Thấy Lâm Chiêu Nguyệt  bộ hồ đồ, Tiêu Yểm  vòng vo rào  đón  với nàng nữa.
Hắn  rõ nàng  hạ loại dược gì, chỉ  dược tính cực kỳ mãnh liệt, suýt nữa khiến   chống đỡ nổi. Nếu    từ nhỏ  luyện võ, vận dụng nội lực cường thịnh mới miễn cưỡng áp chế , chỉ sợ lúc ...
Nghĩ tới khi dược tính phát tác, trong đầu  hiện lên gương mặt nàng, lúc   nàng, thanh âm Tiêu Yểm thấp  vài phần:
“Giải dược ?”
Y Y thể nhược, căn bản  chịu nổi.
Lâm Chiêu Nguyệt  , cuối cùng cũng  chút phản ứng:
“Điện hạ chẳng lẽ cho rằng thuốc là do  hạ ?”
Thấy nàng bộ dạng sống c.h.ế.t  nhận, cũng   hối cải, ánh mắt Tiêu Yểm càng lạnh thêm một phần:
“Y Y  thể yếu,  gánh nổi. Lâm Chiêu Nguyệt, hồ nháo cũng   chừng mực. Giải dược, Cô gia   nhắc   thứ ba!”
“Nếu Thái tử cho rằng thuốc là do  hạ,  xin đưa  chứng cứ?”
Nhà bếp   nàng thiêu hủy,  bộ chứng cứ  bàn cũng  nàng phá huỷ.
Nàng tuyệt  thể nhận!
Đôi mắt đen như hàn băng chăm chú  nàng, đáy mắt sóng ngầm cuộn trào,  thứ gì đó sắp bộc phát, nhưng    cưỡng ép đè xuống.
Cả  nam nhân toát  khí tức băng hàn, giọng  còn lạnh hơn cả gió tuyết đầu đông:
“Đưa  .”
Nghe thấy động tĩnh, Lâm Chiêu Nguyệt  đầu , chỉ thấy Thanh Trúc  Phong Tín áp giải , ép nàng  quỳ xuống đất.
“Tiểu thư!”
Trên mặt Thanh Trúc đầy vẻ hoảng hốt, mở miệng :
“Tiểu thư, nô tỳ cũng   vì  đang yên đang lành thị vệ Phong  bắt nô tỳ tới đây.”
Lâm Chiêu Nguyệt liếc  nàng  một cái, xác nhận nàng    thương, mới lạnh nhạt :
“Thái tử điện hạ đây là  ý gì?”
Tiêu Yểm  chủ tớ hai , suýt nữa  chọc  vì tức.
Các nàng thật nghĩ   dám  gì ?
“Lâm tam tiểu thư, ngươi đường đường là kim chi ngọc diệp của phủ Quốc công, học ở   mấy thủ đoạn hèn hạ như thế ?”
Lâm Chiêu Nguyệt  chút lay động.
Hèn hạ ư?
So với bọn họ ở kiếp , thủ đoạn của nàng quả thực quá mức quang minh chính đại!
“Nếu Cô gia  đoán sai, thì Lâm tam tiểu thư  chia dược thành hai phần, một phần bỏ  lá phong trang trí  bánh hoa, phần còn  bỏ  . Mấy thứ  đều  chuẩn  từ .
Cho nên hôm nay ở Đông thị, khi Cô gia    về Đông cung, ngươi liền lập tức tỏ  yếu thế,  bộ đáng thương cầu xin sự thương hại; ngươi  Cô gia thích đồ ngọt, tối đến giới thiệu bánh hoa thì giả vờ vô tình liếc  Cô gia một cái, ám chỉ;  còn cố ý nhắc tới chuyện ban sáng ngươi   bánh cho Cô gia ăn. Với những cử chỉ nhỏ , dù là vì ngươi là tiểu thư phủ Quốc công,  vì  phận của Cô gia, đều  thể từ chối.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-tu-hon-ta-tro-thanh-bach-nguyet-quang-cua-ma-de-khat-mau/chuong-38-nang-lai-muon-tu-hon.html.]
Ngươi cũng   mà Cô gia uống đều là  đặc chế,  ngươi bỏ thêm một loại dược khác  đó. Hai loại dược  nếu dùng riêng sẽ  phát dược tính, nhưng khi phối hợp mới phát huy hiệu quả, cho nên Phong Tín lúc nghiệm  cũng  phát hiện điều gì.
