Sau Khi Xuyên Không Nuôi Con Làm Giàu - 26
Cập nhật lúc: 2025-10-11 04:49:27
Lượt xem: 162
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vũ Đồng vội vàng dặn dò vài câu với Tố Tuyết ở gian Đông, đến chỗ phu thê Vương lão hán giải thích nguyên nhân, đó nhanh chóng theo Vương tẩu đến nhà tẩu.
Ai ngờ, rẽ ngõ hẻm, Vương tẩu bỗng kéo tay Vũ Đồng, dẫn nàng một góc vắng.
Trái tim Vũ Đồng đập thình thịch. Linh tính mách bảo nàng rằng Vương tẩu dối, gọi nàng đến đây vì chuyện của Đào nhi.
Quả nhiên, Vương tẩu ngó quanh một lượt, xác nhận rằng ngõ hẻm ai mới ghé sát , khẽ : “Có một thanh niên đến tìm , chập tối đến, thấy nhà đóng cửa liền quanh quẩn ở gần đây. Đại ca sợ ý đồ , cầm gậy đuổi, mới là đến tìm , là do ngoại tổ mẫu nhờ mang tin đến, họ La. Muội… quen họ La ?”
Vũ Đồng: “…”
Ta quen, thật sự quen! nguyên chủ thì quen đấy!
Vũ Đồng gãi đầu đầy khó xử, đành lấy hết can đảm : “Thật ... quen. Hắn là hàng xóm nhà ngoại tổ mẫu, quan hệ... cũng tệ.”
“Vậy thì .” Vương tẩu : “Thật sợ là kẻ ý đồ . vẻ ngoài thư sinh, lịch sự nhã nhặn, như một học thức, nên với đại ca bàn bạc, quyết định gọi đây, tránh việc lỡ làng.”
“Thế nào? Gặp gặp?” Đôi mắt đen láy của Vương tẩu lấp lánh trong đêm tối. Vũ Đồng , mặc dù tỷ rằng đó đến để đưa tin, nhưng thông minh như biểu tẩu, lẽ đoán phận của La Tử Lâm.
“Gặp!” Vũ Đồng do dự nữa. “Dù cất công đến đây, là mang tin từ ngoại tổ mẫu, thể gặp .”
“Được, để gọi .” Vương tẩu định , nhưng chợt xoay nhắc nhở: “ , bất kể là ai, các ngươi giữ chừng mực. Dù gì cũng đang một việc sáng tỏ cho lắm, nhưng vì , đành liều thôi.”
Vũ Đồng khổ: “Vương tẩu cứ yên tâm, còn là đứa trẻ ngốc nghếch như năm ngoái nữa !”
Vương tẩu gật đầu hài lòng, mới yên tâm .
Chỉ trong chớp mắt, La Tử Lâm xuất hiện từ nhà Vương tẩu.
Hắn mặc một bộ áo đen, trong màn đêm, khó mà rõ khuôn mặt, chỉ cảm nhận tiếng gió rít qua khi bước , và cảm giác áp bức mạnh mẽ của một nam nhân trưởng thành càng rõ rệt khi tiến gần.
Tim Vũ Đồng đập dồn dập.
Không trách nguyên chủ bất chấp tất cả mà chuyện điên rồ, quả nhiên những nam nhân trời sinh mang sức hút chí mạng. Và sức hút , khi bóng tối nền, càng trở nên thể cưỡng .
Vũ Đồng lên tiếng chào hỏi. Thực , đây cũng là nơi thích hợp để chào hỏi, tránh kinh động đến ngoài.
Nàng lục tìm trong chiếc chìa khóa lâu dùng đến, rón rén mở cửa qua bức tường rào đổ nát.
Cánh cửa “kẹt” một tiếng nhỏ, từ từ mở .
Vũ Đồng mới yên, bỗng một đôi tay mạnh mẽ ôm chặt từ phía , vòng tay nóng bỏng càng lúc càng siết chặt khiến nàng gần như nghẹt thở.
Tên khốn ! Vừa mới gặp giở trò mật, đúng là một kẻ vô !
Vũ Đồng cố gắng vùng khỏi sự kìm kẹp của , mạnh mẽ , giơ chân đá thẳng cổ chân .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-khong-nuoi-con-lam-giau/26.html.]
“Đồ chó, thử động bà nữa xem!”
