"... Có lẽ ." Lục An với giọng điệu chắc chắn.
Nghĩ đến những chuyện xảy trong những ngày qua, Chiến Cảnh Hi mệt mỏi day day mi tâm, "Lục An, bây giờ duy nhất thể tin tưởng bên cạnh chỉ thôi, trong chuyện của bố , chú út và nhị thúc rõ ràng là về phía Chu Nghiên Xuyên, còn , cũng còn thể chống đỡ bao lâu nữa, nên, bây giờ, nhân lúc còn tỉnh táo, nhờ giúp một việc."
"Đại tiểu thư!" Lục An lo lắng gọi cô, "Cô gì?"
"..."
Sau khi rõ chuyện với Lục An, Chiến Cảnh Hi đột nhiên cảm thấy nhẹ nhõm. Cô đến nhà hàng yêu thích ở trung tâm thành phố ăn uống no nê mới về căn hộ ở Phong Lâm.
6 giờ tối mùa đông, trời tối đen, cô sợ bóng tối, cửa theo bản năng định bật đèn, nhưng ngón tay còn chạm công tắc thì giọng trầm ấm của Chu Nghiên Xuyên vang lên từ phía cửa sổ sát đất.
Anh đang gọi điện thoại, chuyện công ty.
Giống hệt như tư thế và giọng điệu của ở thị trấn Bình Vũ ngày hôm đó, nhưng Chiến Cảnh Hi cảm thấy như trải qua hàng thế kỷ.
Cô yên tại chỗ, lặng lẽ khuôn mặt góc cạnh của , cuối cùng ánh mắt dừng tấm lưng rộng lớn của .
Đã từng một thời gian dài, cô thích nhất là cõng.
Bởi vì tấm lưng của thực sự mang cho cô cảm giác an . Khi du lịch ở Tây Ban Nha và tham gia lễ hội âm nhạc địa phương, vì cô thấp bé nên tầm luôn che khuất, liền năn nỉ cho cô cưỡi ngựa. Ban đầu cô tưởng một đàn ông lạnh lùng và tự trọng cao như chắc chắn sẽ đồng ý, ngờ cô chỉ cần nũng một chút là đồng ý.
Hôm đó, cô thực sự cổ lâu, đó, khi hỏi mệt , trả lời như thế nào nhỉ?
"Đại tiểu thư nhẹ."
"Thật ?"
"Ừ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-ly-hon-ve-sy-kiem-chong-cu-tro-thanh-tai-phiet/chuong-202.html.]
"Vậy em còn cưỡi nữa!"
"..."
Hình ảnh chợt đổi, là cảnh tượng bóp cổ cô đầy căm hận trong quán cà phê hôm đó, hận thể bóp c.h.ế.t cô ngay tại chỗ.
Cô và Chu bảo tiêu, bọn họ, biến thành thế ?
Lúc , Chu Nghiên Xuyên dường như nhận điều gì đó liền đầu , ánh mắt hai bất ngờ chạm giữa trung.
Chiến Cảnh Hi né tránh, cứ như , một lúc , cô bước từng bước về phía .
Vừa lúc Chu Nghiên Xuyên cũng kết thúc cuộc gọi, cô bước tới với vẻ mặt vô cảm.
Đã đến giờ tan tầm, trời lạnh, lầu là bóng dáng vội vã chạy chung cư.
Thỉnh thoảng cũng vài cặp đôi trẻ tuổi mật dựa thong thả bước , tầng mười hai tính là quá cao, nhưng cũng rõ cũng thấy họ đang gì khi dựa sát , nhưng nụ ngọt ngào môi họ, Chiến Cảnh Hi đoán rằng họ đang những lời yêu đương mật.
Bởi vì cách đây lâu, cô và Chu bảo tiêu của cô cũng như .
Sự im lặng vô tận lan tỏa giữa hai , cả căn hộ yên tĩnh đến mức thể thấy tiếng kim rơi.
Mãi cho đến khi trời tối hẳn, còn thấy gì nữa, Chiến Cảnh Hi mới thu hồi ánh mắt.
"Chu Nghiên Xuyên," cô cụp mắt xuống, ngón tay cái liên tục xoa xoa vết kim tiêm, "Việc Trương Tề mất tích ở Las Vegas là do sắp đặt ?"
Nghe , đàn ông im lặng hồi lâu mới liếc cô, đôi môi mỏng từ từ mở , "Đại tiểu thư cảm thấy là thì chính là ."
"Hừ." Chiến Cảnh Hi khẩy một tiếng, đó, cô ngẩng đầu lên, đôi mắt mèo long lanh chằm chằm , "Em đoán cũng sống nổi nữa, ?"
Không đợi Chu Nghiên Xuyên trả lời, cô tiếp tục , "Anh trả thù chuyện của nhà em, Trương Tề tham gia đúng ? Còn những cổ đông cũ đuổi , những mà em gọi là chú bác đó, kỳ thực họ cũng phạm sai lầm gì lớn, đuổi họ khỏi công ty chỉ là bước đầu tiên, kết cục của họ sẽ giống như Trương Tề, bởi vì họ đều ít nhiều gì cũng tham gia đúng ?"