Sau Khi Xuyên Sách, Ta Mang Không Gian Đi Hành Hạ Kẻ Xấu Và Làm Giàu - Chương 22: --- Nàng có gì, là điều hắn mưu đồ?

Cập nhật lúc: 2025-12-17 13:42:56
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Bách Lý Tranh rõ suy nghĩ trong lòng Vương phu nhân.

 

Hắn vì tính mạng nhỏ bé của mà suy xét, căn bản từng nghĩ đến việc sống ở trong huyện thành.

 

Hôm nay nếu vì Tô Cẩm Hồng, cũng sẽ xuất hiện ở đây.

 

Thấy vẻ lấy lòng trong mắt Vương phu nhân, gật đầu :

 

“Vương phu nhân lòng , bản Thế t.ử việc cần ở đây vài ngày. Phu nhân việc cứ việc lo!”

 

Vương phu nhân là thông tuệ, liền hiểu ý của Bách Lý Tranh.

 

Nàng cũng nghĩ đến việc ở , liền sảng khoái : “Được, để quản gia ở , Thế t.ử việc cứ việc sai bảo .”

 

Lão gia nhà nàng lâu nữa sẽ nhậm chức, trong nhà còn một đống việc đang chờ nàng xử lý.

 

Căn trạch viện , là nàng mua cách đây hai năm để của hồi môn cho tiểu khuê nữ.

 

Nếu Hộ Quốc Công Thế t.ử thể ở quen, và cũng thích, nàng thể tiện tay một ân tình.

 

Cũng là do nàng bây giờ lớn tuổi, còn tham vọng gì.

 

Bằng , nhất định giữ vài mỹ tỳ ở đây để hầu hạ.

 

nhà nàng hiện hai cô gái đến tuổi cập kê, bên nhà đẻ cũng vài .

 

Chỉ cần giữ , đến lúc đó dù ai trúng, đối với nàng mà đều là tin

 

Liễu Diệu trong xe ngựa, đối thoại bên ngoài, liền ghé sát tai Tô Dung Dung, nhẹ giọng :

 

“Dung Dung, chuyện bên ngoài, vẻ là huyện lệnh phu nhân.

 

Nàng gọi Bách Lý công t.ử là Thế t.ử gia, đây là phận gì ?

 

Nghe chừng, hình như lợi hại?”

 

Tô Dung Dung là nhờ Bách Lý Tranh mới xuất hiện ở đây, nên tiện lúc vén rèm xe ngoài.

 

Nghe Liễu Diệu , nàng khẽ đáp: “Thế t.ử là chỉ kế thừa của vương hoặc chư hầu.

 

Ta cũng rõ Bách Lý công t.ử tước vị gì, nhưng thể khẳng định là, lai lịch nhỏ.”

 

Liễu Diệu , hai mắt sáng rực, ngay cả giọng cũng mang theo ba phần hân hoan.

 

“Nếu là , thì thật quá .

 

Dung Dung, nhất định cách chữa khỏi Cẩm Hồng.

 

Chỉ cần vết thương của Cẩm Hồng thể chữa lành, mặt cũng hủy dung, thể tiếp tục sách thi cử.”

 

Nghĩ đến đây, lòng Liễu Diệu khó nén sự kích động.

 

Cẩm Hồng thiên phú sách đến , hai mươi tuổi, nhất định thể thi đậu tú tài.

 

Đến lúc đó, dòng họ Tô sẽ hối hận c.h.ế.t , hừ!

 

Tô Dung Dung lạc quan như Liễu Diệu nghĩ, Bách Lý Tranh lai lịch nhỏ, đột nhiên xuất hiện ở Tô gia thôn.

 

Còn lấy danh nghĩa biểu di nương, đối với nhà nàng mực chăm sóc.

 

Tất cả những điều , đều khiến nàng cảm thấy kỳ lạ.

 

Mèo Dịch Truyện

Hắn, rốt cuộc mục đích gì?

 

Hay đúng hơn, nàng gì, là điều mưu đồ?

 

Bách Lý Tranh vén rèm xe lên, thì thấy Tô Dung Dung đang trầm tư.

 

Hắn cũng cố ý che giấu phận, thấy đối phương nghi ngờ, liền : “Dung Dung cô nương, mấy ngày tới, chúng sẽ ở đây.

 

Cô nương yên tâm, vết thương của lệnh , nhất định sẽ mời đại phu giỏi nhất đến chữa trị, cố gắng để sẹo cho .”

 

Hắn vì mấy tháng gần đây luôn gặp vận rủi, vết thương cứ liên tục xảy .

 

Người nhà chuẩn cho ít loại thuốc, trong đó cả khứ sẹo cao.

 

Loại hiệu quả nhất, chính là vô hạ cao do Thái Y viện thủ .

 

Cái gọi là vô hạ cao, chính là chỉ khi dùng xong, chỗ bôi t.h.u.ố.c sẽ trắng mịn tì vết.

 

Lần mang theo nhiều, tổng cộng chỉ hai bình.

 

Trong đó một bình dùng hết phân nửa.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-ta-mang-khong-gian-di-hanh-ha-ke-xau-va-lam-giau/chuong-22-nang-co-gi-la-dieu-han-muu-do.html.]

