Sau Khi Xuyên Sách, Ta Mang Không Gian Đi Hành Hạ Kẻ Xấu Và Làm Giàu - Chương 128: ---

Cập nhật lúc: 2025-12-17 13:45:08
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thà gả cho Lưu Thiết Trụ

 

Thấy mẫu nàng điên điên khùng khùng, sự sốt ruột trong mắt ca tẩu ngày càng rõ ràng, trong lòng nàng liền một dự cảm chẳng lành.

 

Quả nhiên ngoài dự đoán, trời mới tối đen, Đại tẩu liền đến tìm nàng.

 

“Hương Hương, nương hiện tại thế , thể ngươi lo liệu hôn sự nữa.

 

Là một trưởng tẩu, phụ và Đại ca của ngươi đều bảo ngươi lo liệu.

 

Gần đây chạy ít nơi, để mắt đến một hậu bối bên nhà đẻ .

 

Hắn tên Thôi Hoán, năm nay mười tám, lớn hơn ngươi hai tuổi.

 

Trong nhà hai mươi mẫu ruộng đất, năm gian phòng, tính là một hộ gia đình khấm khá.

 

Chàng trai trẻ chăm chỉ thật thà, cũng tuấn tú.

 

Ngươi nếu bằng lòng, ngày mai cùng về nhà đẻ, chúng tìm một lý do, từ xa một .

 

Đến lúc đó ngươi nếu cảm thấy , thì chuyện hôn sự , chúng liền định .

 

Đợi xuân gieo hạt kết thúc, liền thành .

 

Nói thật, nương hiện tại thế , ai cũng nàng ngày nào đó đột nhiên sẽ qua đời.

 

Cho nên chuyện hôn sự , cần sớm cần muộn.”

 

Tẩu t.ử của Su Hương là thôn Thôi gia, cách thôn Su gia cũng xa.

 

Nghe cái tên Thôi Hoán , mặt nàng tối sầm mấy phần.

 

“Tẩu t.ử thật sự khôi hài, cứ như là một lòng một đều vì .

 

Nếu tình hình trong nhà Thôi Hoán thế nào, nhất định ngươi lừa t.h.ả.m hại.

 

Ngươi chỉ nhà bao nhiêu đất, tình hình trong nhà ?

 

Mẫu sớm mất , nương hiện tại chính là kế.

 

Phỉ, còn song đều tại, thật sự là buồn nôn.

 

Còn cha , chính là một kẻ sợ vợ, cái gì cũng lời bà vợ kế .

 

Ở cái nhà , chính còn ăn no, càng đừng là nuôi vợ con.

 

Ta , nhà liền chờ giúp cưới vợ, để cút .

 

Người như , ngươi cũng tiện giới thiệu cho ư?

 

Ta mới mười sáu bao lâu, chứ hai mươi sáu.

 

Chuyện hôn sự thể từ từ tìm, ngươi gấp cái gì?

 

Mèo Dịch Truyện

Ồ, , ngươi là đem nhanh chóng gả ngoài, để chiếm lấy gian phòng của đúng ?

 

Ta liền , ngươi chằm chằm gian phòng của lâu .

 

Ta gả, cũng cho ngươi dùng, ngươi thể ?”

 

Tẩu t.ử của Su Hương dựa mặt mũi của bà chồng, mới đối xử với tiểu cô t.ử .

 

Hiện tại bà chồng đều như , phụ chồng giống như quan hệ thể với tiểu quả phụ trong thôn.

 

Vậy nàng còn sợ cái gì chứ.

 

Thấy tiểu cô t.ử như , nàng trực tiếp sầm mặt :

 

“Đàng hoàng chuyện với ngươi, ngươi , nhất định ép dùng biện pháp cứng rắn đúng ?

 

Nói cho ngươi , trúng , tiền sính lễ cũng nhận. Vừa với ngươi gặp mặt một chút, bất quá cũng chỉ là chiếu lệ mà thôi.

 

Ngươi là đồng ý cũng đồng ý, đồng ý cũng đồng ý.

 

Ngày mốt, Thôi gia sẽ đến hạ sính lễ, ngươi cho thành thật một chút.

 

Hiện tại nương thế , nhưng ai giúp ngươi .

 

Ngươi nếu chọc giận , lát nữa liền cho ngươi tay.

 

Không ai cũng là nương của ngươi, mà nhịn ngươi!”

 

Thôi thị xong, hừ lạnh một tiếng, liền dậy rời .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-ta-mang-khong-gian-di-hanh-ha-ke-xau-va-lam-giau/chuong-128.html.]

 

Con nha đầu thối một chút nhãn lực cũng , còn tưởng tình huống trong nhà và giống .

 

Phỉ, cũng xem tình huống hiện tại.

 

Nàng với tư cách là một trong những hại Su Dung Dung, nguyện ý cưới liền tệ , còn dám kén cá chọn canh.

