SAU KHI XUYÊN SÁCH TA TRỞ THÀNH KẺ NGHIỆN CON - 1

Cập nhật lúc: 2025-10-30 04:57:38
Lượt xem: 167

Quả nhiên hài tử.

Lại còn luôn một đôi!

Trong nguyên tác, con trai Cảnh Thần Hạo, hiện mười bốn tuổi, mười năm trở thành giặc phản nghịch.

Con gái Cảnh Như Sơ, hiện mười tuổi, mười năm là yêu cơ họa quốc.

Hai trong ngoài cấu kết, gây nên một trận m.á.u chảy đầu rơi cho nước Kì.

Sơn hà tan tác, thây chất thành gò...

Mà sự sa ngã của hai hài tử, đều là bởi kế mẫu độc ác .

Nguyên chủ quá tàn độc, đến nỗi Lão Thiên Gia cũng đành lòng.

Thế là, Thiên Lôi đ.á.n.h trúng.

Giờ đây chỉ cần động đậy một chút, liền đau nhức thấu tận xương tủy.

"Mẫu , chứ?" Cảnh Như Sơ sợ hãi, run rẩy .

Da thịt trắng trẻo, ánh mắt trong như nước suối.

là hình ảnh nữ nhi mà hằng mong ước.

Ta cố nén vết thương đau đớn, xoa đầu nó: "Như Sơ đừng sợ, nương cả..."

Cảnh Như Sơ theo bản năng rụt đầu , nhưng thấy sắc mặt , đành cứng cổ yên.

Trưởng làng khẩy:

 "Lần đ.á.n.h đừng cầu cứu chúng , Cảnh Như Sơ, đây đều là quả báo ngươi tự rước lấy!"

"Con thể bỏ mặc , là mẫu của con và ca ca..."

Đứa trẻ thật sự hiền lành mềm yếu bao.

Ta khỏi cảm thấy xúc động.

Thiếu niên quần áo rách nát bay nhanh tới, thấy vẫn còn đất, ánh mắt vốn lo lắng lập tức trở nên lãnh đạm.

"Họ sét đ.á.n.h c.h.ế.t ."

Là Cảnh Thần Hạo.

Dù là thiếu niên luyện võ, nhưng da dẻ trắng ngần, dung mạo tuyệt mỹ.

Đẹp hơn cả những gì sách miêu tả.

đứa trẻ những quần áo tả tơi, mặt còn một vết bầm tím, khóe miệng cũng sưng lên.

Ta đưa tay, xem xét vết thương của Cảnh Thần Hạo, run lên bần bật, lùi một bước.

Cũng như , lời dám mạo phạm, nhưng cơ thể thành thật che giấu.

Việc để hai hài tử xua tan thành kiến về , e rằng còn trăm bề gian khó.

Cảnh Thần Hạo móc từ trong tay áo hai lượng bạc vụn, cung kính dâng lên.

"Mẫu , đây là tiền con kiếm hôm nay."

Ta còn kịp mở lời, đám đông rộ lên những tiếng rủa xả.

"Lạc Vân Thư, ngươi bắt Cảnh Thần Hạo tham gia giác đấu ? Nó mới 14 tuổi thôi!"

"Bản thì chỉ ăn, chẳng , bắt con trai bán mạng, con gái mua vui; lòng độc phụ bằng sắt đá ?"

"Kế mẫu nào xót con, hai hài tử nhà họ Cảnh thật đáng thương..."

Cảnh Thần Hạo màng lời ngoài, một tay kéo , một tay kéo .

"Chúng về nhà!"

Ái tử của thương xót , các ngươi phục ?

Ta ném cho dân làng một ánh mắt đầy vẻ đắc ý.

Trưởng làng sốt ruột:

"Cảnh Thần Hạo, độc phụ sớm muộn gì cũng hại c.h.ế.t ngươi!"

Trong sân viện tiêu điều, lá cây rụng đầy mặt đất.

