Sau Khi Xuyên Sách, Ta Mang Không Gian Đi Hành Hạ Kẻ Xấu Và Làm Giàu - Chương 67: ---
Cập nhật lúc: 2025-12-17 13:43:54
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đàn ông, chỉ chậm tốc độ kiếm tiền của
Bách Lý Tranh thấy , bước đến đội mũ cho nàng, đáy mắt lộ vẻ hoài niệm :
“Chiếc áo lông vũ vẫn còn nhớ. Khi đó, đ.á.n.h xong hơn tám giờ, nàng đột nhiên dạo phố. Ta cũng dạo phố thì cần gì, đành dẫn nàng đến thương trường sắp đóng cửa. Sau đó nàng thấy y phục bán xả hàng cuối mùa, liền xem. Rồi nàng quyết định mua chiếc áo , trả tiền cho nàng, nhưng nàng nhất quyết chịu, còn tiền. Mua xong, nàng liền mặc trực tiếp , lúc đó chiếc áo chỉ đến eo nàng một chút. Ra khỏi thương trường, mới chợt nhớ , thì ngày đó là sinh nhật của nàng…”
Có lẽ nhắc đến chuyện , lòng Bách Lý Tranh phức tạp. Những cô gái khác, nam t.ử tặng quà, đều vui vẻ hớn hở. Chỉ nha đầu , cái gì cũng tự . Có lẽ phận cô nhi, khiến nàng quen với lối sống chăng?
Tô Dung Dung nhớ ngày xưa, đáy mắt cũng lộ vẻ hoài niệm, khóe miệng đồng thời khẽ nhếch lên.
“Chiếc áo lúc đó giảm ba mươi phần trăm, nhưng vẫn bỏ gần năm trăm đồng. Có thể , đây là món quà quý giá đầu tiên tự tặng cho ! Nên dù mặc nữa, vẫn giữ chiếc áo . Ta còn nhớ ngày đó, nhớ sinh nhật, mời ăn đại tiệc. Ta sinh nhật đãi khách, cuối cùng dẫn ăn lẩu cay ven đường. Vốn dĩ ngân sách của là hai quá năm mươi đồng, mà , cái tên tham ăn , một ăn hết năm sáu mươi đồng, suýt chút nữa xót c.h.ế.t!”
Bách Lý Tranh , khóe miệng ngừng nhếch lên, dù cách mũ áo lông vũ, vẫn kìm đưa tay xoa đầu nàng.
“Đi thôi, nhóc lùn! Nàng mặc thế , chúng nhanh chóng rời khỏi đây, kẻo khác thấy tưởng là quái vật.”
Khi còn ở hiện đại, nha đầu năm cấp ba cao một mét sáu mươi tám, giờ ước chừng chỉ một mét bốn. Đã gần mười bốn tuổi , cái chiều cao trông vẫn đáng thương.
Tô Dung Dung chê chiều cao cũng giận, dù chiều cao của nguyên chủ quả thực là thấp. Chỉ bây giờ nàng bắt đầu bồi bổ, thể cao thêm bao nhiêu. Yêu cầu của nàng cũng cao, chỉ cần đạt một mét sáu mươi hai là đủ mãn nguyện. Sợ nhất là đến lúc đó ngay cả một mét sáu cũng khó khăn!
“Tranh , hôm nay chúng đổi sang một nơi khác . Bằng e rằng, núi sẽ gặp Diệu Diệu và Đào Nha, đến lúc đó khó giải thích rõ ràng.”
Mèo Dịch Truyện
Tô Dung Dung mặc chiếc áo lông vũ dày dặn, giờ đây nhiệt đang nhanh chóng ấm lên. Nàng chỉ tự đeo khẩu trang để chắn gió, mà còn lấy một chiếc đưa cho Bách Lý Tranh.
Chờ cũng đeo xong, nàng mới dẫn , tránh xa hai ngọn núi mà thường đến. Đến một chân núi đầy cỏ dại mọc um tùm, nàng ngẩng đầu ngọn núi lớn mắt, :
“Ngọn núi nhiều mãnh thú, thường thì sẽ đến đây, nên chúng thể yên tâm. Nếu hai chúng thấy tình hình , thể gian của .”
Nói xong, Tô Dung Dung đột nhiên sực tỉnh, nàng còn đối phương thể gian của nàng .
“Tranh , cũng thể gian của , chúng thử . Nếu , chúng sẽ ngọn núi . Không thì đừng liều.”
Bách Lý Tranh hai lời, trực tiếp kéo lấy bàn tay nhỏ bé của nàng. Cùng với ý nghĩ của Tô Dung Dung, hai họ đồng thời xuất hiện trong gian.