 

Thôi Hoán tuy rằng thành liền đuổi ngoài, nhưng cần phụng dưỡng cha , còn nhà tranh ở, ?

 

Huống hồ, kế của cũng giúp cưới vợ, sính lễ đưa đủ hai lạng bạc.

 

Còn về những thứ sính lễ, kế của nàng cũng , dân làng thế nào thì họ cũng thế đó.

 

Tóm , việc đều theo quy củ.

 

Cứ thành thể tách hộ, còn phụng dưỡng cha , gì mà ?

 

Biết bao đều mong ngóng, đầu chồng chèn ép, xuất giá thể chủ gia đình.

 

Ấy mà cái đồ ngu xuẩn , còn cảm thấy như .

 

Phì, đúng là ngu đến mức cùng đường !

 

Cái đầu óc , thảo nào đây câu dẫn công t.ử huyện lệnh.

 

Tự ngu, bản lĩnh, còn đổ lên đầu .

 

Lại còn rằng, nàng tẩu tẩu, thể thấy sung sướng.

 

Phì, đồ xui xẻo!

 

Thôi thị hậm hực bỏ . Lúc nàng khỏi cửa, liền thấy trượng phu của đang đợi ở đó.

 

“Vừa cũng thấy chứ?”

 

“Ừm, đừng bận tâm đến nàng . Giờ nương thành như , phụ chuyện hôn sự của nàng cứ do chúng chủ. Vậy cứ định thế , mặc kệ nàng nghĩ gì. Đợi ngày mai qua tiểu niên, đến lúc đó hãy nhốt nàng cùng nương. Mấy ngày nay, nàng chăm sóc nương cũng đủ mệt , tổng giúp đỡ. Nàng là nữ nhi bảo bối của nương, tổng cho nàng một cơ hội báo hiếu. Hơn nữa, hai lạng bạc cũng là cho chúng dùng. Phụ , đó là để cưới vợ cho lão nhị.”

 

Thôi thị nghĩ đến đống chuyện rối ren trong nhà, lòng phiền muộn thôi. Nghe xong lời , nàng chỉ thể ngây dại gật đầu.

 

Trong phòng, Tô Hương đang cào cấu ruột gan.

 

Nàng luôn cảm thấy vận mệnh của nên như thế .

 

Nàng nên sống một cuộc sống cao sang quyền quý mà ai ai cũng ngưỡng mộ.

 

giờ đây thứ đều rối tung.

 

Nàng xuất giá, cho dù gả, cũng gả cho con nhà quan như Bách Lý Tranh mới .

 

Đêm đó, Tô Hương chẳng thể chợp mắt, trong mộng lúc thì gả cho Thôi Hoán, lúc gả cho một vị công t.ử nhà cao cửa rộng mà thấy rõ mặt.

 

Trong mơ, nàng lúc thì xe bò, lúc thì kiệu tám khiêng.

 

Hai cảnh tượng cứ xuất hiện, khiến thần kinh nàng chút hỗn loạn.

 

, sai , tất cả đều sai hết !!

 

Tô Hương tỉnh dậy khi trời còn sáng hẳn.

 

Trong lòng nàng chút bất an, dù buồn ngủ vô cùng nhưng chần chừ dám ngủ.

 

Không còn cách nào khác, nàng đành ngoài dạo quanh làng.

 

Trời dần hửng sáng, đúng lúc nàng lạnh run cầm cập, định về phòng ẩn thì đột nhiên hai tiếng vó ngựa dồn dập vọng đến.

 

Nàng nheo mắt về phía đầu làng, nhanh thấy tới.

 

Là Bách Lý Tranh và tùy tùng Đại Hổ của !

 

Hai đang cưỡi ngựa phi nhanh về phía .

 

Nhìn thấy , Tô Hương trong lòng vui mừng khôn xiết, đầu óc nhanh chóng xoay chuyển, nàng nên chào hỏi Bách Lý Tranh thế nào, và nên gì để đổi ấn tượng về ?

 

kịp nghĩ xong, con ngựa lướt qua nàng .

 

Bị đuôi ngựa quệt qua, nàng sợ đến mặt mày tái nhợt, tim đập thình thịch, như nhảy khỏi lồng ngực.

 

“Ngươi, tên đàn ông ch.ó má , mắt ngươi mù , thấy đây ?”

 

Sợ hãi đến nhẹ, Tô Hương chẳng còn nghĩ cách câu dẫn Bách Lý Tranh nữa, lúc chỉ hận thể băm vằm thành vạn mảnh.

 

Nàng, Tô Hương, thà gả cho loại vô dụng già quái gở như Lưu Thiết Trụ, chứ tuyệt đối gả cho tên đàn ông mù mắt như Bách Lý Tranh !

 

 

Loading...