Sau Khi Xuyên Sách, Ta Mang Không Gian Đi Hành Hạ Kẻ Xấu Và Làm Giàu - Chương 105: Không Muốn Rời Nhà Sớm Vậy ---
Cập nhật lúc: 2025-12-17 13:44:33
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Có màn ngắt lời , khí tại hiện trường, trở nên hòa thuận ấm áp.
Liễu Diệu Tô Dung Dung sẽ tay với Kiều thị, nhưng vẫn cụ thể là chuyện gì.
Nghĩ đến những lời Tô Dung Dung , nàng đảo mắt, cuối cùng tìm một cái cớ, tìm Tô Cẩm Hồng.
Tô Cẩm Hồng đang sách trong nhà tranh của , hề bên ngoài xảy chuyện gì.
Nghe thấy tiếng gõ cửa, ngỡ là Đại Hổ trở về khi ngoài xem tiến độ xây nhà, liền ngẩng đầu mà :
“Vào !”
Liễu Diệu đẩy cửa bước .
Tô Cẩm Hồng thấy tiếng bước chân, ngẩng đầu thấy nàng, khóe miệng vô thức khẽ cong lên.
“Diệu Diệu tỷ!”
Liễu Diệu đến, lấy cuốn sách trong tay .
“Đọc sách hại mắt, ngươi thể cứ mãi, đến lúc thích hợp, để mắt nghỉ ngơi một chút.”
Tô Cẩm Hồng ngoan ngoãn gật đầu đáp: “Ừm, !”
Liễu Diệu liền nhấc ấm nước giường đất lên, rót một chén đưa cho .
“Đến uống chút nước , môi ngươi khô đến bong da cả .”
Tô Cẩm Hồng đưa tay đón lấy, đó một uống cạn.
Liễu Diệu nhận lấy chén, rót thêm một chén nữa.
“Ta ngươi cần cù, nhưng ngươi thể vì thêm sách, ít nhà xí, mà ngay cả nước cũng uống.”
Tô Cẩm Hồng đặc biệt thích cảm giác khác quan tâm , đặc biệt là mắt , còn là thê t.ử định.
Nghe lời , nữa ngoan ngoãn gật đầu: “Ừm ừm, đều , sẽ chú ý.”
Liễu Diệu thấy uống xong nước, liền xuống bên mép giường đất.
“Cẩm Hồng, Dung Dung và Đào Nha tối qua ngoài, từ chỗ Kiều thị điều gì ?
Vừa nãy Đào Nha nương đến loạn một trận, vài lời mấy ho với Dung Dung.
Sau đó Mạn Mạn tức giận, phản bác nàng .
Ta ý trong lời của Mạn Mạn và Dung Dung, Cẩm Huy bán ?”
Tô Cẩm Hồng lời , ngẩn một chút, ngay đó liền dậy.
Liễu Diệu giữ : “Đào Nha nương về , bây giờ trong phòng chỉ Dung Dung, Mạn Mạn, Tiếu Tiếu và Đào Nha.
Ta vốn dĩ thể hỏi bọn họ, nhưng sợ bọn họ đau lòng, nghĩ Dung Dung và Diệu Diệu với , liệu đang chờ ngươi cho chăng, nên mới đến hỏi ngươi.”
Tô Cẩm Hồng về, nghĩ đến chuyện của nương và Cẩm Huy, khỏi thở dài một tiếng thật sâu, đó Liễu Diệu.
Chàng đưa tay kéo tay áo Liễu Diệu, hạ giọng, kể cặn kẽ chuyện mà đại tỷ với .
Nói đến cuối cùng, trong mắt khó tránh khỏi mang theo hận ý.
Có lẽ nhận thấy cảm xúc của quá kích động, hít sâu vài , đó Liễu Diệu.
“Diệu Diệu tỷ, tình hình hiện tại là như vầy, đại tỷ của cũng nhờ Vệ bá nương bên giúp đỡ tra xét .
Chúng đều tìm nương và Cẩm Huy Tết, nhưng tình hình cụ thể sẽ , ai rõ.
Nếu đây chỉ nghĩ đến sang năm thi thử, coi như một trải nghiệm, thì giờ đây nghĩ như nữa.
Ta nhất định thi đỗ Đồng sinh, nếu thể qua, sẽ tiếp tục thi Viện thí.
Vạn nhất thể qua, thì chính là Tú tài.
Nếu , sang năm sẽ thi .
Còn một điểm nữa, nếu Tết thể tìm nương của , đón nàng về, thì chúng sẽ ở đây đón năm mới.
Tình cảnh của nương , chắc Diệu Diệu tỷ cũng rõ, thích hợp xuất hiện ở đây.
Bằng những lời đồn thổi, sẽ đ.á.n.h gục nàng.
Vì , chúng sẽ đến huyện thành thuê một căn nhà, đến lúc đó sẽ ở bên đó.
Hơn nữa, về chúng sẽ rời khỏi nơi .
Nếu thể thi đỗ Tú tài, sẽ phủ học, đến lúc đó sẽ sống ở phủ thành.
