Sau Khi Xuyên Sách, Ta Mang Không Gian Đi Hành Hạ Kẻ Xấu Và Làm Giàu - Chương 104: Kẻ Cầm Đầu Một Trong Số Đó ---
Cập nhật lúc: 2025-12-17 13:44:32
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đào Nha nương khách khí mắng: “Sao ? Uổng công vẫn nghĩ nó là , là một đứa trẻ ngoan.
ngươi xem, các ngươi gì?
Cái thời tiết thế , các ngươi cầm roi đ.á.n.h . Đánh nông nỗi đó , còn treo gốc cây.
Cũng may mạng lớn, bằng các ngươi chính là g.i.ế.c , ngươi ?”
Đào Nha nương những lời khi còn hạ giọng, sợ rằng ngoài qua thấy.
Tô Dung Dung loại miệng, sẽ mặc kệ khác hiểu lầm .
Nghe Đào Nha nương , nàng thẳng: “, là đ.á.n.h , cũng là g.i.ế.c c.h.ế.t đó, nhưng chừa cho nàng một thở.
Cũng là dẫn Đào Nha, cùng xử lý đó. Đó là nàng đáng đời, còn trực tiếp xử…”
Thế nhưng nàng đến đây, Đào Nha nương cắt ngang.
Liền thấy nàng vẻ mặt tức giận Đào Nha: “Ngươi xem, thái độ nàng là thế nào. Ngươi theo loại …”
Liễu Diệu nàng dùng giọng điệu khinh thường mà “loại ” để hình dung Tô Dung Dung, liền tức giận cắt ngang:
“Trần thẩm t.ử gì ? Cái gì mà loại ? Người còn ngọn nguồn sự việc, thì lấy tư cách gì mà như ?”
Đào Nha nương lời của Liễu Diệu, thái độ của nàng, càng thêm vui.
Ngay lập tức đáp một câu: “Cho dù bất kỳ lý do gì, nàng nông nỗi , chính là sai trái.”
Tô Dung Dung vì tức giận, định mở miệng, liền thấy Tô Mạn Mạn giậm chân, hạ giọng mắng:
“Trần Lý thị, cho phép tỷ tỷ như !
Còn bất kể duyên do gì, đ.á.n.h là đúng. Lời thật nực đó chứ?
Nếu kẻ nào lúc Đào Nha tỷ còn nhỏ, bán nàng .
Người tức giận mà đ.á.n.h kẻ đó một trận, với , là sai trái, trong lòng sẽ nghĩ gì?
Kiều thị nàng đáng đời!
Nếu chúng còn quá nhỏ, vì danh tiếng của dân làng, thì bây giờ Kiều thị c.h.ế.t bao nhiêu .”
Đào Nha nương vốn dĩ trong lòng vui, những lời liền ngẩn một chốc.
Rất nhanh đó phản ứng , chút khó hiểu mấy mắt.
Cuối cùng ấp úng : “Bán ? Ý là, như nghĩ ?
Mấy tỷ các ngươi đều ở đây, duy nhất mặt, chính là Cẩm Huy.
Chẳng lẽ, Cẩm Huy bán ?”
thể chứ?
Tô Cẩm Huy chẳng Tô Dã nhận nuôi ?
Chưa kể Tô Dã với Tô T.ử Thán quan hệ đến nhường nào.
Chỉ hiện tại là giàu nhất bộ Tô Gia thôn, hẳn cũng sẽ thiếu chút tiền nuôi trẻ con đó chứ.
Bán , đối với ích lợi gì?
Đào Nha nương khó hiểu, cứ thế luống cuống Tô Mạn Mạn và Tô Tiếu Tiếu lau nước mắt.
Còn Tô Dung Dung lạnh lùng với gương mặt xinh : “Có vài chuyện là đủ , cũng cần truyền ngoài.
Tô Dã trong mắt Tô thị nhất tộc và dân Tô Gia thôn, hình tượng đến nhường nào, chắc hẳn cũng rõ.
Cứ như việc chúng bây giờ , cũng tin !
Nếu chúng bất chấp mà ngoài, cuối cùng những hạ bệ Tô Dã, trái còn chọc giận tay với chúng .
Dân làng càng vì tin tưởng, mà về phía Tô thị nhất tộc, chúng điều đại loại .
Chính vì quá rõ ràng, mới thẳng ngoài!!!
Ta đ.á.n.h Kiều thị, là vì nàng là một trong những kẻ cầm đầu.
Cẩm Huy, là do nàng và Tô Dã cùng mưu tính bán .
Ta bao giờ lòng thể hiểm ác đến mức độ .
Cho nên, cảm thấy trực tiếp lấy mạng nàng , cũng coi là nương tay lắm !”
Xét thấy chuyện của nương khó , nên Tô Dung Dung đành lấy tiểu nhỏ nhất cái cớ.
