Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Sáu Năm Cho Một Tình Yêu - Chương 3

Cập nhật lúc: 2025-06-29 09:10:01
Lượt xem: 27

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4VQydWuR98

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Em lảm nhảm thôi!” Phác Tranh dở dở , “Không buồn ngủ ? Đã cho em bộ chăn ga mới trong phòng ngủ đấy!” Đột nhiên nghĩ đến điều gì, Phác Tranh liền liếc xéo một cái, “Này, em thật sự cần thuốc chữa ấm đầu đấy chứ?”

 

“Có cần.” Tôi mặt mày rạng rỡ, giơ tay biểu thị sự đồng tình, giống như đồng tình một việc gì đó đáng tự hào. Đi hai bước, đầu hỏi: “Anh câu gì khác để với em ?”

 

Cơ thể cường tráng dựa lan can cầu thang, “Khi nào check out đừng quên trả tiền phòng, chỗ ăn, chỗ ở đấy...”

 

Phản ứng của rời .

 

Trong mơ, những âm thanh bên ngoài phòng khách truyền đến khiến đầu đau nhức, nó vang dội, chỉ lầm rà lầm rầm, nhưng với , chỉ cần một tiếng động nhỏ như lật giở trang sách cũng thể ảnh hưởng nghiêm trọng đến giấc ngủ.

 

Không thể chịu đựng nữa, mở cửa phòng ngủ, bước xuống lầu, bỗng chốc sững sờ, choáng váng!

 

Trước mắt là một khuôn mặt khôi ngô, tuấn tú, da dẻ nhẵn nhụi, mái tóc dài, bộ trang phục màu cà phê nguyên chất, so với hình tượng một bạch mã hoàng tử của bốn năm về thì hiệp sĩ bây giờ phần quyến rũ hơn: tự tin, bướng bỉnh, mạnh mẽ... tướng mạo dễ uy h.i.ế.p khác!

 

Lúc , ở phòng khách cũng phát hiện .

 

Bàn tay của Diệp Lận run rẩy, tài liệu rơi tung tóe xuống đất.

 

Tôi và chỉ cách một căn phòng khách đầy ba mươi mét vuông.

 

Tôi và Diệp Lận, chúng bắt đầu quen , đó hiểu , yêu suốt sáu năm ròng.

 

Đã từng thời, mỗi một câu gọi “Giản An Kiệt” của cũng khiến tim loạn nhịp, mỗi câu đều cho cảm giác như đang sống trong truyện cổ tích. giờ đây, hy vọng còn khả năng đó nữa.

 

Diệp Lận định thần , “về nước khi nào thế?” Lấy nụ bỡn cợt vốn , bắt đầu cúi xuống nhặt đống giờ rơi vãi đất lên.

 

“Hôm qua.” Tôi , hy vọng sẽ vẻ tự nhiên một chút.

 

“Thật chẳng xứng là bạn bè gì cả, về nước mà với một câu.”

 

“Căn bản là bạn bè.”

 

“Thật ?” Giọng thản nhiên, mang chút mỉa mai.

 

Phác Tranh lúc cũng định thần trở , bước đến hỏi: “An Kiệt, em dậy , ngủ thêm chút nữa?”

 

Tôi thở dài một tiếng, làm .

 

Câu quan tâm của Phác Tranh khiến Diệp Lận hết sang , đôi mắt ánh lên tia dò xét khác thường, “Không ngờ mối quan hệ giữa em và Phác Tranh thiết đến mức , xem cập nhật thông tin.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-nam-cho-mot-tinh-yeu/chuong-3.html.]

“Hình như việc liên quan gì đến .” Tôi bình thản , những rõ mối quan hệ giữa và Phác Tranh thật sự nhiều, vì cố tình che giấu, chỉ là hết thôi.

 

Còn như tình huống bây giờ, rằng mặc một bộ đồ ngủ xuất hiện trong nhà của một đàn ông thì sẽ ý nghĩa thế nào, chí ít cũng đến chín mươi chín phần trăm sẽ nghiêng theo ý .

 

Phác Tranh chen : “À , An Kiệt...”

 

“Phác Tranh, em đói , gì ăn ?”

 

Phác Tranh liếc , “Có, đợi chút”, giải thích gì thêm, liền nhà bếp. Anh luôn là hiểu ý .

 

“Sao em ở đây?” Diệp Lận theo bóng của Phác Tranh, hỏi.

 

“Không chỗ ở.” Tôi bước đến bàn ăn, rót một ly nước uống.

 

“Đừng với là dinh thự rộng lớn của nhà họ Giản lấy một căn phòng trống cho em trú ngụ đấy nhé!”

 

Ngón tay run lên, suýt chút nữa thì đánh rơi ly nước.

 

“Không khát thì cần uống quá nhiều nước.” Anh chau mày, đó nở một nụ gượng gạo, “Đi Pháp sáu năm, cuối cùng cũng đường về .”

 

Tôi chỉ uống nước mà gì.

 

“Anh còn tưởng em ở bên đó luôn cơ. Sao? Sau nhiều năm tu nghiệp ở nước ngoài, cuối cùng đại tiểu thư nhà họ Giản công thành danh toại về phục vụ quê hương đấy ?” Thấy phản ứng gì, khẩu khí của vẻ hài lòng.

 

“Em còn nghiệp, dám đến chuyện phục vụ quê hương.” Không trả lời thì thật lép vế, cho nên chọn một câu vô thưởng vô phạt để trả lời lấy lệ.

 

“Em sẽ sang bên đó chứ?”

 

“ừ.”

 

Anh liếc , bồng nhiên ném tập tài liệu xuống bàn , “Nói với Phác Tranh đây.”

 

“Được.” Tôi chẳng để ý đến phản ứng bất thường của , cũng chẳng ý định lên tiễn biệt.

 

“Được ư? Ờ, cũng thôi. , thời gian thì qua ăn bữa cơm, Á Lợi nhớ em đấy!” Nói mở cửa, rời .

 

Chiếc cốc thủy tinh trong tay cuối cùng cũng rớt xuống đất, vỡ tan tành.

 

“Anh và thỉnh thoảng cũng liên lạc với . Cậu đang mua nhà, là lĩnh vực chuyên môn của , nên gần đây qua thường xuyên hơn.” Phác Tranh từ phòng bếp bước , đặt đồ ăn sáng xuống, lấy chổi và xẻng quét dọn những mảnh vỡ sàn nhà. “Anh cứ nghĩ em sẽ ngủ đến chiều, xin , An Kiệt.”

 

“Làm vỡ mất chiếc cốc thủy tinh của , Phác Tranh.” Tôi kéo khay đồ ăn , bắt đầu “nạp năng lượng”.

Loading...