Nếu thể, chúng sẽ rời , ở Mộc Dương phủ nữa.
Ta nghĩ nơi đó đối với nương và Cẩm Huy mà , đều là một nơi đau buồn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-ta-mang-khong-gian-di-hanh-ha-ke-xau-va-lam-giau/chuong-105-khong-muon-roi-nha-som-vay.html.]
Nếu tìm thấy nương của , Tết chúng vẫn ở thôn, nhưng vẫn sẽ ở đây.”
Chàng đến đây, im lặng một lát, đó Liễu Diệu với ánh mắt tiếc nuối và buồn bã :
“Diệu Diệu tỷ, nếu thể thi đỗ Đồng sinh, hãy để đại tỷ tìm mai mối đến nhà nàng cầu hôn ?
Nếu thể thi đỗ Tú tài, chúng sẽ trực tiếp thành .
Tuy còn nhỏ, nhưng khi thành , nàng thể sống cùng đại tỷ và các nàng .
Đợi lớn , chúng sẽ động phòng.
Chỉ như , đến lúc đó nàng mới thể cùng chúng .
Ta yêu cầu nàng rời xa cha , về gặp họ một cũng khó, như ích kỷ.
mà, chúng ở cái thôn , thật sự thể sống tiếp nữa.”
Liễu Diệu mơ cũng ngờ, tình hình như thế .
Nghĩ đến chị em Dung Dung rõ ràng , Kiều thị và Tô Dã hại thành thế , nàng đau lòng khôn xiết.
Chỉ là đến cuối cùng, nàng trầm mặc.
Nàng thích Tô Cẩm Hồng, đương nhiên là thể gả cho .
Mèo Dịch Truyện
Thế nhưng cái giá trả nếu là còn nhỏ tuổi rời bỏ quê hương, về khó lòng trở về, nàng thấy chịu đựng nổi.
Cha nàng tuy một thôn trưởng đạt chuẩn, nhưng đối với nàng là một cha đạt chuẩn.
Giờ khắc , Liễu Diệu trầm mặc.
Nàng trầm mặc lâu, lâu đến khi Tô Cẩm Hồng trong lòng chút bất an, nàng mới lên tiếng.
Chỉ thấy nàng nở một nụ còn khó coi hơn cả , :
“Cẩm Hồng, còn nhỏ, sớm rời khỏi nhà.
Nếu sang năm thể thi đỗ Đồng sinh, hoặc là Tú tài, chúng đính hôn ?
Rồi sẽ ở nhà, đợi đến hai mươi.
Đến lúc đó, mười tám, nếu vẫn cưới , hãy về, nhất định sẽ theo .
Thêm sáu năm , coi như là ở mặt cha và ông bà tẫn hiếu.
Nếu khi hai mươi tuổi, cưới , hãy sớm gửi một phong thư từ hôn về.”
Nói xong lời , nàng đầu , Tô Cẩm Hồng nữa.
Giờ khắc , lòng nàng cũng thấy trống rỗng, vô cùng khó chịu.
Nàng , Tô Cẩm Hồng đề nghị đính hôn thành , là vì thích nàng, chịu trách nhiệm cho tình cảm của họ.
nàng, vì một đàn ông thích, mà cứ thế khinh suất rời bỏ cha .
Nàng sợ bây giờ đồng ý, đến lúc tuổi lớn hơn, sẽ hối tiếc, thậm chí thể vì thế mà cãi với Tô Cẩm Hồng.
Tô Cẩm Hồng yêu cầu của nàng hợp lý, liền thận trọng đáp ứng.
“Được! Ta cố gắng để nàng chờ lâu đến thế. Chỉ cần nàng thể chờ , nhất định phụ nàng.”
Nói xong lời , kìm dang hai tay , ôm hờ lấy mặt.
“Diệu Diệu tỷ, sang năm nhất định thi đỗ công danh!”
Liễu Diệu dù thấy lời hứa của , trong lòng vẫn nặng trĩu, nổi.
“Chàng tiếp tục sách , tìm Dung Dung.
Chàng đừng nghĩ nhiều, bất kể kết quả thế nào, thi đỗ , nương , lòng vẫn thủy chung như một.
Lời đợi đến mười tám, cũng đổi.
Bây giờ hai mươi, cũng , đổi!”
Nói xong lời , nàng đợi câu trả lời, trực tiếp bỏ .
Khi nàng lấy tinh thần đến nhà sưởi của Tô Dung Dung và các nàng , Đào Nha tinh mắt nhận cảm xúc của nàng chút đúng.
Nàng định tiến tới, chợt nhớ nha đầu hẳn là tìm Tô Cẩm Hồng .
Giờ thần sắc , phần lớn là về tình hình của Tề Giai Oanh và Tô Cẩm Huy, cùng với dự định tương lai của gia đình họ.
Nàng huých Tô Dung Dung đang thực đơn, hạ giọng:
“Dung Dung, nàng Diệu Diệu kìa!”