Nàng khẽ bĩu môi, trong mắt thoáng hiện vẻ bực dọc.
Khóc lóc thật giỏi,    c.h.ế.t luôn  cho ?
Lúc Chiêu Chiêu  ủy khuất  mặt bọn họ, nàng   ?
Chỉ  ngươi là quý giá, chỉ  ngươi  mách lẻo!
Tiêu Nhiên càng nghĩ càng tức.
“Thái tử ca ca, Y Y thật sự   ác ý, Y Y cũng  trách công chúa, chỉ là Y Y thực sự  hiểu, vì  bất kể Y Y  gì, công chúa cũng  thích Y Y.”
Tiêu Yểm cố nén tính khí, dỗ dành:
“Y Y chỉ cần  chính  là ,  cần  khác  thích.”
“… Y Y  phận thấp kém…”
Tiêu Yểm đưa tay nhẹ nhàng xoa đầu nàng, an ủi:
“Muội  Cô gia, Cô gia vĩnh viễn là chỗ dựa của .”
Tiêu Nhiên  thấy lời , bước chân đột nhiên khựng .
Đột nhiên nàng cảm thấy may mắn vì ban nãy  dẫn Chiêu Chiêu  cùng. Nếu Chiêu Chiêu  thấy lời của Thái tử ca ca, thì sẽ đau lòng đến mức nào chứ!
Nàng, Tiêu Nhiên,   Chiêu Chiêu ở bên Thái tử ca ca nữa!
Thái tử ca ca  từng để tâm đến việc Chiêu Chiêu   ủy khuất  , thiên vị đến , nếu về  Chiêu Chiêu thật sự gả cho Thái tử ca ca,   sẽ chịu bao nhiêu thiệt thòi!
“Thái tử ca ca gọi  đến, là   tận mắt chứng kiến hai  các ngươi thâm tình sâu nặng đến mức nào ?”
Trong lòng nàng  oán khí,  năng cũng mang theo vài phần lạnh lẽo.
Tiêu Yểm thu tay ,  đầu, giọng nhàn nhạt:
“Xin  Y Y.”
Tiêu Nhiên  , lập tức bùng nổ.
“Bổn cung vì   xin  nàng ? Thái tử ca ca,  đến đây,   hỏi một lời  bắt  xin  nàng , thậm chí còn chẳng cần  sự tình  !
Không  là bổn cung  sai  , cho dù  thật là bổn cung sai, thì với  phận của nàng  cũng  xứng để bổn cung xin ! Nếu   là sư  của Thái tử ca ca, nàng  căn bản   tư cách xuất hiện  mặt bổn cung!”
“Tiêu Nhiên!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-tu-hon-ta-tro-thanh-bach-nguyet-quang-cua-ma-de-khat-mau/chuong-33-nguoi-that-su-chac-chan-la-nang-cuu-nguoi-sao-22.html.]
Ánh mắt  nam nhân dần trở nên lạnh lẽo:
“Ngươi là công chúa An Quốc, những lễ nghi mà nữ phó dạy ngươi, đều  chó ăn hết  ? Ngươi là công chúa, giáo dưỡng ? Giữa chốn đông  ném lương thực, nếu chuyện  lan truyền  ngoài, ngươi  thiên hạ nghĩ thế nào?”
Tiêu Nhiên  lạnh:
“Thái tử ca ca  cần  quá lên như . Đông thị sớm   dọn dẹp sạch sẽ, nếu chuyện  còn  thể  truyền  ngoài, thì nhất định là   cố ý  .”
Nói đến đây, ánh mắt nàng đặt lên  Lưu Y Y.
Lưu Y Y đối diện với ánh mắt của Tiêu Nhiên, liền sợ hãi co  .
Thấy , Tiêu Nhiên  khẩy:
“Chỉ là một thứ vô dụng như thế, Thái tử ca ca thật sự chắc chắn,  năm đó cứu  là nàng  ?
Bản tính con  sẽ   đổi, nếu năm đó nàng  thật sự dũng cảm lương thiện, thì  sự che chở của Thái tử ca ca bao năm nay, lẽ   mạnh mẽ trưởng thành mới đúng,   biến thành một đóa tơ hồng mềm yếu vô dụng thế ?”
Lời  của Tiêu Nhiên cực kỳ nặng nề.
Gương mặt tuấn tú của Tiêu Yểm lập tức lạnh như sương, cả  toát  khí tức âm trầm rợn .
“Tiêu Nhiên, ngươi quên những gì Cô gia   với ngươi  đây  ? Xin  Y Y, đừng để Cô gia    thứ ba!”
Tiêu Nhiên rốt cuộc vẫn sợ vị Thái tử ca ca , siết chặt khăn tay, cuối cùng miễn cưỡng :
“Xin .”
Nói xong, xoay  nhấc váy bỏ .
Vị ca ca thiên vị đến mức  còn thuốc chữa, nàng   để ý tới nữa!
Tiêu Yểm xưa nay luôn yêu thương  , đây là  đầu tiên nổi giận lớn đến thế với nàng.
Nhìn bóng lưng Tiêu Nhiên rời , Lưu Y Y lau nước mắt,  chút áy náy:
“Ca ca  cần vì Y Y mà mâu thuẫn với công chúa… nếu công chúa và ca ca vì  mà rạn nứt, thì chính là  của Y Y.”
“Chuyện   liên quan đến Y Y, là nàng sai thật.”
Nói xong, ánh mắt    đôi mắt đỏ hoe của Lưu Y Y, dịu giọng:
“Y Y,  Cô gia ở đây, sẽ  để ai bắt nạt .”
Nhớ  lời Tiêu Nhiên  , ánh mắt Tiêu Yểm  Lưu Y Y hiện lên một tia cảm xúc khó hiểu, nàng    thấu:
“Y Y,  còn nhớ hôm chúng  gặp , thời tiết hôm  như thế nào ?”