Sau Khi Xuyên Sách, Ta Mang Không Gian Đi Hành Hạ Kẻ Xấu Và Làm Giàu - Chương 119: ---
Cập nhật lúc: 2025-12-17 13:44:58
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/805iDnuGEr
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đảm bảo xem xong sẽ vui vẻ cả thể xác lẫn tinh thần
“Nghĩ kỹ , định bán bánh bao nhân nước! Món trong hợp đồng hợp tác của với Vệ bá nương.
Buổi sáng ở huyện Lan Hà bán bánh bao màn thầu, còn bánh nướng, hoành thánh và mì sợi bánh trôi.
Thay vì bán những món tương tự như của , chi bằng bán một vài món ăn mới lạ.
Nếu việc buôn bán thuận lợi thì tự nhiên là .
Nếu liên tục mấy ngày , thì thôi , cùng lắm thì mang về, chúng tự ăn.”
Tô Dung Dung suy nghĩ, thêm: “Chỉ bán bánh bao nhân nước lẽ đơn điệu, đến lúc đó sẽ xem xét thêm vài món nữa để bán cùng.”
Bánh xếp, là bánh mè tròn?
Hai món , món khá phiền phức, món tốn đường.
Mà ở thời cổ đại , đường khá đắt, vả cũng thích .
Đang chuyện, hai đến phòng kho.
Tô Dung Dung tiên xem cây rau phát triển thế nào, đó rời nàng , trở về gian kho ban đầu của ba chị em.
Lúc Tề Giai Ninh tỉnh táo, thấy Tô Dung Dung trở về, trong lòng nàng thở phào nhẹ nhõm.
Cũng vì tình cảm như chim non , thấy vị cháu gái cứu khỏi cảnh nước sôi lửa bỏng , lòng nàng vô cùng yên .
“Dung Dung!”
“Tiểu di, đỡ hơn chút nào ?”
Tề Giai Ninh gật đầu: “Ừm, tinh thần khá hơn nhiều, nhưng thể vẫn còn yếu. Đợi xong tháng ở cữ , chắc sẽ vấn đề gì nữa.”
Tô Dung Dung gật đầu, đó : “Tiểu di, Kiều Kiều , Chí Minh, Chí Viễn ở nhà hình như thoải mái cho lắm.”
Tề Giai Ninh trầm mặc một lát, mới thở dài : “Hai đứa chúng nó, thực là cha và bà nội chúng cho sợ .
Lý Đại Bưu tên súc sinh đó, căn bản coi chúng là trẻ con.
Ở ngoài đ.á.n.h bạc thua tiền, về nhà liền trút giận lên hai đứa nhỏ.
Đôi khi cố ý gắp đũa rau cho con, khi con vui vẻ ăn , liền vỗ đũa, chúng ăn vụng, là đồ con bất hiếu.
Rồi bắt chúng nhổ , nhổ thì đ.á.n.h chúng, đ.á.n.h cho đến khi nhổ mới thôi.”
Nói những lời , Tề Giai Ninh nhắm mắt , nghiêng đầu, Tô Dung Dung.
Chỉ là thể nàng khẽ run rẩy, dường như đang cố chịu đựng điều gì đó.
Ngay khi Tô Dung Dung lấy giấy hòa ly, nàng : “Mẹ của Lý Đại Bưu, càng đáng ghét hơn.
Bà , cũng diễn tả thế nào.
Chỉ là khi bà đối mặt với Lý Đại Bưu, dường như là một , mà là một vợ.
Người con lớn lánh , nhưng hai họ căn bản .
Đôi khi Lý Đại Bưu tắm rửa, bà còn xoa lưng cho .
Hơn nữa, khi bà tắm rửa, cũng sẽ để Lý Đại Bưu xoa.
Ta, ban đầu hiểu lắm, để .
Bà liền sầm mặt tay sức, rửa sạch ,"
Điều cũng xem như xong, cũng tự tìm phiền toái.”
Tề Giai Ninh rõ ràng là nghĩ đến đến đó.
Nói đến đây, nàng đổi giọng:
“Miệng bà lảm nhảm, cãi vã với khác. Cãi thua, về nhà trút giận lên đám trẻ, cứ như thể chúng cháu ruột của bà .
Mỗi trong nhà nấu cơm, nhất định do bà chia.
Sau đó bà cố ý múc nhiều cơm cho lũ trẻ, đợi chúng ăn xong, bà liền chúng là quỷ đói đầu thai.
Gia đình sở dĩ nghèo túng như , đều là do chúng mang đến tai họa.
Một bữa cơm ăn hết khẩu phần hai ngày, thì hai ngày tiếp theo cứ nhịn đói.”
Tề Giai Ninh giờ đây đến những chuyện , dù sắc mặt nàng vô cảm, nhưng trong lòng vẫn hận thấu xương.
Đây cũng là một trong những lý do vì nàng lúc nào giằng xé, đoạt mạng cặp con .
Nếu sợ rằng hai đó c.h.ế.t , nàng đền mạng.
Rồi hai đứa trẻ sẽ trở thành cô nhi, đến lúc đó trong cái thôn sẽ bắt nạt, nàng thật sự sẽ như .
May mắn , may mắn lúc nàng tuyệt vọng nhất, đợi Dung Dung, cũng đợi cơ hội đổi vận mệnh của lũ trẻ.
“Tiểu di, vì loại kẻ đáng c.h.ế.t mà tức giận đáng.
