Sau Khi Xuyên Sách, Ta Mang Không Gian Đi Hành Hạ Kẻ Xấu Và Làm Giàu - Chương 180: Mua lại, viết tên tiểu di ---
Cập nhật lúc: 2025-12-17 13:47:05
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCu4hua
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Liễu Diệu Nương, những lời , sắc mặt biến đổi liên tục, nàng thực sự chuyện .
Nếu Cẩm Huy gặp chuyện, tính , trượng phu nàng ít nhiều cũng gánh vác trách nhiệm.
Dù là thôn trưởng, năm xưa khi vợ chồng Tô T.ử Thán qua đời, thôn làng sắp xếp, mặc cho trong tộc Tô tự khuấy động.
Sau trong tộc Tô hành xử quá đáng, rõ ràng nhà hai đứa con trai, cứ khăng khăng coi như tuyệt tự để chiếm đoạt, cũng phần gì của trượng phu nàng.
Họ dù cũng là trong thôn, chuyện thôn trưởng thể , chống lưng cho mấy đứa trẻ. Giúp họ giữ gia nghiệp, ngày thường cũng chiếu cố thêm.
bọn họ !
Nếu Cẩm Huy chuyện, trượng phu nàng khó thoát trách nhiệm.
Vậy trong tình huống , Diệu Diệu nhà nàng, với thằng Hồng còn hy vọng ?
Càng nghĩ càng rối lòng, Liễu Diệu Nương cố gắng trấn tĩnh bản , đó hỏi:
“Chị dâu, Tô Dã đang ăn buôn bán ở phủ thành ?
Nghe ý chị, là ư?”
Mẫu Đào Nha thực cũng Tô Dã còn ở phủ thành , nhưng nàng nghĩ chắc là còn.
Mấy chị em Dung Dung dựa Bách Lý Tranh, nếu đó thật sự ở phủ thành, chắc chắn thông qua nhà họ Bách Lý mà đưa Cẩm Huy về .
Giờ đây vẫn mãi thấy bóng , nàng nghĩ Tô Dã chuyện thất đức, vì lương tâm c.ắ.n rứt mà dám về, thậm chí là bỏ trốn.
Nghĩ , nàng liền chắc chắn : “Không! Chị dâu nghĩ xem, nha đầu Dung bây giờ cũng thiếu tiền.
Nếu thằng Huy thật sự ở phủ thành, nàng đón về ư?
Bây giờ chính là tìm thấy , nên lòng nàng mới nóng ruột.
Mà hiện giờ, quan hệ giữa nàng và tộc Tô tệ đến thế, cho dù chất vấn, bên đó chắc chắn cũng sẽ thừa nhận.
Không chỉ , cho dù tung tích của Tô Dã, họ cũng sẽ là .
Vậy nên, chuyện chỉ thể do chị âm thầm dò hỏi.
Một khi tin tức, hãy nhanh chóng với nha đầu Dung.”
Liễu Diệu Nương lòng rối bời, gật đầu bừa bãi rời .
Nàng cảm thấy đây là chuyện lớn, nhất định với trượng phu nàng.
Về phía các phu nhân trong tộc Tô, nàng thể dò hỏi.
chuyện của nam nhân, do trượng phu nàng .
Có lẽ các phu nhân trong tộc Tô đều , phía nam nhân còn hy vọng.
Đặc biệt là phía tộc trưởng Tô Mậu Lâm!
Tô Dã và Tô T.ử Thán giống , đều mất cha từ sớm, nên hai quan hệ mới như .
Tô T.ử Thán hơn Tô Dã một chút là, cha để tiền bạc đủ để miễn cưỡng sách, ăn uống thì thể tự giải quyết bằng cách chép sách.
Còn Tô Dã từ nhỏ mồm mép khéo léo, sắc mặt khác.
Mèo Dịch Truyện
Người quản nhiều nhất, là tộc trưởng Tô Mậu Lâm và hai vị trưởng lão khác.
Họ đều thấy mồm mép lanh lợi, ắt sẽ tiền đồ.
Vậy nên, tin tức của , phần lớn cũng chỉ ba gia đình đó.
Trừ phi, ngay cả gia tộc cũng cần nữa, nếu họ nhất định sẽ liên lạc!
Tô Dung Dung đến huyện thành, vẫn mẫu Liễu Diệu bắt đầu âm thầm giúp nàng dò hỏi tin tức.
Nàng đến lúc Kiều Kiều mấy dọn quầy về.
Tô Dung Dung tiên kéo Liễu Diệu sang một bên, từ trong lòng lấy túi thơm đựng Văn Xương Phù, đưa cho nàng.
“Diệu Diệu, đây là cầu cho Cẩm Hồng. Vốn dĩ gửi đến huyện thành, để đưa cho Cẩm Hồng.
