Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Sáu Năm Cho Một Tình Yêu - Chương 33

Cập nhật lúc: 2025-07-03 15:18:28
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5L05d6YWSF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Em đấy, em làm thế nào để đẩy Tịch Hy Thần vòng tuyệt vọng, đau khổ đến chết. An Kiệt, lúc nào em cũng .” Khuôn mặt toát lên vẻ đau đớn tột cùng.

 

“Anh linh tinh cái gì thế?”

 

“Dù phạm tội g.i.ế.c thì cũng thời hạn chứ, đúng ? Vậy thể lựa chọn chịu hình phạt sớm hơn ?”

 

“Rốt cuộc linh tinh cái gì thế?!” Trước cảnh nắm bắt tình thế , bắt đầu cảm thấy lúng túng, trong lòng linh tính chuyện gì đó sắp xảy .

 

“Anh linh tinh, chỉ là ...” Bàn tay bóp chặt eo đến mức thể cử động , ánh mắt bất cần của làm sợ hãi, nghĩ sẽ ...

 

“Tịch Hy Thần, đừng ép hận !”

 

Tay của vẫn ôm chặt lưng , hề ý buông , “Em từng hận , đúng ?” Cảm giác như đang , xa cách mà gần gũi, tha thứ mà đoạn tuyệt, đó, bàn tay trắng bệch của giữ chặt lấy cánh tay đang cầm d.a.o của , đột nhiên giơ lên đ.â.m mạnh n.g.ự.c ! Tức thì, một dòng m.á.u đỏ tươi chảy tràn chiếc áo sơ mi màu trắng, tạo thành hình một đóa mẫu đơn kỳ lạ.

 

Tôi sửng sốt , điên chăng?! Cảm giác ấm nóng và ẩm ướt tay buộc thừa nhận đây là ảo giác

 

Tôi dùng sức đẩy , Tịch Hy Thần loạng choạng lùi một bước, chán chường dựa bức tường phía . Chiếc áo sơ mi rách bươm, m.á.u chảy ướt đẫm, dù cách một đoạn khá xa nhưng vẫn ngửi thấy rõ mùi tanh tanh ngọt ngọt!

 

Con d.a.o dính đầy m.á.u rơi xuống, loạng choạng chạy về hướng mật đạo tối tăm! Anh dựa cái gì mà làm thế? Thật là hoang đường, thật quá đỗi hoang đường!!

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-nam-cho-mot-tinh-yeu/chuong-33.html.]

Địa đạo tối đến mức giơ tay lên cũng thấy năm ngón, cảm giác như rơi xuống một cái động đáy, đôi chân tuyệt vọng chạy thục mạng về phía , tiếng gió vù vù bên tai giống như tâm trạng hoảng loạn cực độ của lúc .

 

Do chạy vững nên ngã nhào xuống đất, đầu gối đập mạnh xuống con đường đá, cảm giác tê tê đau rát truyền đến, thở gấp gáp, nặng nề trong gian tù túng càng hiện rõ vẻ mệt mỏi và đau đớn... Tại đến nơi ? Tại xuất hiện ở đây? Tại ... tất cả đều rối tung lên thế?! Tịch Hy Thần, thật quá tàn nhẫn! Khi dằn lòng quyết sẽ lãng quên tất cả quá khứ thì xuất hiện, dùng cách để hủy hoại bản một cách cực đoan và bạo lực !

 

Khi thất thểu trở thì thấy đang dựa lưng tường, cánh tay vắt qua đầu gối, chiếc áo sơ mi trắng đẫm m.á.u hiện lên đáng sợ trong ánh lửa.

 

Trong lòng kinh hãi, chạy vội tới nắm lấy vai , “Tịch Hy Thần!” Tôi phát hiện thấy giọng run rẩy: “Không đưa ngoài ?! Bây giờ như thế ý gì, nuốt lời ?” Tôi hận bản bỏ mà còn , nhưng càng hận gấp bội khi tỏ quan tâm đến !

 

Đôi mắt trong veo từ từ mở , thấy thì chợt sáng lên, giọng ấm áp từng : “Anh sẽ đưa em ngoài.” Anh giơ bàn tay dính m.á.u lên vuốt má , “An Kiệt...” Ngọn đuốc rơi xuống đất, ánh lửa chập chờn yếu ớt tắt hẳn, “Đối với em, tuyệt đối nuốt lời.” Tiếng thì thầm nhỏ dần, bờ môi lạnh phủ lên môi , giống như đang vuốt ve một con chim.

 

“Anh...” Gần gũi trong một gian tràn ngập bóng tối thế khiến càng hoảng loạn, lúng túng gì.

 

“An... hôn em, ...” Giọng ấm áp mang chút hổ, tự nhiên.

 

Nhân lúc đang ngây , Tịch Hy Thần lưu luyến kết thúc nụ hôn mềm mại như nước, khó nhọc kéo dậy, bàn tay trắng bệch vịn lên bức tường đổ nát.

 

“Anh... vết thương...” Tôi gần như vô thức lên, hành vi của vượt quá khả năng lý giải và đối phó của , ngón tay xoa nhẹ lên bờ môi, ở đó cảm giác ấm nóng vẫn còn lưu , khóe môi thoáng nhạt, nhưng mất vẻ kiêu ngạo.

 

“Xin , vì làm em sợ.” Giọng đầy vẻ , “Anh .”

 

Tôi do dự đỡ lấy cánh tay , “Anh vẫn nên nghỉ ngơi một lát...”

Loading...