Sau Khi Xuyên Sách, Ta Mang Không Gian Đi Hành Hạ Kẻ Xấu Và Làm Giàu - Chương 63: --- Không phải chuyện xấu gì

Cập nhật lúc: 2025-12-17 13:43:50
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Đào Nha một bên, khi đến Hạ Hoa tẩu tử, lập tức chút ngượng ngùng.

 

Tẩu t.ử của nàng quả thực là ham ăn, đặc biệt là khi ăn qua thịt luộc nhà Dung Dung gửi đến.

 

Hèn chi hai ngày nay, nàng đều thấy tẩu t.ử mặt giày.

 

Cứ tưởng tẩu t.ử cho chính , nào ngờ, cho bên Mạn Mạn.

 

tẩu t.ử của nàng vì một miếng ăn mà thể giúp mặt giày.

 

Vậy thì vì tiền, hẳn cũng thể giúp giày chứ?

 

Nghĩ , nàng liền : “Mạn Mạn, là một cô gái mười tuổi, sức tay còn nhỏ.

 

Muốn khâu mặt giày và đế giày với , nếu sức tay đủ mạnh thì .

 

Muội đưa hết những thứ cho , đợi lát nữa về, bảo tẩu t.ử tiếp tục .

 

Đại ca dựa tay nghề xây hỏa kháng để kiếm tiền, thì để tẩu t.ử cho các mấy đôi giày, cũng là điều nên .”

 

Liễu Diệu , cũng : “Vậy Đào Nha ngươi chia cho một nửa, cũng để tẩu t.ử .”

 

“Được!”

 

Tô Mạn Mạn thấy hai bàn bạc xong xuôi, cũng vui vẻ nhẹ nhõm.

 

Ngay lập tức, nàng liền thấy nhét hết đồ đạc tay Đào Nha.

 

“Đào Nha tỷ, Diệu Diệu tỷ, hai chia . Vừa , rảnh rỗi sẽ giúp Đại tỷ quần áo.

 

May mà Tranh ca đưa ba chiếc chăn bông tới, nếu còn chăn nữa, e là đợi mưa xuống, chúng vẫn xong.

 

Trừ phi mời !

 

nhiều đồ như , nếu mời , ít nhất cũng vài trăm văn, tốn tiền lắm ?”

 

Nhà nàng hiện giờ trông vẻ gì cũng , nhưng tiền, hơn nữa còn nợ bên ngoài hơn trăm lượng.

 

Vậy nên chi tiền mời , tất nhiên là điều thể.

 

Đa tạ Tranh ca, cũng đa tạ biểu di của .

 

Ngày khác nếu gặp , nàng nhất định cảm tạ thật !

 

Tô Dung Dung cho rằng, Liễu Tùng Mộc và bọn họ ngoài, nửa canh giờ thì thể trở về.

 

Kết quả cũng chỉ tốn hai khắc đồng hồ, hai về.

 

Khi trở về, bên cạnh bọn họ ai theo.

 

Tô Dung Dung chút hiếu kỳ, nhưng nhanh hiểu chuyện.

 

“Đại ca, , chỉ hai ?”

 

Liễu Tùng Mộc tự nhiên ho khan một tiếng, : “Ý của và Kinh Chập là chúng học .

 

Chờ khi học , lúc về nhà mỗi tự xây lò sưởi, sẽ để mấy ở một bên xem.

 

Đợi bọn họ xem hiểu , về nhà cho nhà .

 

Đợi nắm vững thành thạo , chúng sẽ ngoài nhận việc .

 

Nhiệt độ ngày hôm nay hạ xuống quá nhanh, tin rằng đến tháng Mười Một âm lịch, nhiều sẽ chịu nổi, cần lò sưởi.

 

Đến lúc đó , trong nhà lò sưởi sẽ thoải mái đến mức nào, sẽ đến mời chúng .

 

Chỉ là chúng nhận ân huệ của Dung Dung, khi học đồng ý sẽ chia cho nàng hai thành lợi nhuận.

 

Vậy nên khi bọn họ học xong, cũng chia hai thành.”

 

Không thể , những gì Liễu Tùng Mộc , giống với những gì Tô Dung Dung dự liệu.

 

Bọn họ như , những khiến mấy cam tâm tình nguyện chia hai thành lợi nhuận, mà còn sẽ cảm kích .

 

thì chỉ học một nghề, mà mùa đông còn thể kiếm tiền.

 

Đối với bọn họ mà , đây chẳng khác nào chuyện từ trời rơi xuống!

 

Tô Mạn Mạn ở một bên, vốn dĩ còn mờ mịt, bọn họ đang gì, giờ phút cũng ý nghĩa.

 

Nàng vốn là đầu óc lanh lợi, khi sẽ chia cho Đại tỷ nhà hai thành lợi nhuận, đôi mắt nàng trong khoảnh khắc đó trở nên đặc biệt sáng ngời.

 

“Tùng Mộc ca, thấy khi các nhận công việc xây lò sưởi , nhất nên một chuyên trách công việc ghi chép và quản lý tiền .

