Sau Ly Hôn, Vệ Sỹ Kiêm Chồng Cũ Trở Thành Tài Phiệt - Chương 76
Cập nhật lúc: 2024-09-10 20:58:43
Lượt xem: 10
Một tiếng ve kêu rồi lại một tiếng ve kêu vang lên từ đằng xa, dưới ánh trăng, những luống rau trong vườn dường như cũng chẳng khác gì ban ngày.
Một đêm hè tươi đẹp và yên bình.
Bất giác, Chu Nghiên Xuyên cảm thấy như mình nhìn thấy bóng dáng Chiến đại tiểu thư đang đi đi lại lại trong vườn rau, không ngừng chụp ảnh.
“Chu Nghiên Xuyên Chu Nghiên Xuyên, anh mau lại đây nói cho tôi biết, đây là rau gì?”
“Hả, cái này cũng là rau à? Vừa nãy tôi còn tưởng là cỏ đấy.”
“Anh Chu đỉnh quá đi, sao anh cái gì cũng biết vậy? Em yêu anh c.h.ế.t mất, hihi!”
“Cái này, cái này, chính là củ cải đỏ này, anh Chu mau lên, anh chụp giúp tôi một bức ảnh tôi đang nhổ nó, tôi muốn đăng lên vòng bạn bè.”
“Á! Ở đây thật sự có rắn à? Nhưng mà cũng không sợ đâu, có anh Chu vạn năng ở đây, tôi cái gì cũng không sợ!”
“…”
Chiến đại tiểu thư dù đi đến đâu cũng đều rực rỡ và xinh đẹp như vậy, chỉ một buổi chiều, cả khu vườn đều tràn ngập tiếng cười như chuông bạc của cô ấy, còn có câu nói của cô ấy rằng có anh Chu thì cái gì cũng được, cái gì cũng được.
Hồi thần, Chu Nghiên Xuyên lãnh đạm mở đôi môi mỏng, “Tôi sẽ không yêu người mình bảo vệ.”
Chương 41 Anh ta muốn Chiến đại tiểu thư nhà tan cửa nát, muốn Chiến Kiến Đông c.h.ế.t không toàn thây
Hồi thần, Chu Nghiên Xuyên lãnh đạm mở đôi môi mỏng, “Tôi sẽ không yêu người mình bảo vệ.”
Sẽ không yêu người mình bảo vệ, càng không thể yêu con mồi của mình.
Giọng nói trầm thấp, mạnh mẽ khiến cô gái sững người, một lúc sau mới không chắc chắn hỏi lại, “…Anh Hoắc, anh thật sự sẽ không yêu Chiến tiểu thư sao?”
“Lộ Nhi,” Giọng Chu Nghiên Xuyên lạnh đi, “Anh rất tỉnh táo, anh biết mình đang làm gì.”
Nói xong, không đợi bên kia nói thêm gì, anh liền dứt khoát cúp máy.
Sau đó, cứ thế lặng lẽ đứng tại chỗ hút hết điếu thuốc rồi mới quay người trở về phòng ngủ.
Ngày hôm sau.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/sau-ly-hon-ve-sy-kiem-chong-cu-tro-thanh-tai-phiet/chuong-76.html.]
Chiến đại tiểu thư hoàn toàn bị đánh thức bởi tiếng gọi liên tục của Chu Nghiên Xuyên, cô vốn đã có tật ngủ nướng, tối qua lại ngủ muộn, chưa ngủ đủ giấc nên càng thêm khó chịu.
Lúc bị anh bế đi rửa mặt, cô vẫn còn nhắm chặt mắt, hờn dỗi bảo anh buộc tóc giúp mình, Chu Nghiên Xuyên nhìn mái tóc dài rối bù vì cô giận dỗi, lại nhìn gương mặt nhỏ nhắn mè nheo của cô, thản nhiên nói với cô mấy chữ, “Hình như đại tiểu thư quên mất hôm nay phải đi chùa?”
Đi chùa?
Chiến đại tiểu thư lập tức mở to mắt, đúng rồi, sao cô lại quên mất chuyện này, hơn nữa tối qua trước khi ngủ cô tự nói với mình rằng hôm nay cô phải ăn mặc theo phong cách thanh tân một chút.
“Được rồi, vậy bây giờ không cần anh Chu giúp nữa, ra ngoài đợi tôi đi.”
“…”
Mười lăm phút sau.
Chu Nghiên Xuyên vừa định đẩy cửa vào thì một bóng người màu xanh non đã lọt vào tầm mắt anh.
Cô gái trẻ thích mặc váy áo đủ màu sắc xinh đẹp, hôm nay lại hiếm khi mặc một chiếc áo phông màu xanh non, bên dưới là quần jean lửng màu xanh nhạt, chân đi giày thể thao màu trắng của một thương hiệu nổi tiếng, mái tóc xoăn màu nâu trà bồng bềnh được cô cột thành kiểu đuôi ngựa cao đơn giản mà đẹp mắt.
Cách ăn mặc rất tươi tắn và nổi bật, giống như một con người khác so với ngày thường.
Nhưng vẫn tinh tế và cao quý như vậy.
Ăn sáng xong, lưu luyến tạm biệt bà cụ, hai người lên đường đi chùa.
Nhìn ngôi làng ngày càng xa, Chiến Cảnh Hi bỗng dưng cảm thấy không nỡ, “Chu Nghiên Xuyên,”
Cô chớp chớp mắt nhìn người đàn ông trên ghế lái, “Hay là chúng ta già rồi thì về quê anh dưỡng lão nhé?”
Người đàn ông liếc nhìn cô, “Cô chắc chứ?”
“Ừm, tôi khá thích nơi này, còn có bà cụ này, tôi cũng rất thích.” Nghĩ đến ánh mắt gần như sắp rơi lệ của bà cụ lúc nãy, trong lòng cô có chút chua xót, “Bà cụ này hồi nhỏ chắc chắn đã đối xử với anh rất rất tốt.”
Chu Nghiên Xuyên mấp máy môi, muốn nói gì đó nhưng cuối cùng lại không nói ra.
Bà cụ này, đối với Chu Nghiên Xuyên, đâu chỉ là rất rất tốt.
Chưa đầy hai tiếng đồng hồ, xe đã đến chùa, không phải ngày gì đặc biệt, lại là mùa hè nóng nực, gần như không có ai, nhưng nhìn những cửa hàng gần như không còn chỗ trống xung quanh, có thể thấy nơi này quả thực rất linh thiêng.