Nếu nhu cầu, thể bán bình dùng với giá thấp.

 

Tất nhiên, nếu hệ thống nhiệm vụ, thể tăng thêm tuổi thọ cho , sẽ cân nhắc tặng miễn phí!

 

Quản gia của Vương huyện lệnh, mời đại phu đến chữa cho Tô Cẩm Hồng, chính là Mẫn đại phu mà Liễu Diệu nhắc đến.

 

Ông đến nhanh, lâu khi Đại Hổ bế Tô Cẩm Hồng trạch viện, tới.

 

Gặp thương, ông cũng nhiều lời vô nghĩa, lập tức xuống, đầu tiên kiểm tra một lượt.

 

Càng kiểm tra, lông mày càng nhíu chặt.

 

Liễu Diệu thấy , mặt tái nhợt, hai tay nắm c.h.ặ.t t.a.y Tô Dung Dung.

 

Đợi Mẫn đại phu dậy, nàng liền hỏi : “Đại phu, mặt Cẩm Hồng chữa , để sẹo ?

 

Còn vết thương của , ảnh hưởng đến việc sách chữ ?”

 

Tô Dung Dung thấy nàng quá căng thẳng, liền kinh ngạc nàng một cái.

 

Tuy nhiên cũng nghĩ nhiều, nhanh chóng về phía Mẫn đại phu.

 

“Mặt của , thương đến xương . Chữa thì chắc chắn chữa , nhưng nhất định sẽ để sẹo.

 

Còn những vết thương khác , nghiêm trọng nhất chính là đôi tay đó.

 

Lòng bàn tay trái, xương tan nát. Cánh tay , xương đứt gãy.

 

Ta thấy chắc là một thư sinh, dù chữa lành cũng thể cầm bút chữ lâu dài.

 

Ngoài , thể quá yếu ớt, hẳn là ít nhất hai ngày ăn gì.

 

Cộng thêm đ.á.n.h nặng như , lẽ còn thể thương đến đầu óc.

 

Cụ thể, đợi tỉnh quan sát thêm!”

 

Dứt lời, ông nhận lấy đồ mà tiểu đồng đưa tới, bắt đầu xử lý vết thương mặt Tô Cẩm Hồng.

 

Tô Dung Dung tình hình của Tô Cẩm Hồng, ngọn lửa giận trong lòng, bốc lên hừng hực.

 

Xem nàng vẫn đ.á.n.h nhẹ quá, lẽ nên trực tiếp đ.á.n.h gãy cả hai tay hai chân của lão kiền bà Tần thị đó, để nàng cả đời , chỉ thể giường mà sống!

 

Cẩm Hồng mới mười hai tuổi, vốn nên một tương lai tiền đồ như gấm, nhưng bây giờ tất cả đều hủy hoại…

 

Liễu Diệu một bên thì lóc : “Mẫn đại phu, ngài là đại phu giỏi nhất huyện Lan Hà của chúng , cầu xin ngài nhất định chữa khỏi cho Cẩm Hồng.

 

Đệ là một thư sinh, tuyệt đối thể cứ như .

 

Bất kể cần t.h.u.ố.c quý giá gì, tốn bao nhiêu bạc, chúng đều cam lòng.

 

Ngài cứ việc yên tâm mà chữa trị cho , dù khuynh gia bại sản, chúng cũng chữa khỏi cho !”

 

Vừa , nàng chớp đôi mắt đẫm lệ, vẻ mặt mong chờ Tô Dung Dung.

 

“Dung Dung, đúng ?”

 

Những mảnh ruộng đất dù quan trọng đến , cũng quan trọng bằng Cẩm Hồng.

 

Chỉ cần thể khỏe , còn thể sách thi khoa cử, thì thứ đều hy vọng.

 

Đệ là một kiêu ngạo đến , tuyệt đối cho phép nửa đời trở nên xí và tầm thường.

 

Điều đó sẽ khiến cảm thấy sống bằng c.h.ế.t!

 

Tô Dung Dung một nữa cảm thấy Liễu Diệu hôm nay kỳ lạ, nhưng lúc nàng tâm trí nghĩ đến những điều đó.

 

Khi Mẫn đại phu ngẩng đầu sang, nàng kiên định : “, chỉ cần thể chữa khỏi cho Cẩm Hồng, bất kể tốn bao nhiêu tiền, chúng đều cam lòng!”

 

Liễu Diệu lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm, đó đang giường vẫn bất tỉnh, lòng đau như cắt.

 

Đều trách nàng sơ suất, rõ ràng hôm còn chuyện với .

 

Lúc đó nàng , bỏ đói một ngày ?

 

Nếu nàng thể tinh tế hơn một chút, lẽ sẽ yếu ớt đến mức như đại phu !

 

Không , lát nữa nàng ngoài mua một con gà về hầm canh, đó nhào một ít bột mì để sẵn ở đó.

 

Như đợi tỉnh , là canh gà mì sợi để ăn

 

Mẫn đại phu đó trang phục của giường, tiểu cô nương vài phần giống , liền họ đều là con nhà bình thường.

 

, hiệu quả điều trị ông , là dành cho dân thường.

 

 

Loading...