Sau Khi Xuyên Sách, Ta Mang Không Gian Đi Hành Hạ Kẻ Xấu Và Làm Giàu - Chương 54: Ta câu dẫn huyện lệnh công tử về thì sao? ---
Cập nhật lúc: 2025-12-17 13:43:29
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/805iDnuGEr
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vết thương Kiều thị mới lành một chút, lời con gái , sắc mặt cũng trở nên âm trầm đáng sợ.
“ là xem thường ả! Giống hệt như ả, đúng là một con hồ ly tinh.
Nói cái gì mà ả thông minh, giúp bá tánh giải quyết vấn đề lớn, để tai dân giúp phục dịch.
Theo thấy, ả chỉ là một cô nhi thôn dã, hiểu cái thá gì!
Chắc chắn là dùng thủ đoạn mờ ám gì đó, mê hoặc huyện lệnh công t.ử , để đưa chủ ý, gán công lao lên đầu ả.”
Su Hương , cũng giường nữa, mà thẳng dậy, ánh mắt sáng rực Kiều thị.
“Nương, nương xem câu dẫn huyện lệnh công t.ử về thì ?
Nương xem mười lăm gần mười sáu tuổi , dung mạo cũng tệ.
Dù cũng là con gái, sớm muộn gì cũng gả chồng.
Thay vì gả cho một kẻ mặt mũi , chi bằng tìm cơ hội gả cho .
Dù thì đó là huyện lệnh công tử, phận hề thấp kém.
Như , nương và huyện lệnh chẳng sẽ là thông gia ?
Sau ngoài, ai mà kính cẩn với nương?”
Nếu cơ hội , Kiều thị đương nhiên bằng lòng.
bà ngây thơ đến mức nghĩ rằng bản lĩnh to lớn, gì nấy.
Thế nên , bà đáp lời: “Nếu Bách Lý công t.ử bằng lòng cưới con, nương đương nhiên vui.
Song, dù cũng là huyện lệnh công tử, con là .”
Su Hương liền thẳng giường, chỉ hình , : “Nương, nương xem hình đây, chẳng hơn Su Dung Dung ?
Ả ngoài một khuôn mặt thể , thì lấy cái gì mà so với ?
Ả như mà Bách Lý công t.ử còn để mắt tới, gì mà ?
Hắn chẳng đang xây nhà ở thôn ?
Vậy nghĩa là sẽ ở bên , ít nhất là sẽ đến bên ở.
Như thế, chẳng cơ hội ?”
Kiều thị nàng , cũng bắt đầu suy nghĩ về tính khả thi của việc .
bà nghĩ nghĩ , vẫn cảm thấy Hương Hương nhà chẳng mấy cơ hội.
Bách Lý Tranh dù cũng là huyện lệnh công tử, bản võ công, luôn tùy tùng theo bên cạnh.
Hương Hương nhà bà tuy trông , nhưng xuất thấp kém.
Trong huyện Lan Hà, những thiên kim nhà giàu dung mạo và hình hơn Hương Hương, thì nhiều đếm xuể.
Với Hương Hương như , đừng là gả cho đối phương vợ, ngay cả cũng khó.
Không, đừng , e là nha đầu cận của , cũng chẳng mấy cơ hội…
Su Hương thấy trả lời, bèn tự tiếp: “Nương, còn dưỡng thương, mấy ngày nay việc nhà nương đừng bắt .
Đợi Bách Lý công t.ử về, nương hãy nhanh chóng báo cho , cũng sẽ trang điểm thật .
Ta tin, khuôn mặt , vóc dáng của , lúc đó sẽ như thấy!
Chỉ cần thể thêm một cái, sẽ cơ hội tiếp xúc với nhiều hơn.
Đến lúc đó, câu dẫn về, chẳng chỉ là chuyện tốn chút công sức ?”
Kiều thị những lời thề thốt đầy tự tin của nàng, trầm mặc một lát, gật đầu.
“Được, con cứ dưỡng thương cho , khi nào đến, nương sẽ báo cho con.”
Nếu con bé thể bám lấy Bách Lý công t.ử cũng , dù chỉ là một thông phòng nha đầu, thì cũng thể giúp đỡ gia đình.
Như , tương lai của lão đại, lão nhị bọn chúng, bà sẽ cần lo lắng nữa.
Đến lúc đó, cứ để Bách Lý Tranh sắp xếp cho chúng một chức vụ nhỏ trong nha môn là , chỉ cần chúng thể ăn bổng lộc triều đình!
Bách Lý Tranh, xử lý xong công việc liên quan đến tai dân, vẫn nữ chủ của bộ tiểu thuyết dang dở để mắt tới. Lúc , gặp xong sơn trưởng huyện học.
Đợi đích tiễn cửa, mới với Đại Hổ:
“Ngày mai chúng về Su gia thôn một chuyến!
Mấy ngày nay mưa rơi xuống Hoa Dung huyện, cứ theo đà , quá năm ngày, mưa sẽ đổ xuống cả Lan Hà huyện .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-ta-mang-khong-gian-di-hanh-ha-ke-xau-va-lam-giau/chuong-54-ta-cau-dan-huyen-lenh-cong-tu-ve-thi-sao.html.]
