Bà Lý thể tiếp nữa, lắc đầu ngao ngán: “Ôi! Đạo đức suy đồi! Tuổi còn trẻ mà lòng rỗ hơn cả tổ ong."
Tô Hiểu Mai thấy suýt nữa tức chết, đáp trả bà Lý một câu " liên quan đến bà".
nghĩ đến con trai bà Lý là giám đốc nhà máy dược phẩm, tương lai còn việc quyền , thể phật lòng, Tô Hiểu Mai chỉ thể nuốt giận trở .
nếu ở , mặt mũi cũng sẽ lột trần.
Vì Tô Hiểu Mai "òa" một tiếng, lóc chạy về nhà.
cô chạy trốn cũng vô ích, ngoài dự đoán, chỉ một giờ , chuyện cô lan truyền khắp khu tập thể.
Trong tiểu thuyết như , vì Tô Hiểu Mai cố tình lạc đề, khiến Hứa Đình quên mất sự thật, thế là đánh với Tô Đại Vĩ.
Sau khi Hứa Đình nhớ , nữ phụ ngốc nghếch nam chính lừa dối, tự nguyện ngoài rằng cô thấy nữ chính sức khỏe , thương xót nữ chính, sẵn lòng nữ chính xuống nông thôn, giữ danh tiếng cho Tô Hiểu Mai.
Bị con gái ruột hại, Hứa Đình tức giận đến mức ba ngày ăn một miếng, đó còn mắc chứng đau đầu mỗi khi tức giận.
Thật sự, nuôi đứa con như nữ phụ, Hứa Đình kiếp gì nữa?
bây giờ Tô Nguyệt Hi đến, tình tiết trong tiểu thuyết xảy nữa.
Cô sẽ bảo vệ ruột thật .
Còn nữ phụ, dù ngốc dù dại, cô cũng nợ cô một mạng.
Vì , Tô Hiểu Mai và nam chính Trịnh Hạng Nam hại nữ phụ, đừng mong sống yên .
Trịnh Hạng Nam ở mặt Tô Nguyệt Hi, để sang một bên, tiên xử lý Tô Hiểu Mai .
Hạ bệ danh tiếng Tô Hiểu Mai chỉ là bước đầu, bước tiếp theo, chắc chắn sẽ khiến Tô Hiểu Mai lóc thảm thiết.
Tô Hiểu Mai bỏ chạy, Tô Đại Vĩ tức giận vì hổ, với những xem: “Không gì để xem , mau về nhà !”
Nói xong, Tô Đại Vĩ buồn bã trở về nhà, Hứa Đình cũng theo về, chuẩn tiếp tục tìm cách gây rắc rối cho Tô Đại Vĩ và Tô Hiểu Mai.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-khong-toi-tro-thanh-bac-sy-noi-tieng-toan-cau/chuong-4.html.]
Vân Mộng Hạ Vũ
Hứa Đình bất ngờ Tô Nguyệt Hi kéo , “Mẹ, con mệt mỏi lắm, chúng ngoài dạo một chút.”
"Dù mệt mỏi đến mấy cũng giải quyết Tô Hiểu Mai ," Hứa Đình .
Vẫn còn xung quanh, Tô Nguyệt Hi đành kéo khỏi khu nhà, đến nơi vắng vẻ : “Mẹ, bây giờ cãi ích gì? Mọi chuyện an bài .”
Đi xuống nông thôn thanh niên trí thức, ghi tên thì thể đổi, nếu từ chối xuống nông thôn, đó là lời lãnh đạo, tư tưởng đạo đức qua.
Lúc đó đừng đến việc , chỉ trích / đấu tố cũng là may mắn .
Vì , việc Tô Nguyệt Hi xuống nông thôn thể đổi, trở thành phố, hoặc là ốm đau về hưu, hoặc là trong thành phố giúp đỡ công việc, hoặc là chờ đến năm 1977 dựa kỳ thi đại học để trở thành phố.
Bây giờ còn bảy năm nữa mới đến năm 1977, Hứa Đình hề , bà tức giận mắng: “Tất cả đều tại cái con Tô Hiểu Mai đáng băm vằm đó, sẽ nuôi một đứa vô ơn, lúc đầu nên mềm lòng, đồng ý để bố con đưa nó về."
Khi Tô Hiểu Mai ba tuổi, bố cô gặp cướp khi ngoài, cả hai đều giết.
Ông bà Tô đều là coi trọng con trai hơn con gái, nuôi báo cô Tô Hiểu Mai, nên họ định gửi Tô Hiểu Mai cho một ông già độc con gái.
đàn ông đó tiếng tăm , Tô Đại Vĩ dòng m.á.u duy nhất của em trai khác ức hiếp, nên quyết định đưa Tô Hiểu Mai về nhà.
Lúc đó, Hứa Đình thấy thương Tô Hiểu Mai, nghĩ rằng chỉ thêm một đôi đũa nữa thôi, phản đối.
Hứa Đình dám khẳng định, những năm qua, những gì Tô Nguyệt Hi , Tô Hiểu Mai cũng , bà coi Tô Hiểu Mai như con gái ruột của .
Kết quả là bà thể ngờ , nuôi nấng bằng cả tấm lòng suốt mười mấy năm, cuối cùng nuôi một kẻ vô ơn, hại chính con gái ruột của .
"Hu hu... Con gái tội nghiệp của , con đây?" Nghĩ đến việc Tô Nguyệt Hi xuống vùng quê chịu khổ, Hứa Đình càng nghĩ càng thấy xót xa, kìm nước mắt tuôn rơi.
Tô Nguyệt Hi sợ nhất là thấy lớn , vội vàng lau nước mắt cho Hứa Đình: “Mẹ, đừng nữa, con chỉ là thanh niên trí thức, chết, bây giờ quan trọng nhất là xử lý Tô Hiểu Mai."
Làm thanh niên trí thức cũng ít chết, nhưng ngay khi suy nghĩ lóe lên trong đầu Hứa Đình, bà vội vàng tát vài cái.
“Phì phì, đừng bậy, con nhất định sẽ bình an vô sự.”
Tô Nguyệt Hi gật đầu như gà mổ thóc: “Dĩ nhiên, con chắc chắn sẽ , chúng về Tô Hiểu Mai ."