Sau Khi Xuyên Sách, Ta Mang Không Gian Đi Hành Hạ Kẻ Xấu Và Làm Giàu - Chương 85: ---

Cập nhật lúc: 2025-12-17 13:44:12
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Nhặt hai con gà rừng

 

Liễu Diệu và Đào Nha mới tỉnh ngủ, đầu óc phản ứng còn chậm chạp.

 

Nghe lời , tức khắc trợn to mắt.

 

“Gió ngừng , mưa cũng nhỏ ?”

 

“Thời tiết thế , Dung Dung ngoài lên núi hái hạt dẻ ư?”

 

Hai nàng xong, ngay cả quần áo cũng chẳng kịp khoác, vội vàng chạy cửa. Tô Kiều Kiều thì mỉm :

 

“Vâng, gió ngừng, mưa cũng nhỏ hơn một chút .

 

Đại tỷ lúc ngoài mặc ấm.

 

Có áo khoác lông vũ, khẩu trang, áo mưa và giày da hươu, sẽ lạnh .

 

Trước khi ngoài, Đại tỷ còn nếu hôm nay may mắn, thể tiện tay bắt một con gà rừng, thì tối nay chúng sẽ ăn gà hầm hạt dẻ!”

 

Tô Kiều Kiều từng ăn gà hầm hạt dẻ, những hạt dẻ khi mang về, Đại tỷ cũng cho các nàng ăn.

 

Hôm nay chỉ ăn, mà còn hầm cùng gà rừng, kìm mà nuốt nước bọt.

 

Tay nghề của Đại tỷ giỏi, món nào cũng đặc biệt ngon.

 

Chỉ món gà hầm hạt dẻ rốt cuộc hương vị thế nào, chắc là thể sánh với món thịt kho tàu chăng?

 

Nghĩ , Tô Kiều Kiều vội vàng bước ngoài.

 

Muội quên nhiệm vụ mà Đại tỷ giao cho buổi sáng.

 

Muội học cách ủ giá đỗ, còn cùng Tam tỷ, đào một ít đất đóng băng đắp cạnh hỏa kháng.

 

Đại tỷ , thử xem thể trồng chút rau .

 

Nếu thể trồng , thì sẽ cần lúc nào cũng ăn củ cải, cải trắng và rau khô nữa.

 

Đào Nha và Liễu Diệu để ý đến Tô Kiều Kiều, hai nàng thấy gió bấc ngừng, mưa dường như cũng nhỏ hơn một chút, kìm về nhà xem .

 

Lúc các nàng cũng chẳng bận tâm đến việc ăn uống, khi một cái, liền cực kỳ ăn ý khoác áo tơi, đội mũ nón.

 

Trước khi ngoài, các nàng với Tô Kiều Kiều và Tô Mạn Mạn đang đào đất phía mái hiên:

 

“Kiều Kiều, Mạn Mạn, chúng về nhà đây, tối sẽ !”

 

Tô Mạn Mạn trong tay cầm chiếc cuốc mà Đại tỷ mới mua về, còn kịp dùng, đang sức cày đất.

 

Nghe lời đó, nàng ngẩng đầu các nàng một cái, đó gật đầu tiếp tục bận rộn.

 

Còn Tô Kiều Kiều bên cạnh, cũng cầm chiếc xẻng cao hơn cả , sức đào.

 

Đáng tiếc đất đông cứng quá, sức yếu, căn bản đào nổi.

 

Hoặc thể , ngay cả lớp băng bề mặt cũng đào xuyên qua.

 

Thế nhưng cũng nản lòng, bởi vì Tam tỷ với rằng, nếu thể đào đất, trồng rau giữa mùa đông, thì thể bán nhiều tiền.

 

Đến lúc đó sẽ tính công cho , công chắc chắn sẽ kiếm nhiều hơn hoa cài tóc dây tết.

 

Có động lực , nên dù tay đau rát, Tô Kiều Kiều vẫn tràn đầy khí thế.

 

Còn Tô Cẩm Hồng, lòng giúp đỡ nhưng vết thương lành, thì đang sách trong phòng hỏa kháng của .

 

Bởi vì sáng nay Tô Mạn Mạn với , hy vọng sang năm thể thi đỗ huyện thí, lên phủ thành ứng thí.

 

Các nàng theo, xem Cẩm Huy bây giờ thế nào.

 

Tô Cẩm Hồng kỳ vọng cao cũng nhớ đến đứa em út, nên đành đó, chăm chú ghi nhớ từng chữ trong cuốn sách mà Bách Lý Tranh đưa cho .

 

Khi mệt, sẽ rời mắt khỏi sách, suy nghĩ về việc mẫu qua đời như thế nào.

 

Thời gian trôi qua thật nhanh, trong sự bận rộn của mấy chị em.

 

Tô Dung Dung và Đại Hổ cũng đến ngọn núi mệnh danh là nơi nhiều mãnh thú.

 

Đứng chân núi, nàng tại chỗ, gần như thể nhấc nổi chân.

 

Đôi giày da hươu mà Bách Lý Tranh đưa cho nàng khả năng chống nước cực , nhưng trời vẫn mưa ngừng.

