Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Sáu Năm Cho Một Tình Yêu - Chương 32

Cập nhật lúc: 2025-07-03 15:18:13
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AKOms4MFnX

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tôi đằng , cách một mét, dù thích nhưng cũng sự lựa chọn nào khác. Tôi cúi xuống mở điện thoại, ngạc nhiên khi thấy tí sóng nào.

 

“Độ dài của mật đạo quá một trăm mét, nếu đường chia nhánh thì chúng sẽ mất thêm một chút thời gian.” Lại là một câu chủ ý giải thích.

 

“Nếu cuối cùng vẫn đường thì ?” Tôi cố tình nêu tình huống nhất.

 

Bóng dáng cao gầy chợt dừng , thẳng mắt , ngọn lửa trong mắt ngừng lay động, “Anh sẽ đưa em .”

 

“Anh chắc mấy phần?”

 

“Anh sẽ đưa em .” Anh lặp nữa, giọng lạnh nhạt.

 

Tôi : “Chính xác, cần khỏi đây.” Ngừng một lát, tiếp: “Tôi nghĩ Tịch lý do tại đấy.” Tôi sợ chết, đúng thế, nhưng bây giờ, chết, c.h.ế.t ở đây... mặt con !

 

Sắc mặt Tịch Hy Thần trở nên u ám, “Đi thôi!”

 

Ngọn đuốc mặt lắc lư theo bước chân, ngập ngừng một lát mới cất bước, gần mười mét, bờ tường ẩm ướt vẻ rộng hơn, rêu xanh cũng dày đặc hơn.

 

“Mặt đất trơn lắm, cẩn thận đấy!”

 

Cứ nghĩ sẽ im lặng suốt chứ! Tôi nhích từng bước theo bóng dáng ánh lửa kéo dài đó, hề đáp lời. Nói thật là đuối sức - thể lực của vốn yếu ớt, cả ngày hôm nay nên sớm mệt mỏi rã rời, cuối cùng còn rơi khu địa đạo !

 

Ban đầu, lặng lẽ vịn tay tường để , hy vọng thể tiết kiệm chút sức lực. Trước khi tìm lối , nhất định sẽ gục ngã mặt .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-nam-cho-mot-tinh-yeu/chuong-32.html.]

 

Vài phút , cách giữa hai bên tường đột nhiên mở rộng, chúng bước một cái sân rộng hình tròn, trống rỗng, vách tường đổ nát, bề mặt khắc những họa tiết chạm nổi, thể coi là nghệ thuật bởi chúng rõ ràng thô sơ, như thể chỉ vì bức tường quá đơn điệu nên khắc bừa thôi, khí nồng nặc mùi rượu, nghi ngờ gì nữa, đây chính là hầm trữ rượu của giới quý tộc thời Trung cổ.

 

Tịch Hy Thần tiến trong sân thăm dò địa hình, ở đó hai lối , theo, một lát chọn lối bên trái.

 

“Đợi một chút.”

 

Tôi xoay , con d.a.o tiện ích xẹt nhanh về phía bên của , , chậm: “Đừng chạm , Tịch Hy Thần.” Cảm xúc của lên đến cực điểm, vì môi trường , vì con ...

 

Trong phút chốc, tất cả thứ như c.h.ế.t lặng. Anh , vẻ lạnh lùng, trong cặp đồng tử dần dần hiện lên nỗi giận dữ và đau xót. Một giây , cánh tay gân guốc kéo mạnh ngã lòng , bờ môi áp chặt môi , nụ hôn tràn ngập bi thương. Tôi phát hoảng, vùng vẫy, ngược , càng ôm chặt hơn, đầu lưỡi nóng bỏng và ẩm ướt thọc sâu miệng , mút mát như thể lữ khách mút giọt nước suối cuối cùng sa mạc, cuồng nhiệt, bất chấp tất cả! Một Tịch Hy Thần như thế, từng thấy bao giờ, thật khiến sợ hãi!

 

... Tôi hung hãn cắn mạnh một cái, vị tanh tanh ngọt ngọt trộn lẫn mùi bạc hà dần dần lan tỏa. Anh ngẩng lên, ánh mắt rừng rực như ngọn lửa khóa chặt lấy . cố kìm nén sự hoảng loạn trong lòng, nhếch môi, mắt thẳng , vốn nghĩ dễ tấn công, kết quả vẫn làm cho kích động!

 

“An Kiệt...” Anh giơ tay vuốt má , “Anh làm gì thì em mới tha thứ cho ? Mới hận , cự tuyệt nữa?”

 

Câu đó, giọng điệu khiêm nhường đó, ánh mắt thành khấn đó khiến trái tim như ai đó bóp nghẹt, đau đớn.

 

“Nói cho , rốt cuộc làm gì?” Ngón tay ve vuốt khuôn mặt , vẻ ôn hòa và cầu khẩn.

 

Cảm giác lành lạnh khuôn mặt khiến co rúm , dùng sức đẩy tay , “Tôi là đừng đụng !” Bàn tay sức lau quệt vị bạc hà khóe miệng.

 

“Tại cho phép đến tìm em chứ? Lúc nào em cũng đối xử với cạn tàu ráo máng.” Anh , ánh mắt đầy vẻ bi thương, “An Kiệt, em đối xử công bằng với , ngay từ đầu em cự tuyệt , mỗi bước đều cảm thấy giống như một thằng ngốc, rõ sẽ thể lay chuyển gì...”

 

Tôi kìm nén nỗi khó chịu trong lòng, “Tôi đang cái gì!”

Loading...