Những lời của nàng, khiến Đào Nha nương ngây .
Nếu kẻ nào bán hoặc con cái của nàng , e là nàng cũng sẽ trả thù như Tô Dung Dung .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-ta-mang-khong-gian-di-hanh-ha-ke-xau-va-lam-giau/chuong-104-ke-cam-dau-mot-trong-so-do.html.]
Không, chỉ cần cho nàng cơ hội, nàng nhất định sẽ g.i.ế.c c.h.ế.t đối phương…
Dù vài chỗ nàng nghĩ thông, cũng cảm thấy hợp lý.
nỗi buồn của Tô Tiếu Tiếu và Tô Mạn Mạn, giống giả vờ.
Nghĩ đến đây, hẳn là thật như lời Tô Dung Dung , Cẩm Huy bán .
Chẳng trách hai năm nay thấy Tô Dã trở về.
Mèo Dịch Truyện
mấy tỷ phát hiện , chẳng lẽ là do huyện lệnh công t.ử giúp đỡ ?
Đào Nha nương càng nghĩ càng loạn trí, sắc mặt trở nên chút bẽn lẽn.
cũng tin lời Tô Dung Dung!
Nàng bây giờ chỉ nghĩ, đợi tháng xem .
Nếu Tô Dã vẫn trở về, hoặc trở về mà mang theo Cẩm Huy, thì chuyện thể là thật.
Cứ xem , nàng sẽ xem !
Nghĩ như , nàng cũng ầm ĩ nữa, trái chút nên gì.
Không khí tại chỗ, bởi một khoảnh khắc ngưng trệ.
May mắn là Đào Nha hóa giải sự khó xử .
“Dung Dung, xin . Nương chân tướng sự việc, cứ thế ngươi.
Đây là của nàng, nàng xin .
Thật sự xin , xin ngươi tha thứ!”
Nhìn cô nương mà nâng niu như ngọc, vì màn kịch do chính gây , mà cúi đầu khom lưng tỷ thiết, trong lòng Đào Nha nương khó chịu.
nàng cũng hiểu cách thuận theo tình thế, ngay lập tức liền nghiêm túc :
“Dung Dung, xin nhé.
Là bá nương chỉ thấy t.h.ả.m trạng của Kiều thị, liền cho rằng ngươi là kẻ ỷ thế h.i.ế.p .
Vì sợ Đào Nha ngươi hư, nên mới kích động đến .
Xin !”
Lời dứt, nàng còn đợi Tô Dung Dung trả lời, vội vàng mở cửa rời .
Nàng là một trưởng bối, xin vãn bối, thật sự khó khăn.
Nếu con gái coi trọng tình nghĩa , nàng ngàn vạn cũng sẽ những lời .
Tô Dung Dung nàng xa lên tiếng, còn Đào Nha thì thở dài một tiếng, đưa tay lay lay cánh tay nàng.
“Dung Dung, ngươi đừng tức giận. Ta cam đoan, tình huống , sẽ !”
Liễu Diệu ở một bên cũng : “Dung Dung, Trần thẩm t.ử sai , nhưng nàng là một trưởng bối, cúi đầu nhận với một vãn bối, thật sự dễ dàng.
Tình cảm của ba chúng , vẫn là của ba chúng .
Ngươi đừng vì Trần thẩm tử, mà để ý Đào Nha, hoặc là trong lòng thành kiến với nàng.
Nếu ngươi thật sự như , đều nhịn nghĩ, phụ những năm gì, ngươi cũng sẽ để ý .”
Tô Mạn Mạn lời , liền tiếp lời : “Diệu Diệu tỷ, , chức thôn trưởng của phụ ngươi thật sự dáng gì cả.
Rõ ràng là thôn trưởng, việc lớn việc nhỏ trong thôn đều thuộc quyền quản lý của , ngươi xem quản gì ?
Tùng Mộc ca còn hơn !
Nếu , ngươi khuyên phụ ngươi, để nhường chức thôn trưởng .
Dù là cho đại ca ngươi , tin chắc cũng hơn nhiều!”
Liễu Diệu là hiểu tính cách Tô Mạn Mạn, lời cũng giận, thậm chí còn phụ họa :
“Ừm, vốn dĩ cũng ý .
Ta định đợi khai niên, để phụ nhường chức cho ca ca .
Đại ca gì khác, trong việc xử lý chuyện, cảm thấy đối nhân xử thế hơn phụ .
Nếu già , sợ chuyện, thì nhường chức cho trẻ tuổi và sợ chuyện .
Đại ca , thấy vẫn tệ, thể đảm nhiệm!”
Đừng là Tô Mạn Mạn, ngay cả Đào Nha và Tô Tiếu Tiếu, cũng những lời của nàng cho bật .
Còn Tô Dung Dung vốn dĩ tâm trạng , thấy cũng nhịn nhếch môi.