Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Làm Giàu Ở Thập Niên 80 - Chương 627: Thể chất hút thị phi

Cập nhật lúc: 2025-12-05 16:14:19
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Ăn xong bữa cơm, ngoại trừ lúc đầu gọi món và lên món, Chu Thừa Sâm còn chú ý đến con gái bà nữa, chỉ trò chuyện với cha Nguyễn và cha Giang.

 

Ba đều là trong cơ quan nhà nước, chủ đề chuyện khá hợp .

 

Ngược là con gái bà, lén vài .

 

Mẹ nào con nấy, Nguyễn bắt đầu thấy lo lắng.

 

Chu Thừa Sâm tuổi kết hôn .

 

Xem Chu Thừa Lỗi con cái sinh ba đứa, thể kết hôn ?

 

Mẹ Nguyễn thương con gái , đau lòng vì đường tình duyên của con gái lận đận, yêu đương với đầu tiên dọa sợ, bao nhiêu năm nay đều từ chối yêu đương, còn buộc rời xa quê hương.

 

May mắn vợ chồng em chồng chuyển công tác đến bên , cũng coi như bên cạnh.

 

Mới yên hai năm, ngờ gã chạy , tìm đến đây!

 

Thật sự hù c.h.ế.t bà, nhất định bảo bệnh viện giám sát chặt chẽ , đừng để chạy nữa.

 

Chỉ là nửa đời của con gái bao giờ mới nơi nương tựa?

 

Vẫn nhanh chóng kết hôn, mới thể thoát khỏi quả b.o.m hẹn giờ .

 

Mẹ Nguyễn thấy con gái thoáng qua Chu Thừa Sâm, càng thêm lo lắng.

 

Về Kinh Thị, vẫn tìm đối tượng cho con gái thôi.

 

Ăn trưa xong, Giang Hạ và Chu Thừa Lỗi, Trương Phức Nghiên và Giang Đông liền xuất phát sân bay.

 

Chu Thừa Sâm lái xe đưa họ , đưa xong mới lái xe về, xe máy để ở thành phố.

 

Cha Chu định hai ngày vẫn ở thành phố, ông đến xưởng may xem, tiếng đồng vàng rơi leng keng.

 

Xe máy đến lúc đó ông sẽ lái về nhà.

 

Vì cha Nguyễn Đường cùng chuyến bay với nhóm Giang Hạ, cho nên cũng xe Giang Hạ cùng sân bay.

 

Nguyễn Đường cũng cùng.

 

Chu Thừa Sâm và Nguyễn Đường cùng đợi họ thủ tục lên máy bay xong mới rời khỏi đại sảnh.

 

Tuy cha Nguyễn Đường cùng chuyến bay với nhóm Giang Hạ, nhưng vị trí cách khá xa.

 

Sau khi tìm chỗ xuống, Nguyễn hỏi cha Nguyễn: "Ông thấy đồng chí Chu Thừa Sâm thế nào?"

 

Cha Nguyễn thói quen ngủ trưa, nhận tin tức vợ chồng họ tối qua suốt đêm đến đây, cả đêm gần như ngủ, giờ là lúc cha Nguyễn buồn ngủ nhất, ông nghĩ nhiều, theo bản năng trả lời một câu: "Không tồi, học thức, tầm , tiền đồ."

 

Mẹ Nguyễn còn hỏi gì đó, thấy ông nhắm mắt dưỡng thần thì thôi.

 

Lúc Nguyễn và Cao Khiết cùng vệ sinh, từ chỗ Cao Khiết rằng Chu Thừa Sâm ly hôn, còn đang nuôi một cô con gái.

 

Nói thật, bà con gái chút thích Chu Thừa Sâm, trong lòng Nguyễn chút để ý chuyện đối phương từng ly hôn, còn đèo bòng thêm đứa con gái.

 

Bà tin rằng bất kỳ nào cũng thể để ý!

 

Con gái tuy từng yêu đương, nhưng từng kết hôn, xinh giỏi giang, cô con gái ưu tú như bà cảm thấy chỉ đàn ông ưu tú mới xứng đôi.

 

con gái 26 tuổi, nam đồng chí cùng tuổi bên cạnh tám chín phần mười đều kết hôn.

 

Tìm ít tuổi hơn thì con gái thích kém tuổi , tìm cùng tuổi hoặc lớn hơn, nhưng chẳng mấy vợ.

 

Cho dù gặp , những đó ngay cả bà còn chẳng ưng, càng tiện giới thiệu cho con gái.

 

Hiện tại đúng là cao tới thấp xong!

 

Mẹ Nguyễn bầu trời xanh, những đám mây trắng cứ rối rắm suốt cả chặng đường.

 

Mãi đến khi thấy máy bay cất cánh, Chu Thừa Sâm và Nguyễn Đường mới lái xe rời khỏi sân bay.

 

Trên đường lái xe về, chỉ Chu Thừa Sâm và Nguyễn Đường hai chung một xe.

 

Chu Thừa Sâm hỏi Nguyễn Đường: "Về nhà về bệnh viện?"

 

"Về nhà, hôm nay nghỉ." Nguyễn Đường trả lời một câu.

 

Chu Thừa Sâm nhận câu trả lời, đưa cô , liền chuyện nữa, nghiêm túc lái xe.