Cảnh Như Sơ hiểu chuyện cầm chổi quét dọn.

Cảnh Thần Hạo thì về phía nhà bếp.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-ta-tro-thanh-ke-nghien-con/1.html.]

Ta kéo :

 "Vết thương sưng tấy, thoa bạch dược, e là sẽ nhiễm độc."

Cậu lạnh lùng rụt tay , dù mặt ngoài vẫn giữ thể diện cho .

"Không c.h.ế.t ."

Vô tình ngoảnh , phát hiện bàn phía một lọ bạch dược.

Rõ ràng nãy bàn trống !

Chẳng lẽ...

Ta thăm dò thêm một câu:

 "Nếu thêm chút song lục phân để giảm đau thì mấy."

Trong chớp mắt, bàn quả nhiên xuất hiện một hộp song lục phân.

Thì , xuyên mang theo gian càn khôn!

Nói cách khác, dù ở thời cổ đại , d.ư.ợ.c liệu tây d.ư.ợ.c đều thể nhấc tay là ngay.

Điều quá đỗi .

Ta dùng sức nắm chặt cánh tay Cảnh Thần Hạo.

"Nhất định bôi thuốc!"

"A..."

Cơn đau khiến kìm nhíu chặt mày.

Ta x.é to.ạc tay áo rách nát của xem, cả cánh tay đầy những vết thương xanh tím chằng chịt.

💥Hi ! Bạn đang đọc truyện của nhà dịch Mây Trên Núi.
💥Follows Fanpage FB ( Mây Trên Núi ) để nhận thông báo ngay khi có truyện mới nhé!

"Là kẻ thất nhân tính nào đ.á.n.h con nông nỗi ?"

Ánh mắt Cảnh Thần Hạo lạnh băng.

"Là ."

Kế mẫu độc ác thật là!

Cảnh Thần Hạo thể kiếm bạc từ võ đài giác đấu, nhưng từng vung nắm đ.ấ.m về phía nàng .

Nàng thể nhẫn tâm đ.á.n.h đập hài tử như ?

Hành nghề y mười mấy năm, căm ghét nhất là thấy những nỗi khổ trần gian .

Mắt đỏ hoe, cổ họng như thứ gì chặn , khó chịu vô cùng.

Cảnh Thần Hạo khắp đều là vết thương.

Nơi xương bả vai, vết sẹo cũ ăn sâu tận xương, vẫn còn rỉ m.á.u mủ...

Cậu mới mười bốn tuổi thôi!

Ta nén nữa, nước mắt tuôn rơi.

Nguyên chủ giỏi nhất là dùng đạo đức ràng buộc , thường xuyên lóc t.h.ả.m thiết dỗ dành con trai kiếm tiền, để nàng lấy đ.á.n.h bạc.

Cảnh Thần Hạo tưởng giở trò cũ, c.ắ.n răng

"... Con nhiều lắm chỉ thể đ.á.n.h thêm một trận nữa."

Bị thương đến mức , mà vẫn bán mạng cho kế.

"Sau , tuyệt đối đ.á.n.h nữa!"

Tay run rẩy khi thoa thuốc.

Bị nguyên chủ cho tức giận.

Ta chỉ loáng thoáng nhớ nội dung trong nguyên tác, trong đầu nhiều ký ức của nguyên chủ.

Không nàng còn những chuyện quá đáng nào với hai hài tử nữa.

"Sau sẽ kiếm tiền nuôi dưỡng các con, cho phép con ngoài liều mạng nữa!" Giọng đầy vẻ độc đoán.

"Người suốt ngày đòi tiền con sòng bạc, con đốt hương bái tạ ."

Ánh mắt thiếu niên lóe lên một tia sáng, nhưng nhanh vụt tắt.

Tim dâng lên một cơn đau nhói vô cớ.

Ta đốc thúc Cảnh Thần Hạo uống t.h.u.ố.c song lục phân xong, mới thở phào nhẹ nhõm.

 

Loading...