Sau đó vì thời gian rảnh, nên mới đưa cho , nhờ đưa cho Cẩm Hồng.
Ta nghĩ nghĩ , vẫn là tự đưa thì hơn.
Lại nữa, khi đưa, hãy rõ với Cẩm Hồng, là cầu cho , sẽ hiểu ý nghĩa.”
Liễu Diệu vốn dĩ vì Tô Cẩm Hồng gần đây sắp thi mà lòng còn căng thẳng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-ta-mang-khong-gian-di-hanh-ha-ke-xau-va-lam-giau/chuong-180-mua-lai-viet-ten-tieu-di.html.]
Nghe những lời , nàng lập tức mặt đỏ bừng.
Mẫu nàng, tâm tư của nàng ư?
Vậy nghĩa là, bất kể Cẩm Hồng thi đậu , hai bọn họ đều thể định ?
Bằng đợi mẫu Cẩm Hồng mất, chắc chắn chịu tang ba năm, mà lúc đó nàng là một cô gái già !
Nghĩ , nàng trong tay nắm chặt túi thơm, mắt ngời mong đợi Tô Dung Dung.
“Dung Dung, những gì ?”
Tô Dung Dung trong hơn nửa năm nay, chiều cao bỗng nhiên tăng vọt vài phân.
Cho dù , nàng vẫn thấp hơn Liễu Diệu.
Nhìn vẻ mặt cẩn thận từng li từng tí của nàng, nàng liền nhón chân lên, vươn tay xoa đầu nàng.
“Mẹ , bà sớm tâm tư của dành cho Cẩm Hồng.
Dường như phụ , mấy ngày nay cũng .
Ta thấy, chắc là phản đối, vui lòng thấy thành.”
Liễu Diệu thở phào một , mặt lộ nụ rạng rỡ.
Ngay đó nàng thu nụ , nhíu mày : “Dung Dung, hôm qua chủ nhà đến , bán căn trạch viện .
Hỏi chúng mua ? Nếu mua, lát nữa tìm mua, trả tiền thuê nhà còn cho chúng .”
Tô Dung Dung hiện tại trong tay hơn ngàn lượng bạc, những lời , liền hỏi:
“Mua tất nhiên là mua, chỉ vì bản chúng , mà còn vì tiểu di bọn họ mà suy tính.
Chỉ là căn trạch viện , chủ nhà giá bao nhiêu lượng bạc ?
Nếu hợp lý, chúng sẽ mua , tên tiểu di.
Năm xưa nhà chúng thể khá giả, đều là nhờ tiểu di bán đồ của , mà giúp đỡ mẫu .
Trước từ trong những thứ mẫu cất giấu, lấy năm trăm lượng.
Nói lý , đều nên chia ít nhất một nửa cho tiểu di.
Chỉ là lúc đó, túi tiền dư dả, nên mới chỉ cho tiểu di mười lượng.
Chúng cũng cần tiểu di về phủ thành, thể lấy bao nhiêu sản nghiệp, thiếu tiền .
Những thứ nên bù đắp cho tiểu di, chúng bù đắp.
Hiện giờ việc buôn bán quầy hàng vẫn , Man Man cũng thể kiếm tiền, phía mỗi năm đều thu nhập cố định.
Vậy nên, về ngày tháng gia đình chúng , chỉ thể càng ngày càng hơn.”
Liễu Diệu ý Tô Dung Dung những lời là bảo nàng đừng nghĩ nhiều, liền gật đầu :
“Dung Dung, loại đó. Trước Cẩm Hồng gì cả, vẫn thể quan tâm, huống hồ là bây giờ.
Bên chủ nhà , viện t.ử nhà chúng nhỏ, vị trí , là một tòa hai tiến lớn, còn giếng nước, cần ba trăm năm mươi lượng.”
Ở một nơi nhỏ như huyện Lan Hà , ba trăm năm mươi lượng là một tiền nhỏ.
Tô Dung Dung liền thấy chút đắt, lập tức : “Ừm, chuyện , lát nữa tìm thời gian chuyện với chủ nhà.
Diệu Diệu cứ bận việc , trưa nay cần nấu cơm cho .
Ta định lát nữa Hậu Nha thăm mẫu , tiện thể hỏi bá nương Vệ một vài chuyện, lát nữa sẽ ở đó dùng bữa.”
“Được!”
Tô Dung Dung chuyện xong với nàng, liền tìm Kiều Kiều.
Nào ngờ nha đầu nóng lòng, .
Nàng liếc Đào Nha đang quét dọn sân viện, bước qua nhỏ:
“Đào Nha, Tranh ca với , mấy năm sắp tới mùa màng sẽ lắm.
Vốn dĩ định hai tháng nữa phủ thành, lúc đó và Man Man sẽ ở đó ăn buôn bán.
Bây giờ, trong năm tai ương , …”