Dừng một chút, : "Tuy nhiên, nếu cảm thấy , Đại tiểu thư cũng cảm thấy , thì thể chọn , cháu đều ."
Sắc mặt lúc mới giãn một chút.
bàn tay Chiến lão gia nắm cây gậy vẫn hề thả lỏng, ánh mắt ông dịu dàng cô cháu gái yêu quý nãy giờ gì: "Nói thì đây là chuyện cả đời của Cảnh Hi, cháu thấy ?"
Đôi mắt long lanh , Chiến Cảnh Hi trả lời mà hỏi ngược : "Ông nội, bố , còn cả , cháu hỏi, ngày sinh nhật 22 tuổi của cháu vấn đề gì ?"
Cô tuy ngốc, nhưng cũng Chu Nghiên Xuyên cho giật , dù đây hai từng đến chuyện đám cưới, cô cứ tưởng từng nghĩ đến, ngờ tính toán cả ngày . cô cũng cảm nhận rõ ràng bầu khí và cảm xúc kỳ lạ của .
Chiến Kiến Đông và Phương Tâm Dung liếc đầy áy náy, lúc giọng già nua của Chiến lão gia vang lên.
"Sinh nhật của cháu thôi mà, thể vấn đề gì, chúng chỉ là cảm thấy bất ngờ." Ông chậm rãi , "Ban đầu Nghiên Xuyên sớm một chút, chúng cứ nghĩ là ý là trong vòng hai ba tháng , ngờ đến tận năm ."
Nghĩ như , hình như cũng lý.
Chiến Cảnh Hi trầm ngâm Chiến Cảnh Chi cũng đang , chậm rãi gật đầu: "Chuyện , đợi cháu hỏi Noãn Noãn sẽ với ."
Mọi , ...
nghĩ đến việc từ nhỏ cô thích bám lấy Tô Noãn Noãn, nên cũng ai hỏi thêm gì nữa.
Bữa tối kết thúc, đều chuyển đến phòng khách.
Chiến lão gia đang định kiếm cớ thư phòng, thì quản gia Chung tới: "Chủ tịch, Phó đến ."
"Hả?" Chiến lão gia ngoài trời, "Là Phó Viễn Hàng ? Sao giờ đến đây?"
Còn Chiến Cảnh Hi thì thấy cái tên Phó Viễn Hàng liền cảm thấy bất an, ông nội vốn chút ý kiến về chuyện của cô và Chu Nghiên Xuyên, chỉ là do chuyện , hoặc là do chuyện của Noãn Noãn đó, nên so đo nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-ly-hon-ve-sy-kiem-chong-cu-tro-thanh-tai-phiet/chuong-131.html.]
nếu ông chuyện ở thị trấn Bình Vũ, cô đỡ d.a.o cho Chu Nghiên Xuyên nhập viện, ông nổi giận đánh Chu Nghiên Xuyên, thậm chí bắt họ ly hôn mới lạ!
Còn Chu Nghiên Xuyên, khi thấy Phó Viễn Hàng đến, lông mày khẽ nhíu một cách khó nhận .
Lúc , Phó Viễn Hàng quản gia Chung dẫn phòng khách, phần lớn thời gian, ở nơi , quản gia Chung đều trực tiếp đại diện cho Chiến lão gia.
Vì , cách ông khách sáo và thiết với Phó Viễn Hàng như , thể thấy Phó Viễn Hàng đầu tiên đến đây.
lẽ cũng ngờ rằng tối nay nhiều ở Chiến gia như .
"Giờ còn đến chỗ lão già , ăn cơm ?" Chiến lão gia mời xuống.
Phó Viễn Hàng mỉm nho nhã, đưa chiếc túi tay đến mặt Chiến lão gia: "Cháu ăn ạ. Mấy hôm cháu tình cờ thấy một chiếc nghiên mực khá , ông thích, nên cháu mang đến tặng ông."
"Ồ?" Chiến lão gia bất ngờ vui mừng, vội vàng mở xem, ông là sành chơi, liếc mắt một cái nhận nó hề rẻ, "Đẹp đấy! Cháu thật lòng."
Phó Viễn Hàng cúi đầu mỉm , cảm nhận ánh mắt , ngẩng lên, quả nhiên, Chiến đại tiểu thư đang chằm chằm.
Sắc mặt cô hơn gặp nhiều, ánh đèn sáng, bộ váy đỏ càng tôn lên vẻ rực rỡ, đó như một nàng công chúa hảo.
Anh theo thói quen đẩy gọng kính, khóe môi nở nụ ôn hòa: "Chiến tiểu thư."
Chiến Cảnh Hi lịch sự mỉm : "Phó ."
Chiến lão gia kinh ngạc hai : "Sao , hai đứa quen ?"
Sợ Phó Viễn Hàng đến chuyện ở bệnh viện, Chiến Cảnh Hi vội vàng lên tiếng : "Mấy tháng trời mưa, giúp cháu hai ."
"À, ." Chiến lão gia Phó Viễn Hàng với ánh mắt đầy ẩn ý, nhưng ngay đó ông như nghĩ đến điều gì, liếc Chu Nghiên Xuyên đang bên cạnh.
Một nho nhã nội tâm.