tạm biệt!”

 

“Đi thôi, An Kiệt.” Mẹ bước từ phòng giáo vụ và nhẹ nhàng vẫy tay với .

 

Đó là đầu tiên gặp Diệp Lận, thật tùy tiện, cũng thật hung hăng, càn quấy.

 

Sáu năm tiếp đó, con trai tên Diệp Lận làm xáo trộn bộ cuộc sống của .

 

Trong phòng tắm, nước bốc lên mù mịt, gương, lấy tay lau lau những mảng nước bám đó, thấy rõ khuôn mặt chút nhợt nhạt của , đó dần dần mờ .

 

Nếu thời gian trở , liệu còn trải qua sáu năm như thế nữa ? Câu trả lời là .

 

Tâm hồn thuần khiết và sự chung thủy khó lòng tưởng tượng nổi trong chuyện tình cảm khiến dễ dàng tiếp nhận khác, nhưng một khi tiếp nhận thì sẽ bao giờ chấp nhận sự phản bội, nếu phản bội thì mãi mãi bao giờ gặp

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-nam-cho-mot-tinh-yeu/chuong-4.html.]

“An Kiệt, điện thoại đổ chuông mãi kìa, cần đưa cho em ?” Phác Tranh gõ cửa.

 

“Không cần , em ngay đây.”

 

Xâu chuỗi mớ ký ức dường như từ kiếp , khoác lên chiếc áo choàng tắm, mở cửa bước .

 

Bảy cuộc gọi nhỡ, của cùng một , hiển thị tên.

 

Phác Tranh đưa điện thoại cho xong liền ăn mì, mỗi ngày ăn sáu bữa.

 

Một nữa, chuông điện thoại vang lên, vẫn là máy đó, lưỡng lự một lát đưa máy lên .

 

“Giản An Kiệt.” Giọng ở đầu dây bên chút mệt mỏi, xen lẫn vẻ tùy tiện quen thuộc.

 

Quả nhiên là , Diệp Lận.

 

“Vừa nãy máy?” Mặc dù ý chất vấn, nhưng khẩu khí hẳn đang khó chịu.

 

“Tìm em việc gì?” Tôi lãng phí thời gian, với , trong lòng sớm quyết định để tâm đến bất cứ thứ gì liên quan đến nữa, nên thứ đều còn quan trọng.

 

“Không việc thì thể gọi cho em ?” vẫn còn làm vẻ mật đến thế cơ đấy...

 

“Không tiện chuyện ? Phác Tranh ở bên cạnh em ?” Giọng điệu vẻ chùng xuống và mang vài phần thăm dò.

 

Hỏi những câu liên quan gì như thế thì thà đừng hỏi còn hơn.

 

“Nếu việc gì, em tắt máy đây.”

 

“Em tắt máy thử xem! Giản An Kiệt, nếu em dám tắt máy, sẽ lập tức xuất hiện mặt em, đập vỡ chiếc điện thoại của em đấy!”

 

Anh còn bông đùa nữa, giọng điệu phẫn nộ quá mức khiến phát hoảng, mặc dù ngay từ đầu giọng điệu mềm mỏng ban nãy chỉ là kìm nén sự bất mãn, nhưng ngờ trở nên cuồng loạn như thế.

 

Tôi bất giác nhếch môi nhạt, dường như quen , mỗi khi cao giọng điều gì đều cảm thấy đặc biệt quen, “Vậy gì?” Không thể trốn tránh cuộc điện thoại nữa, nếu đời từng gặp Diệp Lận thì lẽ tinh thần sẽ thể bình thản như thế . sự thực là xuất hiện, mà còn hiện diện suốt sáu năm trời. Sau khi chấp nhận, sự gần gũi, quen đó khiến làm đổi, đổi cả những cái tưởng chừng như thâm căn cố đế trong .

 

Đầu dây bên dường như nhận sự vô lý của , “Xin , nãy... nghĩ lẽ là do quá mệt mỏi.” Ngữ điệu trở nên thờ ơ như , “Em thể ngoài một lát ?”

 

“Không .” Không dây dưa lằng nhằng, hơn nữa, cũng giỏi kiếm cớ nọ, bèn từ chối thẳng thừng.

 

Giọng điệu của trở nên giận dữ: “Được, lắm! Giản An Kiệt, em luôn cách khiến cảm thấy coi thường!”

 

Không đợi trả lời, điện thoại ngắt.

 

Bàn tay nắm chặt chiếc di động giờ thấy đau, tính dễ dàng chấp nhận từ chối, như cũng .

Loading...