 

Muội tuy mới mười tuổi, nhưng tự thấy chữ, còn khá lanh lợi, thể đảm nhiệm công việc .

 

Muội cần nhận lương tháng, thể công cho các .

 

Sau nhà ai xây lò sưởi, cứ cho đến tìm , đến lúc đó sẽ thống nhất ghi chép, thống nhất phân công cho các .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-ta-mang-khong-gian-di-hanh-ha-ke-xau-va-lam-giau/chuong-63-khong-phai-chuyen-xau-gi.html.]

 

Nhà nào mấy cái, mỗi cái bao nhiêu tiền.

 

Bất kể thích , giá cả đều là cố định.

 

Dù cho các giảm giá, đó dùng phần hưởng để bù cũng .

 

Không cần lấy của tất cả mà bù .

 

Huyện thành chúng nhỏ, mười dặm tám thôn lân cận, đều thể loanh quanh thành thích.

 

Nếu từng đều giảm giá một chút, thì công việc thể nào .

 

, khi phân công , sẽ cố gắng tránh những điều .

 

Vả chúng nên rõ điều khó , kẻo đến lúc đó phân định rõ ràng.

 

Các thấy thế nào?”

 

Ai cũng ngờ, còn bắt đầu học nghề, Tô Mạn Mạn nghĩ đến một loạt chuyện đằng .

 

Mặc dù bọn họ cũng cảm thấy thể, nhưng Tô Mạn Mạn rốt cuộc còn quá nhỏ, còn là một cô nương.

 

Vậy nên việc lớn như thế , bọn họ nào dám giao cho nàng.

 

Kẻo nghĩ rằng, bọn họ đang đùa giỡn.

 

Dĩ nhiên, dù cho bọn họ đồng ý, những việc cùng bọn họ, nhà của bọn họ nhất định cũng sẽ đồng ý.

 

Mèo Dịch Truyện

Tô Mạn Mạn thấy bọn họ gì, suy nghĩ một chút, liền thêm: “Nếu , Đại ca hẳn là chứ?

 

Tay bây giờ thương, thể đến tư thục, cũng thể chữ.

 

Đến lúc đó để những việc , chỉ là giúp chữ mà thôi.”

 

Tô gia thôn bất kể ở độ tuổi nào, tuyệt đại đa đều đặc biệt tin tưởng Tô Cẩm Hồng.

 

Cho dù cũng chỉ mới mười hai tuổi, nhưng bọn họ vẫn tin tưởng .

 

Thứ nhất, sách, sẽ lấy danh tiếng của đùa giỡn.

 

Thứ hai, nhiều sách, sớm muộn gì cũng sẽ thi đỗ tú tài thậm chí là cử nhân.

 

Vậy nên chút sổ sách nhỏ nhặt , đối với căn bản đáng kể.

 

Do đó, khi Tô Mạn Mạn dứt lời, liền thấy Liễu Tùng Mộc gật đầu.

 

“Được, đến lúc đó đành phiền Cẩm Hồng !”

 

Tô Mạn Mạn thấy , chút buồn bực, nhưng nhanh vui vẻ trở .

 

Đại tỷ nàng thật là lợi hại, cần khỏi cửa, kiếm tiền cho nàng.

 

Tiếp theo nàng và Đại ca ở đây, từng khoản sổ sách đều sẽ rõ ràng.

 

Sau nàng cũng cần sợ, sẽ thiếu tiền nhà nàng.

 

Không qua một mùa đông như , thể kiếm ba, năm lượng bạc ?

 

Đại tỷ , tiền trong nhà đều dùng để mua lương thực các thứ , tiền bạc cho Đại ca học năm tới vẫn .

 

Việc nàng bây giờ cần là kiếm đủ tiền học phí năm cho Đại ca.

 

Ừm, đợi những việc , nàng chỉ cần thời gian rảnh, còn thể dây tết, trâm cài tóc.

 

Tóm , kiếm một văn là một văn!

 

Đại ca bây giờ áo mùa đông , nhưng quần áo Tết sang xuân thì .

 

Cái , cũng sắm sửa.

 

Cứ như , là một khoản tiền nhất định chi ...

 

Tô Cẩm Hồng ngờ, ở trong phòng, còn ngoài, mà Mạn Mạn tìm cho một việc để .

 

Vả lo lắng cho cả tiền học phí và áo mùa xuân năm của .

 

Lúc đang Bách Lý Tranh kể về một chuyện triều đình hiện nay.

 

Hắn là sách, con đường khoa cử, nhất định hiểu rõ động thái của triều đình.

 

Trước đây nơi nào để tìm hiểu, chỉ thỉnh thoảng mới lên hiệu sách ở huyện thành để xem các bản tin cũ.

 

Bây giờ Bách Lý Tranh kể cho , đương nhiên vui vẻ lắng .

 

Đồng thời trong lòng cũng hiểu rõ, sở dĩ kể cho , phần lớn cũng là nể mặt Đại tỷ.

 

Hắn tuy , công t.ử trẻ tuổi để tâm đến Đại tỷ như , nhưng hiện tại xem , là chuyện .

 

 

Loading...