Sau Khi Xuyên Sách, Ta Mang Không Gian Đi Hành Hạ Kẻ Xấu Và Làm Giàu - Chương 73: --- Sớm cho ta biết vị trí của mình

Cập nhật lúc: 2025-12-17 13:44:00
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCu4hua

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Con heo rừng nhỏ chính là con lúc nanh cắm trong cây.

 

Trước khi Tô Dung Dung thu gian, Bách Lí Tranh cầm cung tên, b.ắ.n mấy mũi tên mắt nó.

 

Khi nó thoi thóp tàn, Tô Dung Dung thu gian.

 

Bây giờ thả , vẫn c.h.ế.t hẳn, nhưng cũng còn sức chiến đấu.

 

Bách Lí Tranh đáp lời, mà là ngay lập tức ném áo khoác của xuống mưa.

 

Sau đó vươn tay hứng một chút nước mưa, tới ướt tóc mái của Tô Dung Dung.

 

Tô Dung Dung lập tức phản ứng , liền bước về phía hai bước.

 

Sau khi dính một chút mưa, lập tức về mái hiên chỗ dột quá nghiêm trọng.

 

Đợi nàng xong tất cả, Bách Lí Tranh hiệu một chút về đôi giày của nàng.

 

Đợi đến khi nàng cả giày lẫn ống quần đều ướt sũng, mới : "Có heo rừng, gà rừng, thỏ rừng mỗi loại lấy một con, cộng thêm những cành hạt dẻ , hẳn là tạm ."

 

Tô Dung Dung gật đầu: "Được, cứ . Để cảm thấy, chúng lúc đầu lên núi săn, đ.á.n.h gà rừng, thỏ rừng.

 

Sau đó gặp hạt dẻ , túi, thể mang về, chỉ thể chặt cành kéo .

 

Kết quả cẩn thận đụng heo rừng, đại chiến một trận, mới đến bây giờ!"

 

Còn về Tô Hương, bọn họ đều theo bản năng nhắc đến.

 

Nữ chủ mà, mạng lớn lắm, sẽ vì chút mưa mà toi đời.

 

Nói chừng nàng còn cơ duyên khác!

 

Liễu Toàn, Liễu Diệu và Đào Nha đến nhanh, gần như là Tô Dung Dung xử lý xong chi tiết, bọn họ đến.

 

Trong tay Đào Nha và Liễu Toàn còn cầm áo tơi và nón lá.

Mèo Dịch Truyện

 

Ba bọn họ đến, còn kịp mở miệng, thấy những thứ chất đống trong sân đang dầm mưa.

 

Liễu Diệu dấu vết kéo lê đất, mặc dù lạnh đến run rẩy, nhưng đôi mắt vẫn sáng lên một cách rõ rệt.

 

"Dung Dung, đây đều là thu hoạch của các ngươi hôm nay ?"

 

" , đều là Tranh ca đ.á.n.h ! Các ngươi xem, con heo rừng vẫn c.h.ế.t hẳn.

 

Vì những thứ , chúng mới vất vả đến bây giờ."

 

Đào Nha cẩn thận, nàng tỉ mỉ Tô Dung Dung, thấy nàng tóc ướt, quần áo nửa ướt, giày và ống quần ướt sũng, trong lòng vẫn còn chút nghi hoặc.

 

ánh mắt khi thấy Bách Lí Tranh mặc quần áo mỏng manh, còn áo khoác ướt sũng vứt sang một bên, mới chợt hiểu .

 

Xem Bách Lí công t.ử là một hảo hán, dẫn Dung Dung săn, gặp mưa, thà rằng chịu lạnh ướt sũng cũng để Dung Dung chịu khổ.

 

Vừa nghĩ , nàng ngay lập tức đội nón lá lên đầu Tô Dung Dung.

 

"Đi thôi, chúng về nhà tính ."

 

Liễu Diệu cũng từ chỗ cha nàng, lấy áo tơi, khoác cho nàng xong, lúc mới :

 

"Đi thôi, chúng về nhà. Trước khi ngoài, Mạn Mạn nấu canh gừng .

 

Về uống một bát, đổ mồ hôi thôi."

 

"Đợi một chút, hái hết hạt dẻ về.

 

Vừa một đường kéo về, rớt mất khá nhiều, thật đáng tiếc!"

 

Tô Dung Dung , cảm khái :

 

"Hiếm hoi lắm mới ở ngọn núi phía phát hiện mấy cây hạt dẻ, đó còn treo ít quả.

 

Nếu trời mưa, thế nào cũng hái hết về.

 

Đáng tiếc quá!"

 

Cho dù là Đào Nha Liễu Diệu, xong trong lòng cũng cảm thấy tiếc nuối.

 

Nhà các nàng bây giờ đều lương thực, nhưng thứ lương thực , ai mà chê nhiều ?

 

Đặc biệt là Liễu Diệu, nhà nàng đông , đây vì trong nhà nhiều lương thực nên huyện thành mua.

 

Hiện tại ở đây trời mưa, phủ thành bên khi mưa đông, lòng nàng chút chắc chắn.

 

Nếu thời kỳ tai họa ngắn thì , nếu dài, e là nhà nàng sẽ khó khăn.

