Sau Khi Xuyên Sách, Mỗi Ngày Tôi Đều Công Lược Nam Chính - Chương 119: Trượt tay nhấn like?
Cập nhật lúc: 2024-10-27 17:00:31
Lượt xem: 18
Tập đoàn Ngạo Thiên.
“Gia, về buổi họp báo của “Ác sát” tối mai, anh có đến dự không?” Trên tay Âu Dương cầm một lá thư mời, cung kính đứng trước bàn làm việc của Trình Dục Minh hỏi.
Thật ra trước đây Trình Dục Minh đã từng nói sẽ không tham dự cuộc họp báo lần này, anh vẫn luôn chán ghét những buổi họp báo, nhưng khi nhận được thư mời, Âu Dương vẫn hỏi tượng trưng một câu vì đây là bổn phận của trợ lý.
Trình Dục Minh chẳng thèm ngẩng đầu, tay anh đang lật xem hợp đồng, thuận miệng đáp một tiếng: “Họp báo? Không đi.”
“Vâng, vậy để tôi phản hồi lại với bọn họ.” Âu Dương thu thư mời lại, xoay người chuẩn bị rời đi.
“Từ từ.”
Dường như Trình Dục Minh đột nhiên nhớ ra gì đó, anh nhìn chằm chằm vào thư mời trong tay Âu Dương, xác nhận lại: “Họp báo gì?”
Âu Dương đứng lại rồi xoay người, đi đến trước bàn làm việc đặt thư mời lên bàn, đẩy tới trước mặt Trình Dục Minh: “Gia, là buổi họp báo về bộ phim “Ác sát” mà Mộ Hoan đóng chính. Anh quên rồi sao? Lần trước anh là người đề nghị mở cuộc họp báo này mà.”
Lúc đó là vì đè ép scandal của Lăng Niệm Niệm xuống nên anh mới bất đắc dĩ đưa Mộ Hoan ra, tiện thể đặt trước cuộc họp báo này.
Nghĩ đến Lăng Niệm Niệm cùng với tấm vé vào sáng ngày hôm đó, khoé miệng Trình Dục Minh hơi nhếch lên: “Tôi sẽ đi.”
Âu Dương nghi ngờ: “Gia, anh chắc chứ? Là họp báo đấy ạ, giới truyền thông cũng sẽ tham dự.”
“Còn cần tôi lặp lại lần nữa sao?” Trình Dục Minh nhíu mày, gằn giọng hỏi.
“Tôi hiểu rồi. Gia, tôi sẽ phản hồi lại bọn họ.” Âu Dương xoay người chép miệng, anh ta đã bị ánh mắt vừa nãy của Trình Dục Minh dọa sợ.
“Chờ đã.” Trình Dục Minh lại gọi anh ta.
Âu Dương hít sâu một hơi, nơm nớp lo sợ quay lại: “Gia, anh còn có việc gì sao?”
“Xử lý Vương Tiểu Hổ.” Trình Dục Minh híp mắt, sát khí lóe lên: “Tôi muốn hai con mắt và đầu lưỡi của gã ta.”
Tuy Âu Dương không biết cụ thể Vương Tiểu Hổ đã làm gì Lăng Niệm Niệm, nhưng xét thấy sự căng thẳng của Trình Dục Minh lúc đó thì chắc hẳn là gã đã đi quá giới hạn.
Cho dù hiện tại Âu Dương không nhìn thấu tình cảm mà Trình Dục Minh dành cho Lăng Niệm Niệm là gì, nhưng anh ta biết rõ Lăng Niệm Niệm chính là một sự tồn tại đặc biệt đối với Trình Dục Minh.
Ai cũng không thể tranh giành.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-sach-moi-ngay-toi-deu-cong-luoc-nam-chinh/chuong-119-truot-tay-nhan-like.html.]
Chọc đến người của Trình gia, xem như gã xui xẻo!
“Vâng.” Anh ta đáp một tiếng, vẫn chưa dám xoay người, hỏi lại lần nữa: “Gia, anh còn gì cần phân phó không?”
“Ra ngoài đi.”
Khi cửa đóng lại, phòng làm việc trở về sự yên tĩnh vốn có.
Đã đến giờ tan làm, Trình Dục Minh đi đến trước cửa sổ sát đất, nhìn xuống Giang Thành từ trên cao.
Ánh đèn rực rỡ, đèn neon chớp nháy.
Đường phố vào giờ cao điểm chật kín xe cộ, từng chiếc xe hơi nối tiếp nhau như một con rồng dài, ánh đỏ của đèn sau xe lan tràn khắp nơi, giống như một con rồng uốn lượn.
Trình Dục Minh lấy điện thoại ra rồi mở Wechat lên, tìm số của Lăng Niệm Niệm sau đó bấm vào, cuộc trò chuyện lần trước vẫn dừng lại ở đoạn anh nói sẽ đưa cô vé xem “Ác sát”.
Dường như trừ khi có việc cần nhờ, cô sẽ không chủ động tìm đến anh.
Anh nhìn chằm chằm vào ảnh đại diện của cô, chẳng biết từ lúc nào cô đã đổi ảnh thành một tấm hình con bướm. Đó là một con bươm bướm màu xanh lam rất đẹp đang giương cánh bay lượn trên không trung.
Anh nhấp vào trang cá nhân, một giờ trước Lăng Niệm Niệm có đăng một trạng thái.
[Lăng Niệm Niệm: Đã xong bản báo cáo, được Mục lão sư khen không ngừng, vui quá đi!]
Bài viết còn kèm thêm một bức ảnh tự sướng, là mặt mộc nhưng lại đẹp khiến người ta không thể rời mắt.
Khoé miệng Trình Dục Minh hơi cong lên, tay anh vô thức bấm vào nút like.
Vừa làm mới trang lần nữa, Lăng Niệm Niệm lại đăng một tin lên trang cá nhân.
[Lăng Niệm Niệm: #Tự khao bản thân #Món cá nấu chua ở đây là độc nhất vô nhị, nếm thử với Tiểu Hân Hân yêu dấu. Ai thích ăn cá có thể tới trải nghiệm nè.]
Đăng kèm là bốn bức ảnh, hai bức chụp món cá nấu chua và cảnh trong quán, hai bức còn lại là hình cô chụp chung với Lục Ninh Hân.
Phía dưới có gắn định vị: Cá nấu chua Phán Phán.