Tương tự,  khi hạ xong Cô gia, ngươi liền chuyển mục tiêu sang Y Y. Rõ ràng  lễ cập kê, quan hệ giữa ngươi và nàng   dần  , thậm chí là đơn phương ghét bỏ,  mà  cố ý uống cháo nàng  nấu, còn khen ngợi nàng . Ngươi  tính chuẩn lòng  của Y Y,  nàng  sẽ   ngươi mất mặt mà nhất định sẽ ăn bánh của ngươi. Ngươi cũng đoán chắc Y Y sẽ uống  của Cô gia,  đó  mượn trò chơi để chuốc rượu, định dùng rượu để che lấp dược tính phát tác.
Sau khi thấy Cô gia đưa Y Y rời , ngươi tính toán thời gian, cố tình sai nha  dẫn hồ ly tới đây,  dẫn  tới bắt gian.
Lâm tam tiểu thư, Cô gia    đúng ?”
Ngoại trừ lòng  của Lưu Y Y, những điều  ,  sai lấy một chữ!
Khi Lâm Chiêu Nguyệt lên kế hoạch  việc , nàng cũng  nghĩ đến chuyện  thể thật sự che giấu  Tiêu Yểm. Mục đích của việc  là để Tiêu Yểm cùng Lưu Y Y phát sinh quan hệ,  đó    bắt tại trận, vì danh tiết mà buộc  cưới Lưu Y Y, còn phủ Quốc công thì  thể nhân đó mà từ hôn.
Cho dù     phát hiện, nhưng   chứng cứ thì  chứ?
Phụ  nàng là Quốc công, Hoàng thượng nể mặt ông  cũng sẽ  nghiêm trị nàng.
Huống hồ,  triều đình , ngoài phe Thái tử ,  ai  phủ Quốc công và Thái tử trở thành thông gia?
Một khi  sự hậu thuẫn của phủ Quốc công,  động đến Tiêu Yểm sẽ càng thêm khó khăn.
Điều nàng  ngờ tới chính là,  lẽ  nên cùng Lưu Y Y loan phượng giao hoà, lúc   chẳng  chút dấu hiệu gì.
Nàng cũng  ngờ rằng Tiêu Yểm,  yêu Lưu Y Y đến ,   thể nhẫn nhịn .
Nghe Tiểu Bạch , dược   bình thường tuyệt đối  chịu nổi.
Lâm Chiêu Nguyệt cụp mi mắt xuống, chậm rãi :
“Thái tử điện hạ cũng  , đây chỉ là suy đoán của  mà thôi. Thần nữ   phận Thái tử tôn quý, nhưng cũng  thể vô cớ vu oan cho thần nữ như  !”
Tiêu Yểm  nàng, khẽ bật tiếng tặc lưỡi:
“Ở chung hai năm, Cô gia     Lâm tam tiểu thư   năng lực tính toán lòng  sâu sắc như thế, Cô gia thật tự thẹn  bằng!
Kế hoạch  là ngươi  hiểu rõ thói quen và tâm lý của cả Cô gia lẫn Y Y, nếu chỉ sơ suất một khâu thôi, kết quả  là thất bại .”
Ngừng một chút, nam tử  thong thả  tiếp:
“ Cô gia    , Lâm tam tiểu thư   rốt cuộc là vì điều gì? Là  bôi nhọ danh tiếng của Y Y? Hay là  Cô gia cùng nữ nhân khác dây dưa  rõ để lấy cớ từ hôn?”
Nói tới hai chữ “từ hôn”, Tiêu Yểm thấy rõ hàng mi của Lâm Chiêu Nguyệt khẽ rung lên hai cái.
Cho nên, nàng là  từ hôn thật ư?
Ánh mắt đen như mực lập tức trở nên sắc bén,  trán nam tử nổi gân xanh, hô hấp dồn dập, tựa như  một ngọn lửa đang gào thét thiêu đốt trong lồng ngực.
"Rắc" — một tiếng giòn vang,  bóp nát chén  trong tay, nước  lẫn m.á.u tươi nhỏ xuống đất, thấm ướt cả vạt áo gấm quý giá   .
Ánh mắt lạnh như hàn băng  chằm chằm nàng:
“Lâm Chiêu Nguyệt, hôn sự  là ngươi cầu xin  !”
Thiếu nữ hàng mi run nhẹ, mặt  đổi sắc:
“Thần nữ vẫn luôn ngưỡng mộ Thái tử điện hạ,  từng  ý  từ hôn.”
“Hay lắm, Lâm Chiêu Nguyệt, ngươi thật là ! Nếu Lâm tam tiểu thư   để tâm đến thanh danh của một nữ tử, thì chắc hẳn cũng chẳng bận lòng đến sống c.h.ế.t của một tỳ nữ.”
“Phong Tín, c.h.ặ.t t.a.y nàng  xuống, lột da  mỹ nhân đăng cho !”