Sau Khi Xuyên Sách, Ta Mang Không Gian Đi Hành Hạ Kẻ Xấu Và Làm Giàu - Chương 135: --- Đây gọi là nhất nhân đắc đạo kê khuyển thăng thiên sao?
Cập nhật lúc: 2025-12-17 13:45:15
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khi Su Dung Dung đến nơi, thấy nhóm ở cửa thành, nàng liền mỉm , rộng rãi chào hỏi : “Tranh ca, Lâm đại nhân, Dương sư gia, sớm an lành!”
Lâm huyện úy và Dương sư gia đây từng may mắn nếm thử tài nghệ của Su Dung Dung khi Bách Lý Trần mời dùng bữa. Sau đó khi nàng mở quán bán đồ ăn sáng, bữa sáng của gia đình bọn họ đều mua từ chỗ nàng. Bởi lúc thấy nàng, cả hai cũng còn giữ thái độ quan , đồng thời mỉm đáp lời chào: “Su cô nương sớm an lành! Chẳng quầy hàng của cô nương khi nào thì khai trương Tết? Hai ngày cô nương mở quán, cả nhà bọn ăn gì cũng thấy đúng vị!”
“Phải đó, Su cô nương, cô nương ý định mở tửu lầu chăng? Kể từ khi ăn một cơm do cô nương nấu ở chỗ Bách Lý đại nhân, vẫn luôn nhớ mãi đến bây giờ. Nếu thể lúc rảnh rỗi ăn một bữa cơm cô nương nấu, thì còn gì bằng!”
Su Dung Dung rõ, những thể đối xử hòa nhã với nàng như đều là vì nể mặt gia đình Bách Lý Tranh. Giả như nàng quan hệ thiết với nhà họ Bách Lý, lúc những thấy nàng, chắc chắn sẽ là một vẻ mặt cao ngạo. Dù giai cấp phân rõ, vả đối phương ăn cơm do nàng nấu, cũng chỉ là chuyện một lời mà thôi. Hoặc là lệnh cho nàng đến phủ đầu bếp, hoặc là bắt nàng giao bí quyết nấu ăn.
Nàng may mắn, phận của Tranh ca khi xuyên đủ cao quý.
Lúc thấy bọn họ, nàng cũng rõ ràng, những xuất hiện ở đây, phần lớn là để giúp đỡ. Dù những nạn dân , hiện tại đều do Lâm huyện úy quản lý.
Bởi lời , nàng liền đáp: “Đa tạ Lâm đại nhân và Dương sư gia khẳng định tay nghề của . Mảng tửu lầu do Vệ bá nương bên đó quản lý, rõ Tết huyện thành chúng mắt món mới . Còn về việc mở quán, Tết là cày cấy vụ xuân, cũng lúc đó rảnh rỗi . Nếu Lâm đại nhân và Dương sư gia thực sự yêu thích, chi bằng đợi khi công việc bận rộn kết thúc, sẽ đích một bàn tiệc, sớm bái chúc tân niên đến các vị đại nhân!”
Lâm huyện úy và Dương sư gia đôi mắt sáng rực, bọn họ ngờ ngoài một chuyến lợi ích . Ngay lập tức đều đáp lời!
Ban đầu bọn họ đây, chỉ thể hiện sự hiểu chuyện một chút, để ấn tượng cho Bách Lý Tranh và phụ . Như chuyện gì, cũng sẽ nghĩ đến bọn họ.
Không ngờ rằng, còn thể một nữa ăn cơm canh do Su Dung Dung . Vậy còn chuyện gì, mỹ diệu hơn chuyện nữa chăng?
Phải rằng, cách nấu ăn của Su Dung Dung khác hẳn với các đầu bếp đương thời. Cùng là một món ăn, qua tay nàng , hương vị thật sự là tuyệt đỉnh. Ví như cá, đầu bếp của bọn họ cơ bản đều đem hấp. Còn nàng thì cá nướng, cá hấp Tứ Xuyên, cá nấu dưa cải chua.
Mèo Dịch Truyện
Đáng tiếc bọn họ chỉ mới ăn cá hấp Tứ Xuyên, cá nấu dưa cải chua và cá nướng mà Bách Lý đại nhân , bọn họ đều từng nếm thử. Theo lời Bách Lý đại nhân, cá nướng là ngon nhất.
Bọn họ khó mà tưởng tượng , cá nướng còn ngon hơn cả cá hấp Tứ Xuyên, rốt cuộc sẽ mỹ vị đến mức nào. Chẳng lẽ là ngon đến mức, khiến hận thể nuốt cả lưỡi bụng?
Hai nghĩ , khi , Dương sư gia liền mở lời: “Dung Dung cô nương, nếu như , chúng thể gọi món chăng?”
Su Dung Dung: “……”
Lần đầu tiên thấy, mời dùng bữa mà khách còn đòi gọi món. Tuy nhiên cũng thôi, coi như là giữ gìn quan hệ.