 

Đứng lâu ở một chỗ, nước giày da hươu và nước mưa mặt đất sẽ đông với .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-ta-mang-khong-gian-di-hanh-ha-ke-xau-va-lam-giau/chuong-85.html.]

Suốt chặng đường , nàng nhiều thể nổi, vẫn là nhờ Đại Hổ dùng gậy gỗ kéo nàng .

 

Lúc Đại Hổ thấy băng chân nàng bắt đầu đông cứng, kéo gậy gỗ trong tay, thúc nàng bước thêm hai bước về phía .

 

“Dung Dung cô nương, thôi. Thời tiết , chúng nên lâu ở một chỗ.”

 

Tô Dung Dung ngẩng đầu lên núi, những cây cỏ hoa lá xanh tươi mơn mởn giờ đây đều treo đầy băng tuyết.

 

Nếu là du lịch, thấy cảnh , nàng nhất định sẽ dừng ngắm thật kỹ, tiện thể chụp thêm nhiều ảnh, ghi cảnh hiếm .

 

Đáng tiếc nàng sống ở đây, sự bất tiện do băng tuyết mang khiến nàng tâm trạng thưởng thức.

 

Nghe lời Đại Hổ, nàng hít một thật sâu, đó nhấc chân giậm giậm tại chỗ, đợi băng giày bớt một chút, mới tiếp tục bước về phía .

 

Trên đường , nàng dẫn đường, Đại Hổ kéo nàng về phía cây hạt dẻ.

 

Đến gốc hạt dẻ, nàng những quả hạt dẻ rơi đất, băng bao phủ, trong lòng thầm than tiếc.

 

Sau đó những quả còn cây, thấy may mắn vì hôm nay đến.

 

Nếu , nàng đoán chừng, đợi những lớp băng tan , những quả cây đến lúc đó nhất định sẽ những loài động vật nhỏ ngoài kiếm ăn chén sạch.

 

Là thị vệ bên cạnh Quốc công thế tử, Đại Hổ hành động cực kỳ nhanh nhẹn.

 

Chẳng cần đợi Tô Dung Dung mở lời, nhanh chóng leo lên cây.

 

“Dung Dung cô nương, sẽ hái những quả hạt dẻ cả băng lẫn vỏ cứng ném xuống đất, nàng cứ nhặt bỏ giỏ là .”

 

“Được, cứ ném , sẽ nhặt !”

 

Tô Dung Dung gốc cây đáp một tiếng, đó ánh mắt quanh bốn phía.

 

Nàng xem liệu thể bắt con gà rừng nào mang về .

 

Mặc dù bây giờ trong nhà thiếu thịt, nhưng ngoài một chuyến, nàng đương nhiên hy vọng kiếm càng nhiều thứ càng .

 

Loài gà rừng cần ngủ đông, mỗi ngày đều ngoài kiếm ăn.

 

nàng cũng , thời điểm nhất là sáng sớm khi trời tờ mờ sáng, bây giờ muộn .

 

Chỉ là nàng vẫn ôm tâm lý may mắn, nghĩ lỡ thì ?

 

Lỡ nàng gặp gà rừng đang kiếm ăn, hoặc là tìm thấy tổ gà rừng thì ?

 

Vào những ngày mưa đóng băng thế , gà rừng dễ bắt nhất.

 

Lông ướt và đông cứng, bay lên , mà chạy cũng nhanh .

 

Đại Hổ cây mắt tinh, từ cao xuống, chỉ một cái liếc mắt rõ môi trường xung quanh.

 

Ngay lập tức, ném những quả hạt dẻ đông cứng xuống đất, :

 

“Dung Dung cô nương, về phía đông nam trăm mét, bụi cỏ đông cứng , chắc một tổ gà rừng, nàng tìm thử xem.”

 

Tô Dung Dung vốn đang quanh bốn phía, cũng nghi ngờ gì, trực tiếp theo hướng .

 

Mèo Dịch Truyện

Đến nơi, nàng lập tức thấy lông gà rừng một cụm băng tuyết.

 

Rất thuận lợi, nàng cũng bắt hai con gà rừng.

 

Không, là nhặt hai con gà rừng.

 

Hai con gà rừng trạng thái đều lắm, lông vũ đều ướt và đông cứng thành băng.

 

Tinh thần trông ủ rũ, cảm giác như sắp c.h.ế.t cóng.

 

Tiện thể, còn mấy quả trứng gà rừng đông cứng .

 

Đến khi nàng xách hai con gà rừng về, đất ít hạt dẻ còn dính băng tuyết.

 

Lần Đại Hổ còn gà rừng nữa, khi hái xong một cây, nhanh nhẹn đổi sang cây khác.

 

Tô Dung Dung thì nhặt hết những quả đất bỏ giỏ.

 

Sau khi nhặt xong, nàng ném gà rừng đó, đậy nắp tre , và tiếp tục lang thang xung quanh.

 

Lần , nàng khá xa, đáng tiếc thu hoạch gì.

 

Ước chừng thời gian, khi nàng tiếp tục về, tầm mắt vẫn trái .

 

Kết quả do chuyên tâm, dây leo nào vấp , cả nàng đổ về phía .

 

 

Loading...