Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Sau Khi Từ Hôn Ta Trở Thành Hoàng Hậu - CHƯƠNG 19: Sợ hãi và xa cách (1)

Cập nhật lúc: 2024-03-28 10:12:06
Lượt xem: 724

Bùi Ngạn Sinh ở cạnh chỉ nghĩ rằng Thư Quân căng thẳng quá không dám ăn, thỏ người qua nhỏ giọng khuyên nhủ.

“Đừng sợ, hoàng thúc đồng ý rồi. Ngày mai thánh chỉ hạ xuống, chúng ta sẽ là hôn phu hôn thê danh chính ngôn thuận. Nàng cứ yên tâm dùng bữa đi.”

Thư Quân ngơ ngác nhìn thẳng hắn ta, trong lòng lại không dễ dàng bình tĩnh như vậy. Không nói những chuyện khác, Hoàng đế chỉ tùy ý nêu ra một tội danh là đã có thể đưa nàng vào chỗ chết, nàng chỉ có thể cầu nguyện hẳn đại không chấp nhặt tiểu nhân, không tính toán với nàng. Còn chuyện kết hôn, nàng không dám hy vọng xa vời.

Nàng có thân phận gì chứ? Cho dù nạp vào cung, cũng sẽ chìm trong hàng ngàn giai lệ, đến lúc đó c.h.ế.t như thế nào cũng không biết, nếu gả cho Bùi Ngạn Sinh, ít nhất cũng an ổn làm chính thê.

Chỉ sợ nàng không có phúc phận này.

Đáy mắt Thư Quân như phủ một tầng mưa bụi mênh mông, vừa muốn khóc vừa muốn nhịn, nghẹn ngào nức nở. Cuối cùng nàng hít mũi một cái, buồn bã nói một tiếng “được”, cúi đầu khuấy cái thìa, uống mấy ngụm canh lót dạ.

Thái Thượng Hoàng thích náo nhiệt, chuông trống đàn sáo chuẩn bị ca vũ tấu nhạc. Âm thanh chiêng trống, tiếng tung hứng kịch nghệ, hợp với âm thanh ăn uống linh đình kia hết đợt này đến đợt khác, dần dần chìm vào bóng đêm.

Yến tiệc cung đình kéo dài thật lâu, vì đây là gia yến, Thái Thượng Hoàng cũng không đặt ra nhiều quy củ. Lão nhân gia nghe vũ khúc, cũng tham gia vào trong đại điện, cùng ca múa khúc Hồ Toàn Vũ với những nam tử dị tộc. Nhóm Vương gia có lẽ đã quen nhìn cảnh thế này, cũng tham gia di chuyển vây quanh phụ thân.

Giống như tám tiên vượt biển, mỗi người đều thể hiện nét riêng.

Tình cảnh vô cùng ồn ào.

Nữ quyến thì rụt rè hơn, nhiều nhất là tới gần ghé tai châu đầu, nói chút chuyện nhà.

Thư Quân đã ngồi rất lâu, cơ thể thật sự cứng đờ, tim treo lơ lửng, trong n.g.ự.c vừa chua xót vừa buồn rầu. Nàng muốn đi ra thở không khí, trong lúc mơ màng ngây ngẩn, lại ngước mắt nhìn lên ngự toà một cái. Vậy mà Hoàng đế lại yên lặng rời đi rồi, sự căng thẳng của Thư Quân hơi buông lỏng, dứt khoát vịn bàn đứng dậy, đỡ tường đi ra bên ngoài.

Bao quanh Sùng Chính Điện là hồ nước, khói sương mênh mông, tầng tầng lớp lớp hơi ở xen lẫn màu xanh lá cây mềm mại, giống như cửu thiên tiên cảnh. Gió lạnh đập vào mặt, làm tan đi chút bất an trong lòng, Thư Quân thở dài một hơi, dựa vào cột trụ hành lang đứng một lát. Nàng đột nhiên thấy đau bụng muốn đi vệ sinh, nhìn bốn phía xung quanh, thấy một cung nữ đang canh giữ ở cửa hông, nàng bèn đi đến mỉm cười hỏi nàng ấy.

“Tỷ tỷ, xin hỏi cung phòng ở đâu vậy?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-tu-hon-ta-tro-thanh-hoang-hau/chuong-19-so-hai-va-xa-cach-1.html.]

Cung nữ thấy nàng dịu dàng xinh đẹp, giọng nói vô cùng hiền lành: “Ngài đi theo ta.” Nói xong dẫn nàng qua một hành lang bạch ngọc, đi về hướng tây.

Dọc theo con đường hẹp dài đi vào, là một mái đình bên cạnh hồ nước. Yến tiệc hoàng gia trước nay đều tổ chức ở Sùng Chính Điện, vì thuận tiện cho nữ quyến, cố ý xây dựng một mái đình ở nơi này, dành cho các cung nữ quyến thay quần áo. Thư Quân đi vào trong đình, nhìn thấy hai vị Công chúa cùng nhau đi ra. Lúc trước ở học đường đã từng gặp mặt, Thư Quân uốn gối hành lễ, hai người mỉm cười lướt qua. Thư Quân nâng làn váy bước vào. Qua khoảng thời gian một chén trà nhỏ thì nàng đi ra, cung nữ vừa hầu hạ không biết đi đâu rồi, ở một chỗ khác xuất hiện bóng dáng quen thuộc đứng ở dưới bụi trúc.

Tiểu cung nữ tên Linh Linh kia tiến lên thi lễ.

“Tiểu thư, chủ tử cho mời.”

Sắc mặt Thư Quân trắng bệch.

Nàng lo sợ không yên nhìn về hướng Sùng Chính Điện một cái, có chút hối hận vì đã ra ngoài.

Thánh chỉ vừa mới thu lại, lúc này tìm nàng làm gì?

Thu xong tính số?

Thư Quân khóc không ra nước mắt, hoang mang hỗn loạn đi theo phía sau cung nữ.

_Bản dịch thuộc về Hân Nghiên Lâu - MonkeyD. Vui lòng không ăn cắp dưới mọi hình thức.
Dtruyen, Truyenfull, Truyenplus, Wattpad

là ĐỒ ĂN CẮP CHƯA ĐƯỢC CHO PHÉP!!!!!~_

Nơi đây yên ắng, hẻo lánh ít dấu chân người.

Càng đi vào sâu trong rừng, càng lặng yên không một tiếng động. Bóng đêm trong vắt, ánh trăng tròn phá mây mà ra, qua làn sương mờ ảo trút xuống, loang lổ đầy đất. Chờ lướt qua cánh rừng, đi vào một cung điện nguy nga uy nghiêm, một hàng dài cây nguyệt quế thẳng tắp ngay ngắn dựa sát tường, ánh trăng càng thêm sáng ngời, đan xen cùng ánh đèn cung đình nơi góc tường, bốn phía mái hiên tường đỏ đều được mạ một tầng ánh sáng.

Đi đến một chỗ giao nhau của hành lang, tiểu cung nữ dừng lại trước một đội trọng binh đang canh giữ cửa cung.

Cửa nội cung vô cùng uy nghiêm nặng nề, vừa mở cửa ra, có tới mười thị vệ mặc áo giáp đứng trang nghiêm. Người nào cũng vũ khí hiên ngang, khí thế bừng bừng. Người dẫn đầu nhìn thoáng qua kim bài trong tay tiểu cung nữ, thậm chí cũng không dám nhìn Thư Quân, vội vàng cung kính lui sang hai bên, rũ mắt đưa người đi vào.

Xuyên qua một hành lang dài.

Loading...