“Có thể! Hai vị ăn gì, cứ việc , đến lúc đó sẽ chuẩn !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-ta-mang-khong-gian-di-hanh-ha-ke-xau-va-lam-giau/chuong-135-day-goi-la-nhat-nhan-dac-dao-ke-khuyen-thang-thien-sao.html.]
Dương sư gia và Lâm huyện úy cũng đến nỗi điều như , Su Dung Dung đồng ý, liền ha hả một tiếng, mới : “Cũng cần Su cô nương tự chuẩn món ăn. Cần gì, Su cô nương cứ việc , đến lúc đó bên chúng sẽ cho chuẩn nguyên liệu là . Su cô nương, còn ăn thêm một vịt đó! Chính là loại khi thái thịt vịt , gói chiếc bánh lá sen mà cô nương , cùng với dưa chuột và hành lá chấm tương ăn đó.”
Lâm huyện úy cũng vội vàng bổ sung món cá nướng: “Su cô nương, Bách Lý đại nhân , món cá nướng cô nương là tuyệt đỉnh, nếm thử hương vị đó. À , đây Hoàng huyện thừa và Đào chủ bộ, một cứ ăn thêm món thịt kho tàu, ăn chút gì mới mẻ từng thử.”
Su Dung Dung: “……”
Chà chà, cảm thấy theo đà , một bàn đủ, e là chuẩn đến hai bàn mới .
Nàng nghĩ nhưng biểu hiện ngoài, mà mỉm đáp lời: “Được! Vậy đợi khi xong việc trở về, sẽ đích xuống bếp một bữa cho !”
Có lời của nàng, Lâm huyện úy và Dương sư gia đều hài lòng. Ngay cả Trần bộ khoái đang im lặng một bên cũng thỉnh thoảng liếc Dương sư gia, hy vọng lúc đó ông sẽ dẫn theo.
Dù những trong nha môn từng ăn đồ ăn do Su Dung Dung , ai khen ngợi. Lần Bách Lý đại nhân mời khách, chỉ là một bộ đầu, đủ tư cách, nên mặt .
khi quầy bán đồ ăn sáng của Su Dung Dung khai trương, liền trở thành khách quen ở đó. Lần Su Dung Dung sẽ đích nấu ăn cho , lúc đó cũng thể tiện thể dẫn theo một chứ?
Đáng tiếc Bách Lý Tranh thế t.ử gia đang ở đó, căn bản dám gần gũi Su Dung Dung, nên chỉ thể đặt hy vọng Dương sư gia.
May mắn , Dương sư gia thất vọng, đợi chuẩn xong xuôi, khi xuất phát đến điểm tập trung nạn dân ở Lan Hà huyện, liền âm thầm nháy mắt hiệu cho .
Dựa sự ăn ý nhiều năm cùng việc, Trần bộ đầu thỏa, liền yên tâm.
Trong xe ngựa, Su Kiều Kiều đôi mắt sáng ngời, dựa sát Su Dung Dung. Đợi xe ngựa bắt đầu chuyển bánh, nàng cố nén phấn khích, thì thầm : “Đại tỷ, tỷ thật sự lợi hại, tỷ mà còn quen cả các vị đại nhân và Dương sư gia. Tỷ chào hỏi bọn họ, bọn họ đều đáp lời!”
Su Dung Dung vẻ mặt sùng bái của , vươn tay gõ nhẹ lên trán nàng, đồng thời trong lòng với Bách Lý Tranh một tiếng xin , mới : “Biết đại tỷ lợi hại là , cứ ở bên đại tỷ mà học hỏi cho . Sẽ một ngày, cũng thể giống như đại tỷ, cần dựa việc gả chồng, mà vẫn nhận sự kính trọng của khác!”
Su Kiều Kiều nghiêng đầu, suy nghĩ một lát, một câu: “Muội , vì phận Tranh ca cao quý, đại tỷ quan hệ với . Vả Vệ bá nương cũng yêu quý chúng , nên những vị đại nhân là vì nể mặt bọn họ, mới đối xử hòa nhã với chúng ! Cái gọi là, nhất nhân đắc đạo kê khuyển thăng thiên!”
Su Dung Dung: “……Thành ngữ dùng như ! Chúng đây giỏi lắm cũng chỉ gọi là ‘ thơm lây’ thôi. Hơn nữa, nếu , thì cứ giữ trong bụng là , cần !”
Su Kiều Kiều tuy là , nhưng ngăn cản sự sùng bái của . Trước đó và tam tỷ lén hỏi dì út, rằng khuê trung mật hữu của nương bọn họ trông như thế nào, thích gì. Bọn họ nghĩ dì út và nương quan hệ , chắc chắn sẽ . Nhân dịp Tết, bọn họ gửi chút đồ, biểu lộ sự cảm kích của gia đình. Kết quả dì út , bạn bè khuê trung của nương, ai thích quan, vả quan hệ cũng chỉ bình thường. Từ đó, và tam tỷ đều , lời Tranh ca là nhận lời phó thác của biểu dì, nên đối với bọn họ mực chăm sóc là giả.