Lâm Chiêu Nguyệt: …
A tỷ   mẫn tuệ đến thế?
"Đều tại Tam ca dạy   ."
Lâm Chiêu Nguyệt do dự một thoáng, dứt khoát đổ hết tội cho Tam ca.
"Tam  chỉ  dạy  mấy thứ   thể thống gì! Muội đừng học ..."
Lâm Chiêu Nguyệt ngoan ngoãn gật đầu, đau lòng  Lâm Vãn thu hồi chén rượu...
…
Lâm Thừa Ân cũng   đến khi nào yến tiệc mới kết thúc. Phu nhân Lâm dặn dò phu xe mấy câu,  đưa theo Lâm Chiêu Nguyệt và Lâm Vãn về .
Lúc đến là ba Mẫu Thân con các nàng, lúc về cũng là ba Mẫu Thân con các nàng.
Khi các nàng hồi phủ, trời    sập tối.
Ra khỏi cửa cung, xe ngựa   phường thị, cảnh náo nhiệt lập tức ùa đến.
Nghe tiếng rao hàng của các tiểu thương và âm thanh ồn ào của dòng  qua , Lâm Chiêu Nguyệt đưa tay vén rèm xe lên.
Trên phố đèn lồng treo cao,  đến  , ánh sáng lập lòe mờ ảo.
Có hài đồng cầm lồng đèn nhỏ  đùa nô giỡn, đủ loại hàng quán, xiếc rong kéo dài  thấy điểm cuối.
Không ít  tụ tập xem biểu diễn tạp kỹ, tiếng hoan hô, vỗ tay vang vọng  dứt, náo nhiệt phi thường.
Kẻ thì dắt theo  nhà, kẻ thì ba bốn bằng hữu cùng , khắp cả con phố tràn ngập sinh khí và sức sống.
Kiếp  nàng  giam trong lãnh cung, nơi  tĩnh lặng đến mức như một nấm mồ hoang.
Ánh mắt Lâm Chiêu Nguyệt thoáng hiện nét khát khao, nàng xoay đầu  về phía phu nhân Lâm, :
"A nương,  và a tỷ về  , con  xuống phố dạo một vòng, lát nữa sẽ về."
Lâm Vãn    hôm nay tâm tình   , bèn :
"A nương,  về  , con  dạo với Chiêu Chiêu một chút."
Phu nhân Lâm cảm nhận  tâm tình Lâm Chiêu Nguyệt  phần trầm muộn, cũng   nhiều, để  hai nha , hai thị vệ căn dặn vài câu  dẫn xe  về .
Lúc , Tiêu Yểm đang dạo phố cùng Lưu Y Y.
Lưu Y Y liếc  Tiêu Yểm bên cạnh,   hai bên tay các thị vệ đều xách nào là bao lớn bao nhỏ, khóe môi khẽ cong, nở nụ  ngọt ngào, lấy hai cây kẹo hồ lô, đưa một cây cho Tiêu Yểm:
"Yểm ca ca, cho  nè."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-tu-hon-ta-tro-thanh-bach-nguyet-quang-cua-ma-de-khat-mau/chuong-5-nang-thich-hop-lam-thai-tu-phi-nhung-cung-chi-la-thai-tu-phi-22.html.]
Tiêu Yểm xưa nay đối với đồ ăn  kén chọn, loại  thường  sẽ chẳng thèm đụng đến.
  ánh mắt Lưu Y Y chớp chớp đáng thương ,  vẫn đưa tay nhận lấy.
Thấy  chỉ nhận mà  ăn, Lưu Y Y phụng phịu môi nhỏ:
"Yểm ca ca,  ăn một miếng , ăn xong  liền theo  về."
Tiêu Yểm thật chẳng còn cách nào với nàng, đành thuận theo ăn một miếng.
Nhìn dáng vẻ bất đắc dĩ nhưng vẫn  nỡ từ chối của Tiêu Yểm, trong lòng Lưu Y Y đắc ý vô cùng.
Nàng quen  Yểm ca ca  tám năm, sự sủng ái mà Yểm ca ca dành cho nàng, là thứ mà cả đời Lâm Chiêu Nguyệt cũng  thể  .
Cho dù nàng  là Thái tử phi thì  ?
 Lưu Y Y cũng hiểu rõ  phận của  thấp hèn, Hoàng thượng tuyệt đối sẽ  chấp thuận để nàng  Thái tử phi, tương lai  một Trắc phi cũng là đủ .
Chờ đến khi Yểm ca ca đăng cơ  Hoàng đế, ai  Hoàng hậu còn chẳng  do   định đoạt ?
Việc nàng cần  lúc , chính là khiến Yểm ca ca cảm thấy áy náy nhiều hơn, như    mới càng thêm thương nàng.
Tiêu Yểm ăn xong một miếng, giọng nhàn nhạt :
"Về thôi."
Lưu Y Y  chừng mực, hai  một chỗ cùng lên xe ngựa.
Trong xe, Tiêu Yểm thấy Lưu Y Y  ủ rũ, chau mày hỏi:
"Không vui ?"
Lưu Y Y cúi đầu, đôi mắt long lanh ngấn lệ, ngay cả chóp mũi cũng đỏ ửng, trông thật đáng thương:
"Yểm ca ca, ba tháng nữa    sẽ cưới Nguyệt tỷ tỷ  Thái tử phi ?"
Nàng  ?
"Vì chuyện  mà giận ư?"
Lưu Y Y cúi đầu thấp hơn, nhẹ giọng :
"Yểm ca ca nếu cưới Nguyệt tỷ tỷ ,   sẽ  cần Y Y nữa, sẽ đưa Y Y về chỗ sư phụ đúng ?"
Tiêu Yểm  nàng  , khẽ thở dài:
"Yểm ca ca   thể  cần , đừng suy nghĩ linh tinh nữa. Nàng  thích hợp  Thái tử phi, nhưng cũng chỉ là Thái tử phi. Y Y hiểu chứ?"
Khi  những lời , ánh mắt Tiêu Yểm thoáng qua một tia áy náy.
Lưu Y Y từng cứu , chứng bệnh trong tim nàng cũng là do cứu  mà mang họa.