Về phía Dung Dung cô nương, hứa sẽ đắp lò sưởi cho nàng, nên khi đắp lò sưởi cho tai dân, đắp xong cái ở nhà nàng .
Đợi từ Su gia thôn trở về, sẽ thẳng đến huyện học. Còn trạch viện ở Su gia thôn, ngươi hãy chú ý trông chừng nhiều hơn một chút.
Thêm vài ngày nữa, phụ cũng sẽ đến nhậm chức, nếu mẫu cũng theo, thì cứ để bà ở hậu nha .
Đợi trạch viện ở Su gia thôn xây xong, ngươi hãy để bà chuyển qua đó.”
“Dạ!”
Bách Lý Tranh nghĩ nghĩ, : “Trong nhà Dung Dung cô nương, ngươi xem còn thiếu thốn gì ?
Ngày mai chúng về, thì thuận tiện mang tới cho nàng.”
Đại Hổ suy nghĩ một chút, : “Chắc là thiếu gì.
Lương thực trong nhà nàng bây giờ, ít nhất cũng đủ ăn hai năm, muối cũng đủ dùng một đến hai năm.
Dầu ăn, cái hình như ít.
Ngoài , chăn đệm công t.ử chuẩn ba chiếc, cũng đủ dùng.
Còn về quần áo, vải vóc nàng tự mua, bông thì công t.ử chuẩn .
Vậy nên ngoài việc nghèo một chút , chắc chẳng thiếu gì.”
Bách Lý Tranh , liền : “Vậy ngày mai khi về, hãy mang cho nàng một ít dầu.
Dầu thực vật và mỡ động vật đều chuẩn một ít, dầu thực vật ít hơn, mỡ động vật nhiều hơn, để nàng tự nấu.”
Vừa , ngày mai thể đến nhà nàng dùng bữa.
Ừm, ăn sườn xào chua ngọt, còn ăn cá quế sóc, canh măng thịt ba chỉ và súp bò Tây Hồ.
Chỉ , những món nàng ?
Nếu , thì món tiết canh, thịt luộc, đậu phụ ma bà cũng .
Một khi nàng thể , thì sẽ phận của nàng! !
Bách Lý Tranh nghĩ như , ngày hôm khi trở về, chỉ mua dầu thực vật, thịt mỡ, mà còn mua cả thịt ba chỉ và thịt nạc.
Cuối cùng, còn đặc biệt xin bán thịt một ít huyết heo.
Ngoài , vì mua cá quế, liền mua một con cá diếc, mua thêm đậu phụ, giá đỗ.
Tóm , khi về tới Su gia thôn, trong mã xa chất đầy ít đồ.
Còn Su Dung Dung, kể từ hôm qua mang rau, củi, trứng gà đến cho nàng, hôm nay liền tổ chức lên núi chặt củi nữa.
Sáng sớm, nhà họ vẫn ăn uống đơn giản.
Bánh nướng, cùng với canh xương còn sót từ hôm qua.
Đợi dùng bữa xong, nàng đang bảo Su Kiều Kiều rửa bát, đó sắp xếp Su Mạn Mạn chuẩn giày bông thì cửa lớn gõ.
Nàng mở cửa, thấy bên ngoài mấy vị phu nhân.
Trong đó, quen nhất với nàng là của Liễu Diệu và của Đào Nha.
Chưa kịp để nàng mở lời, Liễu Diệu hỏi: “Dung nha đầu, Diệu Diệu , con định đệm rơm ?”
Su Dung Dung lời , đối với ý đồ của họ, ẩn ẩn chút phỏng đoán.
“ ! Ta đang định mấy ngày xong quần áo mùa đông cho nhà , đợi rảnh rỗi sẽ cái .”
Mẹ Liễu Diệu liền : “Vậy là khéo ? Thời tiết càng ngày càng lạnh, chúng đều mặc áo bông , các con chỉ ngủ rơm rạ thì .
Hiện tại trong nhà chúng cũng việc gì gấp, cái đệm rơm , chúng sẽ giúp con .”
Nhà Liễu Diệu ba phục dịch, nhưng nhờ Su Dung Dung, chỉ nộp một trăm cân lương thực thô, và hai bộ quần áo mùa đông.
Hai bộ quần áo mùa đông , như Đào Nha đoán, tổng cộng tốn một trăm văn, mua từ nhà họ.
Mèo Dịch Truyện
Vì , đối với Liễu Diệu, nhà chiếm món hời lớn.
Chẳng , đối với việc con gái ngày nào cũng chạy sang đây, bà hề chút ý kiến nào.
Thậm chí còn mong Diệu Diệu thể học nhiều hơn sự thông tuệ của Dung Dung.
Còn Đào Nha, khi Đào Nha những lời hôm qua, vẫn còn chút nghi ngờ.
Đợi khi huyện thành, thấy bá tánh trong đó đều , là vì Su Dung Dung của Su gia thôn, họ mới cần phục dịch.
Mỗi khi một câu "Su Dung Dung của Su gia thôn", sống lưng bà thẳng thêm một phần.