 

Chỉ cần Nguyễn Đường gì, Chu Thừa Sâm tuyệt đối sẽ chủ động thêm một câu vô nghĩa nào.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-toi-lam-giau-o-thap-nien-80/chuong-627-the-chat-hut-thi-phi.html.]

 

Đêm đó cùng ăn mì, cũng câu nào.

 

Trầm mặc vài giây, Nguyễn Đường đầu thoáng qua quầng thâm mắt của , hỏi: "Anh bôi t.h.u.ố.c quanh mắt ?"

 

Không bôi, chút thương tích mấy ngày là khỏi, tại bôi thuốc? Chu Thừa Sâm sợ nhất bác sĩ hỏi đông hỏi tây liền : "Bôi ."

 

Nguyễn Đường: "Bôi t.h.u.ố.c thì màu quầng thâm mắt của nhạt hơn chút chứ, t.h.u.ố.c bệnh viện kê hiệu quả kém thế ."

 

Chu Thừa Sâm: "..."

 

Thế cũng ?

 

Cô rốt cuộc là bác sĩ nhi khoa bác sĩ ngoại khoa ?

 

"Bôi mấy ?"

 

Cô thần thánh như , Chu Thừa Sâm nào còn dám bừa: "Một , chính là ở bệnh viện đó."

 

Nguyễn Đường: "..."

 

Rất , còn thành thật!

 

Quả thực là cao thủ dối qua loa.

 

Xe chạy đến lầu khu tập thể Nguyễn Đường ở.

 

Chu Thừa Sâm xuống xe, định đưa cô lên lầu.

 

Nguyễn Đường thấy thế liền : " tự lên là ."

 

Chu Thừa Sâm: "Không ngại thêm vài bước ."

 

Xét thấy mỗi gặp Nguyễn Đường, cô đều gặp chút sự cố, Chu Thừa Sâm cảm thấy cô thể chất xui xẻo, cho nên dứt khoát đưa cô lên lầu, ngại thêm vài bước, đưa cô an về đến nhà.

 

Nguyễn Đường xong liền : "Cũng , để bôi t.h.u.ố.c cho ! thấy về nhà cũng chẳng chịu bôi t.h.u.ố.c ."

 

Chu Thừa Sâm: "..."

 

Đây tính là bệnh nghề nghiệp của bác sĩ ? Thấy bệnh nhân là ngứa nghề?

 

Hai đang định lên lầu, Cao Khiết vội vã chạy tới, ngăn hai : "Khoan hãy lên! Cô nghi Phùng Bỉnh đến ."

 

Chu Thừa Sâm phát hiện sắc mặt Nguyễn Đường trong nháy mắt trắng bệch.

 

Không ngờ, Nguyễn Đường thực sự hút thị phi.

 

Anh liền : "Không , lên xem thử. Mọi đợi ở đây."

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

Cao Khiết kéo Chu Thừa Sâm : "Khoan , A Sâm, cháu thể giúp cô và Tiểu Đường một việc ?"

 

Cao Khiết ăn cơm xong, một chuyến đến bệnh viện mới Phùng Bỉnh đến bệnh viện, bà lập tức qua đây đợi Nguyễn Đường về.

 

"Cô , giúp cháu nhất định giúp."

 

"Lát nữa, cháu đóng giả yêu Tiểu Đường một chút nhé!"

 

Chu Thừa Sâm: "..."

 

Cái thể giúp ?

 

Cao Khiết: "Cô chuyện khó cháu, nhưng sự việc đột ngột, cô cũng tìm ai hơn để giúp diễn vở kịch . nếu cháu thực sự tiện thì cũng ."

 

Chu Thừa Sâm: "..."

 

"Tiểu Đường, là cháu đừng về nhà vội, cứ ở nhà cô , ngày mai cô đến bệnh viện tìm một bác sĩ..."

 

Lúc Phùng Bỉnh chạy xuống: "Tiểu Đường!"

 

thấy Nguyễn Đường lập tức lao về phía Nguyễn Đường.

 

Nguyễn Đường sợ hãi theo bản năng lùi phía , chân trẹo một cái.

 

Chu Thừa Sâm ở ngay cô, đỡ cô một chút.

 

Mẹ Phùng Bỉnh dừng , Nguyễn Đường, đỏ hoe mắt : "Tiểu Đường, A Bỉnh thật lòng thích cháu, bác cũng thích cháu. Bác đảm bảo cháu gả cho nó, sẽ bao giờ xảy chuyện như nữa. Bác sẽ trông chừng nó, đảm bảo để nó đ.á.n.h cháu! Cháu mà, bác vẫn luôn coi cháu như con gái ruột! Còn hơn cả với A Bỉnh. Hơn nữa A Bỉnh thực sự bệnh, nó chỉ là quá yêu cháu, quá để ý cháu thôi! Chỉ cần cháu gả cho nó là sẽ nữa. Cháu cũng bác chỉ Phùng Bỉnh là con trai, cháu gả cho nó, nhà cửa trong nhà, tiền tiết kiệm của bác đều là của cháu."

 

Mẹ Phùng Bỉnh trong lòng sốt ruột, năng lộn xộn một tràng dài.

 

Chu Thừa Sâm đưa tay chắn mặt Nguyễn Đường, cho đối phương cơ hội đến gần cô, lạnh lùng : "Phiền bà rời ngay lập tức, đừng đến quấy rầy đồng chí Nguyễn nữa, nếu báo công an!"

Loading...