Đây là đầu tiên Bách Lý Tranh, nhiều năm chia cách với Tô Dung Dung ở hiện đại, xuất hiện trong môi trường sống của nàng. Diện tích căn nhà lớn đến nhường nào, chỉ riêng phòng khách hơn hai mươi mét vuông. Hắn để lộ dấu vết mà thoáng qua gian , thấy bên trong bất kỳ vật dụng nào của nam giới, mới giả vờ hỏi một cách tình cờ:
“Người hiện đại đều thích sống thử hôn nhân để tiết kiệm tiền thuê nhà, nàng sống cùng ?”
Tô Dung Dung đang định dẫn ngoài, liền ngẩn một lát, chợt hiểu , “” mà chắc là bạn trai. Từ đầu đến cuối nàng đều cho rằng Bách Lý Tranh và nàng là hai thế giới, tuyệt đối thể nào, nàng căn bản hề nghĩ theo hướng nam nữ.
Vì , nàng thô thần kinh đáp: “Ta còn từng yêu ai, lấy chuyện sống chung? Chàng bận rộn công kiếm tiền , thời gian rảnh rỗi mà yêu đương. Đàn ông, chỉ chậm tốc độ kiếm tiền của !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-ta-mang-khong-gian-di-hanh-ha-ke-xau-va-lam-giau/chuong-67.html.]
Nàng , nhớ đến tiền trong thẻ ngân hàng còn tiêu, trong lòng liền đau xót thôi. Đó là tiền nàng dành dụm để mua nhà cho . Cô nhi nhà, từ nhỏ mục tiêu của nàng chính là một ngôi nhà thuộc về riêng . Vì thế nàng cố gắng kiếm tiền và tiết kiệm tiền.
Một căn nhà cũ nát ở thủ đô, tùy tiện một căn cũng vài triệu đồng. Nàng khó khăn lắm mới góp đủ tiền trả và tiền trang trí, kết quả xem vài căn nhà vẫn quyết định , thì xuất hiện ở đây .
Tô Dung Dung đang bực bội, hai lời, trực tiếp kéo tay Bách Lý Tranh, dẫn khỏi gian.
Bách Lý Tranh nàng từng yêu ai, trong lòng khỏi vui mừng. ngay đó, khỏi gian ấm áp, gió bấc thổi qua, suy nghĩ đều tan biến. Thôi , cứ săn b.ắ.n . Nha đầu bây giờ chỉ là một cô nhi, bên còn mấy đứa nuôi. Có thể , điều kiện còn tệ hơn cả hiện đại. Ít nhất khi đó, nàng chỉ cần một ăn no, cả nhà lo lắng.
Nghĩ , : “Dung Dung, chúng thử xem thể cách lấy vật . Nếu , gặp thứ khó đối phó, chúng sẽ thu gian. còn một thí nghiệm nữa, nếu đồ vật gian đều biến thành vật c.h.ế.t, hoặc thể di chuyển, thì thể. Nếu là vật sống, mà còn thể chạy lung tung trong gian, thì thôi .”
Tô Dung Dung vẫn cơ hội thử, nàng chỉ thử đặt nước nóng và nước lạnh phòng khách trong gian cùng lúc.
Sau một đêm lấy , nước ấm vẫn là nước ấm, nước lạnh vẫn là nước lạnh.
Sau đó, nàng từ miệng lò lấy củ khoai nướng chín tới cho gian.
Đợi đến khi lấy nữa, củ khoai vẫn y hệt như lúc mới cho .
Nàng thể xác định, thời gian trong gian là yên.
vì nàng thể , cũng thể tắm rửa xem thoại bản bên trong, nên rõ sinh vật sống ở trong đó sẽ .
Nghĩ , nàng sảng khoái đáp lời: “Được, lát nữa xem bắt gà rừng thỏ rừng gì đó để thử xem.”
“Ừm!”
Bách Lý Tranh săn, khi ngoài, y sai Đại Hổ tới nhà Trần Đại Tráng mượn cung tiễn.
Trước khi lên núi, cung tiễn y rút từ lưng , nắm trong tay.
Tô Dung Dung thì từ gian lấy một túi mua sắm trong siêu thị, đó cúi nhặt những hòn đá đất.
Đợi nàng nhặt xong, y mới mở đường.
Không do vận may , hai bao xa, Bách Lý Tranh mắt tinh thấy một con thỏ xám ngoài kiếm ăn.
Sau đó, khi Tô Dung Dung kịp phản ứng, y nhanh chóng rút một mũi tên từ ống đựng tên lưng, giương cung hết cỡ.
Theo tiếng “phụt” vang lên, Tô Dung Dung từ phía y thò đầu về phía , chỉ thấy con thỏ xám trúng một chân.