Lại đây, đừng giận nữa, cho di xem một vật , bảo đảm khi xem xong, di sẽ thấy tâm vui vẻ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-ta-mang-khong-gian-di-hanh-ha-ke-xau-va-lam-giau/chuong-119.html.]
Nói , nàng đưa hòa ly thư qua.
Tề Giai Ninh chút khó hiểu, nhưng vẫn đưa tay đón lấy.
Khi nàng mở xem, trong khoảnh khắc cả nàng như tiêm m.á.u gà, lập tức bật dậy thẳng.
“Hòa ly thư?”
Nói , nàng lướt nhanh ba hàng một lúc, xong nội dung văn thư, đó cẩn thận lướt qua tên , cuối cùng thêm ngày tháng.
Ngay đó nàng ngẩng đầu Tô Dung Dung, cái gật đầu của cô, nàng một nữa.
Cuối cùng, cất hòa ly thư , bật mà : “Dung Dung, sợ cháu di, thật tiểu di và căn bản hôn thư.”
Tô Dung Dung , nhiều chắc hôn thư, cũng chắc đăng ký ở nha môn.
Mọi đều công nhận hôn nhân thực tế, và chỉ lượng hộ tịch.
Bất kể ngươi hôn thư , hộ tịch ghi chép thế nào, cũng chỉ công nhận điều đó.
Hiện giờ nàng đưa hòa ly thư, hẳn tiểu di cũng thế nào.
Nếu , cũng sẽ cẩn thận cất như .
Nghĩ , nàng liền : “Tiểu di, thuê một căn nhà ở huyện thành.
Hay là, nhờ giúp di lập nữ hộ, đó di dẫn Chí Minh, Chí Viễn lên huyện thành sinh sống?
Chí Minh, Chí Viễn đều lớn , thể cứ mù tịt như , cần khai sáng.
Trong vòng mười dặm quanh đây, chỉ một đồng sinh mở một tư thục.
đồng sinh đó học vấn hữu hạn, tư thục do mở thì thể đến ?
Ta nghĩ rằng, ở huyện thành, cũng thể tìm chỗ .
Còn về phần tiểu di gì thì tùy, tiền thúc tu mười tuổi của Chí Minh, Chí Viễn, nhà sẽ chi trả.
Sau mười tuổi, nếu khả năng, cũng sẽ giúp đỡ.”
Tề Giai Ninh Tô Dung Dung sắp xếp, chút do dự, trực tiếp đồng ý.
“Vậy thì lập nữ hộ lên huyện thành ở ! Dung Dung, thêu thùa của tiểu di vẫn còn , chỉ là tay thô ráp, những thứ tinh tế.
Đợi tiểu di dưỡng một thời gian, hồi phục chút ít , thể thêu những vật lớn.
Chí Minh, Chí Viễn đều là những đứa trẻ ngoan, tiểu di đây dù ép vẫn nuôi cả nhà.
Giờ ít , lý nào nuôi nổi.
Tiểu di cần cháu giúp đỡ, đợi tiểu di kiếm bạc, khi nào dư dả hơn một chút, sẽ giúp cháu.”
Tô Dung Dung phần hết là, giúp cháu nuôi .
Nghe , nàng : “Tiểu di đừng lo lắng cho , thật thấy vẫn .
Trong nhà ruộng đất, chút bạc tích trữ. Dù đất thể tự trồng hết, nhưng thể cho thuê.
Còn bạc thì nhiều, nhưng trong nhà việc gì cấp bách, ứng phó vẫn thành vấn đề.
Hơn nữa huyện thành, còn hợp tác ăn với Bách Lý phu nhân, tức là phu nhân huyện lệnh.
Sau dù chẳng gì, trong nhà cũng tiền .
Huống hồ, từ Tranh ca, chính là công t.ử nhà huyện lệnh đó, vài loại hạt giống từ phương xa.
Ta định trồng thử, xem thể trồng thứ gì.
Nếu may mắn, còn thể phát tài lớn.
Thêm nữa là, bây giờ trong nhà còn dùng giường sưởi để trồng rau.
Thời tiết lạnh giá như hiện tại, tiền ăn một miếng rau tươi, đều chi nhiều tiền.
Những rau của nhà , đây từng bán hơn mười cân, mà bán hơn hai lạng bạc đấy.
Còn nữa tiểu di, hai ngày nữa huyện thành bày quán.
Trong nhà dù Mạn Mạn ở, nhưng con bé còn nhỏ, nên cần sự giúp đỡ của di.
Hiện tại Liễu Diệu giúp, nhưng nàng cũng thể ngày nào cũng ở nhà , nếu nhà nàng sẽ ý kiến.
Cho nên tiểu di, di hãy mau chóng hồi phục, dù là trong tháng cũng .
Mọi việc trong nhà, di cứ chỉ huy Mạn Mạn là .
Nếu di thể dạy dỗ Mạn Mạn nên , cũng an tâm giao việc nhà cho con bé, tự ngoài bôn ba kiếm sống.”
Tề Giai Ninh bất chợt Tô Dung Dung giao trọng trách, trong ngôi nhà tìm thấy cảm giác cần đến.
Chỉ thấy nàng dùng sức gật đầu, tinh thần cũng từ khi nhận hòa ly thư mà khởi sắc trông thấy.
“Được, Dung Dung cháu cứ yên tâm ngoài bận rộn, việc trong nhà tiểu di lo, cháu cần bận tâm.”
Mèo Dịch Truyện