Sau Khi Xuyên Sách, Mỗi Ngày Tôi Đều Công Lược Nam Chính - Chương 79: Là tôi làm cô ấy khóc
Cập nhật lúc: 2024-09-24 11:26:46
Lượt xem: 55
Tập đoàn Ngạo Thiên, văn phòng tổng giám đốc.
Trình Dục Minh nhìn chằm chằm video kia khoảng mười lần, anh thấy được nước mắt trong mắt Lăng Niệm Niệm, còn có bộ dáng biểu diễn thâm tình kia.
Cô thật sự rất buồn.
Trong lòng Trình Dục Minh thổn thức không thôi.
Hôm qua anh đã xúc động nói ra câu nói kia, hôm nay muốn thu hồi cũng rất khó.
Nhưng anh thật sự rất tức giận, tại sao lòng đố kỵ của cô lại mạnh như vậy, liên tục ra tay với em họ mình.
Trình gia bọn họ không thể tiếp nhận một người phụ nữ xấu xa vào cửa.
Cho dù là vi phạm ý muốn của ông nội, anh cũng sẽ không tiếc.
Chỉ là khi nhìn thấy video này, nội tâm của anh lại phảng phất đau đớn.
Hôm nay, Lăng Niệm Niệm trở thành trò cười của toàn thành phố, nhưng đó không phải là kết cục anh muốn nhìn thấy.
Dù sao Trình gia và Lăng gia cũng là thế giao, đây không phải tương đương với chuyện vả vào mặt Lăng gia ư?
Nhìn từng câu từng chữ liên quan đến Lăng Niệm Niệm trên bảng hot search, nó vô cùng chói mắt.
Lúc này có phải cô đang nhìn tin này, tinh thần vô cùng chán nản không?
Tuy nhiên, còn chưa biết đúng sai thì vẫn có đường cứu vãn.
Thời đại truyền thông mới, trí nhớ của mọi người nhỏ giống như cá vậy.
Chỉ cần ngay sau đó có tin hot search mới thì tin cũ sẽ nhanh chóng bị lãng quên.
Trình Dục Minh cầm điện thoại lên, gọi nội tuyến: “Âu Dương, đến đây.”
Mười mấy giây sau, Âu Dương một thân âu phục màu xám, vẻ mặt nghiêm túc đẩy cửa đi vào, đi tới trước mặt Trình Dục Minh, thẳng lưng.
“Gia, ngài tìm tôi?”
“Hôm nay có thấy hot search không?”
Trình Dục Minh đứng lên, đưa lưng về phía anh ta đứng trước bức tường thủy tinh, nhìn xuống Giang Thành, sắc mặt âm trầm.
“Thấy, cần tôi làm gì, kính xin gia chỉ rõ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-moi-ngay-toi-deu-cong-luoc-nam-chinh/chuong-79-la-toi-lam-co-ay-khoc.html.]
Âu Dương không rõ tâm tư Trình Dục Minh lắm, rõ ràng lúc trước anh ta cảm nhận được sự chú ý đặc biệt của Trình Dục Minh đối với Lăng Niệm Niệm, đảo mắt lại vì Lăng Sương Sương mà chia tay với cô.
Mỗi lần Lăng Sương Sương và Lăng Niệm Niệm xuất hiện, sẽ xảy ra chuyện.
Mà sự chán ghét của Trình Dục Minh đối với Lăng Niệm Niệm sẽ sâu thêm một tầng, cho đến lần này hoàn toàn bộc phát.
Âu Dương mơ hồ cảm thấy sự tình sẽ không trùng hợp như thế, nhưng Trình Dục Minh lại không hoài nghi, anh ta cần gì phải làm điều thừa.
“Kéo hot search của cô ấy xuống, để Mộ Hoan thay thế.”
Âu Dương hiểu ý gật gật đầu: “Gia, yên tâm. Trong vòng 10 phút tôi sẽ hủy toàn bộ tìm kiếm về Lăng Niệm Niệm, đồng thời thả tin Mộ Hoan gầy đi 5 cân, trong vòng một giờ đẩy lên top 1, cũng mua chuộc thủy quân và tài khoản marketing.”
“Được, làm đi.”
Trình Dục Minh nhíu mày: Hi vọng điều này có thể khiến thương tổn đối với cô và Lăng gia giảm xuống mức thấp nhất!
Quả nhiên, không lâu sau, trên Hot Search liền không nhìn thấy đề tài liên quan đến Lăng Niệm Niệm nữa.
Ngay sau đó, tin Mộ Hoan giảm béo 5 cân, Mộ Hoan vì vai diễn mà gầy đi, diễn viên Mộ Hoan và các chủ đề liên quan đã lấy tốc độ sét đánh không kịp bưng tai chiếm lĩnh tất cả các tiêu đề tin tức giải trí, leo lên top đầu bảng xếp hạng hot search, trong nháy mắt thu hút sự chú ý của toàn dân.
Tick tick tick.
Điện thoại của Trình Dục Minh vang lên, là tin nhắn wechat Mộ Hoan gửi tới.
[Mộ Hoan Hoan: Dục Minh, anh đưa tôi lên hot search hả, không phải định đợi đến trước buổi họp báo mới tung tin sao?]
[Trình Dục Minh: Họp báo sớm.]
[Mộ Hoan Hoan: Hả? Chuyện lúc nào, sao tôi không nhận được thông báo?]
[Trình Dục Minh: Vừa rồi.]
[Mộ Hoan Hoan: Được, Dục Minh. Vậy tôi cúp trước, đang quay một quảng cáo xa xỉ phẩm.]
Trình Dục Minh không trả lời nữa, ngơ ngác nhìn ra ngoài cửa sổ, trong đầu vẫn đang quay lại đoạn video vừa rồi.
Gương mặt tuyệt mỹ kia mang theo nước mắt, lại làm cho anh có xúc động muốn ôm cô vào lòng.
Anh muốn ôm lấy cô, khẽ vuốt tóc, nói với cô: “Đừng khóc, có anh ở đây.”
Nhưng, người mà hết lần này tới lần khác làm cho cô khóc chính là anh.
Trình Dục Minh thở dài một hơi, lần đầu tiên anh cảm thấy vô lực.