 

Vừa nghĩ , ánh mắt nàng quét qua sân, thấy đám cỏ dại quả nhiên rớt mấy quả hạt dẻ, liền tới nhặt lên.

 

Cứ thế nhặt, nhặt mãi ngoài cửa nhà tranh rách nát mấy thước.

 

Sau đó thấy chỗ càng ngày càng xa, đành về.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-ta-mang-khong-gian-di-hanh-ha-ke-xau-va-lam-giau/chuong-73-som-cho-ta-biet-vi-tri-cua-minh.html.]

 

Khi sân, liền thấy cha nàng đang xổm ở đó hái hạt dẻ.

 

Nàng ném tất cả hạt dẻ nhặt một chỗ, xổm bóc hạt dẻ, đồng thời khẽ :

 

"Cha, là chúng hỏi Dung Dung, cây hạt dẻ đó cụ thể ở , ngày mai để các biểu ca hái nhé?"

 

Liễu Toàn dứt khoát lắc đầu: "Không , bên đó nhiều mãnh thú.

 

Các biểu ca của con thủ như Bách Lí công tử, nếu gặp thì đây?

 

Lương thực trong nhà, con cần lo.

 

Đợi đại ca con nghiên cứu rõ cách xây lò sưởi, nhà chúng sẽ thiếu lương thực .

 

Trận mưa xuống, khí trời còn lạnh hơn lúc sáng.

 

Mười dặm tám thôn gần đây, nhất định đều cần lò sưởi.

 

Đến lúc đó nếu nhà nào trả bạc, thì lấy lương thực mà trả.

 

Nhà chúng thật sự cần mạo hiểm như !"

 

Liễu Diệu xong, thấy hình như là , liền gì nữa.

 

Đợi đoàn trở về, trong đám đông thêm một Đại Hổ.

 

Hắn mặc áo tơi, vai vác một con heo rừng, ở phía nhất.

 

Bách Lí Tranh trong tay xách gà rừng, thỏ rừng, còn lưng thì đeo một cái gùi.

 

Trong cái gùi, bộ là hạt dẻ mà hái xuống.

 

Ngay cả cành cây hạt dẻ, cũng vứt , mà là một cành, kẻ một cành kéo về.

 

Những thứ kéo về phơi khô, còn thể dùng củi đốt!

 

Tô Mạn Mạn sớm ở nhà chờ đợi sốt ruột như lửa đốt.

 

Cho dù Đào Nha trở về một chuyến, cho nàng tìm , mà đại tỷ bình an vô sự.

 

nàng tận mắt thấy , vẫn yên tâm.

 

Cho đến giờ khắc , nàng thể thừa nhận, cái nhà , đại tỷ mới là trụ cột, chứ đại ca.

 

Thực chỉ nàng, ngay cả Tô Cẩm Hồng cũng .

 

Mãi chờ đại tỷ trở về, cũng thể an lòng sách, dứt khoát cầm sách ở cổng lớn ngoài.

 

Đợi đến khi thấy một hàng bóng mơ hồ từ xa về phía , mới hô về phía nhà bếp.

 

"Mạn Mạn, Kiều Kiều, đại tỷ bọn họ về , nước nóng đun xong ?"

 

Lúc Đào Nha tỷ trở về , Tranh ca của đ.á.n.h một con heo rừng.

 

Còn buổi sáng lúc Tranh ca dẫn đại tỷ săn, tất cả những vật săn hôm nay đều thuộc về đại tỷ.

 

Trong nhà chỉ cần lo cho hai bữa cơm là .

 

, là heo rừng nhà , thì đun nước nóng để thịt heo.

 

Hơn nữa đại tỷ e là lạnh ít, cần tắm rửa sạch sẽ để xua cái lạnh.

 

Tô Kiều Kiều đang đốt lửa trong bếp, lúc nàng đang chìm đắm trong nỗi buồn khi tin sáng nay.

 

Đột nhiên thấy tiếng hô của đại ca, nàng giật , lập tức hồn.

 

"Đại ca, xong !"

 

Tô Mạn Mạn vốn còn đang lo lắng ở một bên, lúc mặt mày hớn hở.

 

Nàng chuẩn ngoài đón , nhưng khi khỏi cửa, vẫn cảnh cáo Tô Kiều Kiều một trận.

 

"Đại tỷ sắp về , còn mang về nhiều vật săn như .

 

Hãy cất cái khuôn mặt ủ rũ của con, đừng để khác thấy mà xúi quẩy.

 

Nhớ kỹ, con là của chúng , bất kỳ quan hệ nào với Tô Hà thị.

 

Sớm đây và đại tỷ với con , con bán giấy mỹ nhân, nhưng con ôm chút hy vọng trong lòng.

 

Hóa những điều con với chúng đây, đều là qua loa cho đúng ?

 

Tô Kiều Kiều, cảnh cáo con, con nếu tiếp tục ở cái nhà , thì hãy sớm cho vị trí của .

 

Nếu để , con đồng lòng với gia đình, thì đừng trách đuổi con .

 

Đương nhiên, khi đuổi , ngươi trả năm mươi lạng bạc nợ .”

 

 

Loading...