Có lẽ ngờ Vũ Đồng tấn công bất ngờ như , La Tử Lâm kịp phản ứng, lãnh trọn cú đá của nàng.
“Á, Đồng nhi, ! Muội thật nhẫn tâm!”
La Tử Lâm, khi nhận , đau, ôm chân nhảy lò cò mấy bước.
Đến lúc , đôi mắt Vũ Đồng quen với bóng tối, thấy La Tử Lâm nhảy loạn xạ trong căn nhà, nàng chỉ thấy buồn .
Thôi , chẳng ngờ rằng cuộc tái ngộ của họ bắt đầu theo cách , chẳng lãng mạn chút nào.
Chỉ tiếc là, nguyên chủ phúc mà chứng kiến cảnh . Còn bản nàng, chẳng qua chỉ là một kẻ ngoài cuộc, khoác lên xác khác mà thôi!
“Ta , Hàn Vũ Đồng còn nữa, mà ngươi thấy bây giờ là một khác.” Vũ Đồng định thẳng thắn sự thật.
“Ta ngươi thế nào để dụ dỗ nàng đây, nhưng từ giờ trở , chuyện đó sẽ bao giờ xảy nữa!” Nàng : “Bởi vì Hàn Vũ Đồng da đổi thịt, cuộc đời. Hơn nữa, nàng gả thê tử khác! Vậy nên, nếu ngươi chuyện gì thì hãy cho đàng hoàng, còn thì xin mời ngươi rời khỏi nhà . Nhà hoan nghênh ngươi!”
“Vũ Đồng...” La Tử Lâm rõ ràng ngờ bao ngày xa cách, Vũ Đồng những lời lạnh lùng như .
~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~
“Rốt cuộc là chuyện gì xảy ?” Hắn siết chặt tay, gương mặt đầy đau khổ. “Trước khi , hứa sẽ chờ ba năm, và nếu xác nhận rằng còn, sẽ lấy chồng. Sao chỉ trong một năm ngắn ngủi mà đổi? Có ai bắt nạt ? Hay kẻ nào ép buộc ? Muội cho , sẽ lập tức bắt đến đây, lột da rút gân theo ý !”
Ôi trời, thật tàn bạo, đúng là một trở về từ chiến trường!
Vũ Đồng khổ, xem vẫn nguyên chủ m.a.n.g t.h.a.i và sinh con. Vậy nên thật cho ?
Hay là...
Thôi, chuyện đến nước , che giấu cũng chẳng còn ý nghĩa gì. Dù chuyện của nàng chỉ cần hỏi thăm một chút là ngay, vòng vo? Cứ xem đối diện sự thật thế nào tính!
“Ngươi lý do ?” Vũ Đồng đầu, ánh sáng lọt qua ô cửa sổ, : “Vậy thì tiên hãy nhớ xem, khi ngươi rời , ngươi gì với ?”
“Trước khi rời ?” La Tử Lâm hít thở nặng nề hơn, ngượng xoa xoa tay, đáp: “Muội… chẳng ? Trước khi rời , đến tìm ngươi để từ biệt. Muội … sinh tử rõ, mà ngươi chỉ gả cho , nên để hối tiếc, vì thế…”
“Ngươi bậy!” Vũ Đồng giận đến đỏ cả mặt. “Ta là một thiếu nữ, thể thốt những lời vô liêm sỉ như ?”
“Muội… thể gọi đó là vô liêm sỉ ?” La Tử Lâm tức giận, tiến lên vài bước, kích động : “Muội , chính những lời đó cho dũng khí lên biện hộ công đường! Cũng chính khiến hiểu rằng, thể để bọn chúng đ.á.n.h bại, dù đày , cũng sống mà về! Bởi vì đang chờ ! Ta ruồng bỏ! Vậy nên, đừng những lời đó là nhục nhã, với , đó là những lời cứu mạng, là hy vọng để sống tiếp!”
...
Vũ Đồng im lặng.
Nàng chợt nhớ đến những lời của ngoại tổ mẫu. Sau khi La Tử Lâm quan phủ bắt sung quân, nhà họ La từ bỏ , nhận nuôi một đứa bé trai khác, và La Tử Lâm cũng xóa tên khỏi gia phả.
Vậy nên, nếu sự an ủi cuối cùng của nguyên chủ, lẽ thật sự ruồng bỏ!